Chạy Mau ! Ma Đầu Kia Tới !

Chương 794 - Tiên Linh ngập trời, sinh cơ dào dạt



Chương 794 - Tiên Linh ngập trời, sinh cơ dào dạt




Nhìn môn đình sừng sững giữa không trung, Từ Lạc cắn răng, giậm chân, mắng to một câu:
- Đi! Kệ cha nó! Bây giờ có là núi đao biển lửa, lão tử cũng phải xông vào một lần, đi! Lão ca, chúng ta vào nhanh!
Điên rồi! Tất cả mọi người đều điên cuồng lao tới Lâm Lang Động Thiên.
Trên Bạch Cốt Phi Thuyền, Tuyết Vân Nghê vẫn đứng yên lặng tại chỗ, chỉ nhìn môn đình, đúng hơn là nhìn những người đang xông vào môn đình, như đang tìm kiếm gì đó.
Tìm gì ư? Bạch cốt phu nhân biết, Khương Sơ Tầm biết, Kiếm Linh Nhi lại càng rõ hơn, mấy người liếc nhau, Bạch Cốt phu nhân đứng dậy, lười biếng nói:
- Đừng nhìn nữa, ta nói rồi… Hắn đã chết.
Khương Sơ Tầm hời hợt nói theo:
- Dù có không chết, nếu hắn dám vào Lâm Lang Động Thiên, cũng phải chết thôi… Hắn không ngu đến thế… Cũng không có gan lớn như vậy.
Kiếm Linh Nhi bồi thêm một câu:
- Đi thôi, Vân Nghê tỷ tỷ, đừng nghe các nàng nói, các nàng già rồi. Ta ủng hộ ngươi, nói không chừng tiểu ca ca còn đang ở trong đó, đợi hợp đạo với ngươi đấy.
- Đây chính là Lâm Lang Động Thiên?
Trước đây, lão hầu tử đã ba hoa chính choè về Lâm Lang Động Thiên, cái gì mà Tiên Linh Chi Khí ngập trời, hít một hơi tinh thần sảng khoái, hơn ba tháng khổ tu bên ngoài, Tiên Linh Thảo đầy đất, chỉ cần ăn được một cây, tu vi tăng vọt, thọ nguyên tăng gấp bội.
Còn nói là có một gốc Tiên Linh Hoa ở Lâm Lang Sơn, nếu hái xuống được, sẽ trường sinh bất lão, thậm chí phi thăng thành tiên ngay.
Đương nhiên Từ Lạc biết, phần lớn là lão hầu tử chém gió. Hắn nghĩ, dù giảm đi bảy tám phần, hẳn là trong Lâm Lang Động Thiên có thể so với tiên cảnh nhân gian.
Kết quả, sau khi vào mới phát hiện, chẳng có tiên cảnh nào, chỉ là một vùng phế tích. Đúng vậy! Là một vùng phế tích hoang vu.
Tiên Linh Chi Khí ngập trời? Không có! Đến một chút linh khí đục ngầu cũng chẳng có.
Tiên Linh Thảo đầy đất? Đâu? Từ Lạc nhìn khắp nơi, đừng nói đến Tiên Linh Thảo tăng thọ nguyên gấp bội, đến một gốc cỏ dại cũng không có.
Về phần Tiên Linh Hoa ăn vào trường sinh bất lão, Từ Lạc đã không tin từ đầu, đúng là… Không có thật!
Để nói bên trong Lâm Lang Động Thiên có gì, thì ngoài phế tích ra, chỉ có cấm chế đại đạo ngập trời.
Những cấm chế đại đạo này như đầu rết, càng giống các vết nứt, che kín bầu trời, cho người ta có cảm giác áp bách mãnh liệt. Loại cảm giác khó tả này, phảng phất như một sức mạnh vô hình mênh mông lơ lửng trên đỉnh đầu, khiến người ta cảm thấy khó chịu, trong lòng không tự chủ được sinh ra một nỗi sợ hãi.
- Ta nói này lão hầu tử, lần sau chém gió, có thể nói thật một ít không, một xíu cũng được, với trình độ chém gió của ngươi, chẳng đúng tí nào!
- Lão phu chém gió hồi nào?
- Vậy ngươi nói cho ta hay Tiên Linh Chi Khí ở đâu?
- Tiểu tử ngươi gấp cái gì, chẳng phải chúng ta mới tới thôi sao?
Lão hầu tử chỉ vào nơi xa, nói:
- Nhìn thấy đám mây mù phía trước không?
- Mây nào?
Từ Lạc nhìn, chỉ thấy phía trước đều là bóng người, chỗ nào cũng đông nghịt.
- Những đám mây đó chính là Tiên Linh Chi Khí, nó bay ra từ Lâm Lang Sơn, nhưng chúng ta còn ở xa, chưa hít được, đừng thất thần nữa, nếu không đến lúc đó chẳng kịp hít được ngụm nào đâu.
Hai người tăng tốc, dốc hết sức, phi nước đại.
Quả nhiên, dần dần cũng thấy một chút mây mỏng, Từ Lạc phóng người tới, hít một hơi thật sâu.
Được lắm! Không hít không sao, vừa hít vào, trong nhát mắt có cảm giác chóng mặt, lão hầu tử ở bên khiển trách quát mắng:
- Lão đệ, ngươi không muốn sống nữa hả? Đây là Tiên Linh Chi Khí cực kỳ tinh thuần, ngươi chưa từng hít qua, nên giờ phải hít từ từ thôi! Nếu không, ngươi sẽ chết theo kiểu bạo thể đấy. Ngươi có biết lần trước Lâm Lang Động Thiên mở ra, bao nhiêu tán tu hít nhiều quá, nổ chết tại chỗ không?
Còn chưa dứt lời, bùm một tiếng, cách đó không xa, một tu sĩ bạo thể chết.
Bùm! Bùm! Bùm! Trong nháy mắt, hơn mười tu sĩ trước mặt Từ Lạc nổ chết, quét mắt nhìn bốn phương tám hướng, không biết có bao nhiêu tu sĩ chết vì hành sự lỗ mãng, hít quá nhiều, nổ tan xác tại chỗ.
Thấy cảnh tượng như vậy, Từ Lạc hoảng sợ, âm thầm thấy may mắn vừa rồi mình mới chỉ dùng thất khiếu, nếu mở hết một vạn tám nghìn khiếu huyệt để thu nạp, hậu quả không thể tưởng tượng nổi.
- Chẳng lẽ nó là Tiên Linh Chi Khí thật à?
Nói thật, Từ Lạc rất nghi ngờ, nhưng có thể chắc chắn, nó cực kỳ tinh thuần, lần đầu tiên trong đời hắn thu nạp linh khí tinh thuần như thế.
- Xem chừng trước kia ta hít nhiều linh khí hỗn tạp quá, thình lình hít một hơi linh khí tinh khiết nên có chút không chịu được.
Cái thứ này giống như uống rượu vậy, thường xuyên uống rượu giả chất lượng thấp, thành thói quen, đột nhiêu uống rượu ngon một lần, thân thể không chịu được.
- Lão đệ, chúng ta tìm nơi an toàn, từ từ hít vào, với thân thể của hai ta, hít chút Tiên Linh Chi Khí mỏng manh ấy là vừa, nhiều hơn thì không chịu được.



Bạn cần đăng nhập để bình luận