Chạy Mau ! Ma Đầu Kia Tới !

Chương 844 - Đơn đấu với hộ vệ đoàn Thần Chỉ Thành (2)



Chương 844 - Đơn đấu với hộ vệ đoàn Thần Chỉ Thành (2)




- Hai cái tát này sẽ giúp ngươi nhớ thật kỹ, sau này khi đi đánh nhau, phải tìm hiểu thực lực của đối phương trước.
Giương mặt trắng nõn tuấn mỹ của Từ Lạc chẳng có biểu tình gì, chỉ bình tĩnh nhìn Trang Hồng, lạnh lùng quát:
- Đừng có hở ra là động thủ! Xéo ngay cho ta!
Từ Lạc đá ngang một cái, cả người Trang Hồng xoay tròn trên không, đập vào tưởng, bất tỉnh nhân sự.
Khu phố đang ồn ào náo nhiệt, giờ đây yên tĩnh lạ thường, tất cả mọi người đều khó tin nhìn Từ Lạc chằm chằm.
- Không phải nói là… Thanh mai trúc mã của Nhược Lâm Thần Nữ tới từ địa giới Vân Thương nhỏ bé, không có bản lĩnh gì à? Còn nói cái tên này là kẻ ăn bám, mặt dày mày dạn quấn lấy Nhược Lâm Thần Nữ?
Chỉ trong nháy mắt, toàn bộ bốn mươi, năm mươi tu sĩ hộ vệ đoàn bị hắn tát cho phun máu.
Tên nghèo khổ không bản lĩnh gì chứ? Tên ăn bám cái gì?
Dù đám người hộ vệ đoàn này đều là thần nhị đại, nhưng cũng không có nghĩa là thực lực của họ yếu, ngược lại, vì nhà không thiếu tiền, tu vi thực lực của họ vẫn cao hơn người đồng lứa, cả lực lượng trung kiên của đại mạo hiểm đoàn cũng không bằng.
Giờ phú này, đám đó bị một người tát cho nằm co quắp trên đất không động đậy, thần tuyền khô cạn.
Càng khiến cho người ta không thể tin nổi là, Từ Lạc còn chưa dùng tới thần lực.
Sao có thể? Nếu không tận mắt nhìn thấy thì chẳng ai dám tin.
- Từ Lạc, ngươi… Lần này ngươi gây ra đại hoạ rồi!
Mộ Tiểu Tiểu cũng không ngờ, một người tuấn mỹ thanh tú như Từ Lạc lại có thể lợi hại như thế. Nàng không biết đến cùng tu vi thực lực của Từ Lạc như nào, nhưng nàng rất rõ một điều, đám người Từ Lạc đánh, đều là thần nhị đại trong thành!
Không nói tới thân phận của phụ mẫu những thần nhị đại này, chỉ vẻn vẹn tội danh ẩu đả hộ vệ đoàn cũng đủ khiến cho Từ Lạc không chịu được rồi, chắc chắn chuyện này sẽ truyền tới hộ vệ đoàn trước tiên, đến lúc đó, toàn bộ hộ vệ Thần Đạo khác trong thành sẽ tới.
Trời ạ! Nghĩ đến đây, hai chân Mộ Tiểu Tiểu có chút nhũn ra, không đững vững, nếu Dương Nhược Lâm còn ở thành thì có lẽ sẽ cứu được Từ Lạc, nhưng vấn đề là, hôm nay, nàng ấy đang ở ngoài.
- Người nào dám đánh người của hộ vệ đoàn ở Thần Chỉ Thành?
Quả nhiên, rất nhanh, tu sĩ hộ vệ đoàn bay tới từ khắp nơi.
- Ta đánh.
Từ Lạc thật thà gật đầu thừa nhận.
- Xem ra ngươi muốn chết!
Từ Lạc lười nói nhiều, giơ tay ra, tát liên hồi. Thần tuyền chưa mở, thần hồng chưa chuyển, chỉ có tát. Mặc kệ người đến là ai, già trẻ, nam nữ, tu vi thực lực là gì, đều ăn một cái tát.
Bốp, bốp, bốp!
Tiếng bạt tai vang lên không dứt, Mộ Tiểu Tiểu đứng cạnh nhìn tê cả da đầu, toàn thân run rẩy, giương mắt nhìn quanh, hộ vệ Thần Đạo nằm la liệt khắp đường với nửa khuôn mặt máu thịt lẫn lộn, thần tuyền vặn vẹo, pháp lực tán loạn.
Tiểu đội trưởng cũng thế, đại đội trưởng chẳng hơn, không ai chịu được một cái tát của hắn, thậm chí còn chưa kịp xuất thủ, bị tát một cái lăn ra đất.
Người đến ngày càng nhiều, không chỉ có người của hộ vệ đoàn, bên mạo hiểm đoàn cũng tới, trong đó còn có không ít Âm Thần xuất khiếu.
Có lẽ thấy Từ Lạc không tầm thường, người của hộ vệ đoàn không dám lại gần, cầm thần kiếm, cách không tế ra từng đạo kiếm quyết.
Từ Lạc không né tránh, nhảy lên, bay lên nghênh tiếp, thần truyền mở ra, thần hồng màu vàng như màn nước lưu động quanh người, các loại kiếm quyết đánh tới đều chạm phải thần hồng trên người hắn, như trâu đất xuống biển, chẳng tạo được gợn sóng nào.
Xoẹt! Kiếm quyết lại ùn ùn kéo đến từ bốn phương tám hướng, lần này còn mãnh liệt hơn trước, giống hoa lê rơi trong gió lộng, nhưng kiếm quyết đầy trời lại như tuyết rơi vào lửa cháy, còn chưa tới gần đã tan mất, không có bọt sóng.
Thấy hộ vệ Thần Đạo định động thủ tiếp, tiếng Từ Lạc vang lên khắp trời:
- Không biết trước sau, cho thể diện mà không cần!
Niêm chỉ bắn ra, một đạo thần hồng bay lên, phảng phất như pháo hoa nở rộ giữa không trung, hoá thành lưu tinh đầy trời.
Lưu tinh diễn hoá thành Tinh Kiếm, rơi xuống, những hộ vệ Thần Đạo kia vội vận thần lực tế ra pháp cương hộ thể, nhưng vẫn bị chấn phun máu mũi miệng.
- Tiểu tử từ đâu tới, dám giương oai ở Thần Chỉ Thành!
- Người trẻ tuổi, thật không biết trời cao đất rộng!
Vụt, vụt, vụt. Từng Âm Thần thiên biến vạn hoá thành Thần Tượng huyền diệu lao tới.
Mọi người đều biết, các lão tiền bối hộ vệ đoàn xuất thủ, đều là cao thủ Âm Thần Hiển Thánh.
- Từ Lạc ta không biết trời đất cao rộng thến nào, nhưng… Thiên địa to lớn, chư vị tiền bối lại biết được bao nhiêu?
Giữa không trung, Từ Lạc khẽ lắc người, thần hồng trên người bỗng hoá thành cơn lốc, phảng phất như một Cự Long cuộn lên, mang theo đại uy thần lực cuồn cuộn bùng nổ, đánh hơn mười cao thủ Âm Thần Hiển Thánh phải đồng loạt lùi lại.
Trong Thần Chỉ Thành, không biết có bao nhiêu tu sĩ đang chứng kiến cảnh tượng kinh hãi thế tục này, tất cả đều trợn mắt, há hốc miệng.



Bạn cần đăng nhập để bình luận