Chạy Mau ! Ma Đầu Kia Tới !

Chương 98 - Người trồng cây Lão Hòe Lĩnh (3)



Chương 98 - Người trồng cây Lão Hòe Lĩnh (3)




Ngày hôm sau.
Rửa mặt một phen, thay một bộ quần áo sạch sẽ, chuẩn bị bái phỏng Đại Hà mỗ mỗ.
Đại Hà mỗ mỗ danh tiếng không tệ, so với Từ Lạc tưởng tượng tốt hơn rất nhiều, về lời đồn của nàng, đại bộ phận đều là uy mãnh, bá khí, thực lực hạng gì, các loại cường đại, ngược lại không có nghe nói cắt rau hẹ môn nhân, ngược lại, trong truyền thuyết, Đại Hà mỗ mỗ vô cùng bao che khuyết điểm, hơn nữa làm người rất chính trực.
Không sai!
Chính trực.
Thật hay không thật, Từ Lạc không biết, dù sao rất nhiều đạo hữu đều truyền như vậy.
- Nghe nói Đại Hà mỗ mỗ cũng là từ tạp dịch một đường bò lên, cầm trong tay một thanh quỷ đầu đại hoàn đao, một đường từ tạp dịch, chém đến đệ tử nhất đẳng.
- Lúc đệ tử nhất đẳng của Lão Hòe Lĩnh tranh phong đoạt vị, Đại Hà mỗ mỗ liên tục chém ba mươi ba đệ tử nhất đẳng, cuối cùng cầm ba mươi ba cái đầu, mạnh mẽ giết ra một con đường máu.
- Đây là một kẻ ác!
Đặc biệt nhớ tới cảnh tượng lần đầu tiên gặp Đại Hà mỗ mỗ, nữ nhân này nói thế nào nhỉ, thân cao hai thước bảy tám, mặc một bộ áo bào xám trắng, buộc một cái đuôi ngựa thật dài, toàn thân ăn mặc đơn giản, cho dù nhìn giống như một nữ nhân nông thôn, không câu nệ cười cười, nhưng lại cho người ta một loại cảm giác áp bách cực mạnh.
- Tuy danh tiếng của Đại Hà mỗ mỗ không tệ, nhưng cái đầu của nàng quả thực hơi cao...
Từ Lạc không thích nữ nhân vừa cao vừa cường tráng.
Hắn cũng không phải muốn để Đại Hà mỗ mỗ coi trọng mình, mà là sợ Đại Hà mỗ mỗ coi trọng mình.
Ngộ nhỡ.
Nhỡ đâu... Đại Hà mỗ mỗ thật sự coi trọng mình, lại bảo mình hầu hạ nàng.
Vậy phải làm thế nào cho phải?
Nữ nhân lăn lộn trong Ma đạo, hơn nữa còn có thể lăn lộn đến trưởng lão ngoại môn, không có chút đam mê đặc thù, Từ Lạc không tin.
- Nếu Đại Hà mỗ mỗ thật sự coi trọng ta, nàng ta cao lớn như vậy, thân thể nhỏ bé này của ta, sợ rằng cũng chịu không được giày vò...
- Được rồi... Đi một bước nhìn một bước đi.
Ngọn núi của Đại Hà mỗ mỗ nằm ở giữa Lão Hòe Lĩnh, ngọn núi này trông giống như móng vuốt của Thương Long, cho nên lại được khen là hai mươi bốn Long Trảo Phong.
Chủ nhân của hai mươi bốn Long Trảo Phong, ở Lão Hòe Lĩnh đều là lão gia mỗ mỗ uy danh.
Vừa hay không khéo, Đại Hà Phong của Đại Hà mỗ mỗ chính là một trong hai mươi bốn Long Trảo Phong.
Đi tới Đại Hà Phong.
Từ Lạc ngửa đầu nhìn, đột nhiên nghe thấy có người gọi tên mình.
- Ngươi là Từ Lạc?
- Trời ạ! Ta không nhìn lầm chứ, thật sự là ngươi! Thì ra ngươi còn sống!
Một nữ tử nhìn hơn ba mươi tuổi, mặt mũi tràn đầy kinh ngạc nhìn qua Từ Lạc, nàng như nhìn thấy người chết sống lại, kinh ngạc càng nhiều hơn chính là kinh hỉ.
- Sư tỷ?
Trông thấy nữ tử, trong lòng Từ Lạc cũng chấn động.
- Từ, Từ Lạc? Từ tiểu tử?
Rất nhanh.
Một nam tử khôi ngô da ngăm đen, thân cao như ngựa, tay cầm một thanh bạch cốt đại đao, có lẽ vừa mới tu luyện pháp môn gì đó, hắn để trần cánh tay, toàn thân đầy mồ hôi, lúc trông thấy Từ Lạc cũng khiếp sợ không thôi.
- Ông trời ơi! Thật sự là tiểu tử ngươi, ta còn tưởng rằng ngươi đã sớm chết rồi chứ.
Từ Lạc nhận ra một nam một nữ này.
Nói đúng ra không chỉ nhận ra, mà là phi thường quen thuộc.
Nam gọi là Lý Đại Quang, nữ chính là Cận Xuân Chi.
Giống như hắn, từng là tạp dịch của Kim Hà Tông.
Hơn một năm trước, rất nhiều người từ Kim Hà tông phản bội chạy trốn tìm nơi nương tựa Xích Luyện Tông, không sai biệt lắm hơn một trăm người, trong đó vừa có đệ tử ngoại môn của Kim Hà tông, cũng có rất nhiều tạp dịch.
Dẫn đội có hai người, một là Vương chấp sự ngoại môn Kim Hà tông, một vị là đại sư huynh ngoại môn chủ quản những tạp dịch này.
Vương chấp sự ngoại môn có con đường ở Xích Luyện Tông, đại sư huynh ngoại môn thì nghe nói có một mối quan hệ thân thiết trong Xích Luyện Tông.
Chỉ là.
Hơn một trăm người rầm rộ đi tới địa giới Xích Luyện Tông, liền bị tán tu ma đạo đánh cướp, không chỉ có chết rất nhiều người, mọi người cũng đều tản đi.
Sở dĩ Từ Lạc làm tạp dịch tại Lão Hòe Lĩnh, cũng nghe Vương chấp sự nhắc tới chỗ này của Lão Hòe Lĩnh, mấy tháng đầu, hắn cũng từng thử tìm kiếm, thế nhưng, Lão Hòe Lĩnh thật sự quá lớn, không quen thuộc nơi đây, hơn nữa lại đều là tu sĩ ma đạo giết người như ngóe, hắn cũng không dám tùy ý chạy loạn.
Hoàn toàn không ngờ rằng đã cách hơn một năm rồi, lại gặp lại lần nữa.
- Hảo tiểu tử! Không chết là được! Ha ha ha ha! Đi, về động phủ nói chuyện trước.
Lý Đại Quang và Cận Xuân Chi là một đôi phu thê đạo lữ, làm hai mươi năm tạp dịch ở Kim Hà tông, tu luyện tới Dưỡng Khí tầng chín, lại chậm chạp không thể đột phá, cuối cùng cắn răng một cái, dậm chân một cái, đi theo đại đội tìm nơi nương tựa vào Ma đạo Xích Luyện Tông.



Bạn cần đăng nhập để bình luận