Chạy Mau ! Ma Đầu Kia Tới !

Chương 407 - Không Động ân oán



Chương 407 - Không Động ân oán




Chăn nuôi linh thú không có hàm lượng kỹ thuật gì, chăm sóc tốt một chút là được.
Từ Lạc là người thành thật, vất vả lắm mới kiếm được một công việc béo bở như vậy, đương nhiên vô cùng dụng tâm. Hơn nữa mỗi lần Tư Linh Vũ đến đều sẽ cho một ít tài nguyên linh đan. Cho nên đoạn thời gian đó hắn chăm sóc Khổng Tước cực kỳ cẩn thận, gần như nuôi con trai ruột của mình.
Trong một năm ở linh thú viên, gần như là thời gian tự tại nhất của hắn tại Kim Hà Tông, thoải mái hơn trồng linh điền nhiều. Điều quan trọng nhất là linh khí trong linh thú viên tràn đầy, trợ giúp cực kỳ tốt đối với tu luyện. Mặc dù năm đó hắn có linh căn rất rác rưởi, cho dù linh khí dồi dào hơn nữa cũng luyện hóa không được bao nhiêu.
Đáng tiếc chính là.
Việc vui thường ngắn ngủi.
Linh thú trong linh thú viên, chủ nhân của chúng đều có thân phận không tầm thường.
Trong đó chủ nhân một con mãnh cầm chim ưng, giống như Tư Linh Vũ, đều là đệ tử của Không Động chủ phong, tên là Mạc Thiến Thiến.
Tiên nhị đại ai, phụ mẫu đều là đại tu sĩ Kim Hà Tông.
Kẻ này điêu ngoa bốc đồng.
Chim ưng được nàng gửi nuôi trong vườn linh thú. Từ Lạc hoàn toàn dựa theo dặn dò chăm sóc, biết vị đại tiểu thư này không dễ chọc, một chút cũng không dám chậm trễ. Kết quả không biết vì cái gì, cho ăn mấy ngày, chim ưng tinh thần không được tốt còn rớt mấy cọng lông chim.
Bởi vì chuyện này, sau khi trở về, Mạc Thiến Thiến nổi trận lôi đình trách cứ hắn chăm sóc không chu toàn, nhất định phải quỳ xuống tạ lỗi với chim ưng.
Hắn không quỳ.
Mạc Thiến Thiến trực tiếp ra tay.
Lúc ấy.
May mắn Tư Linh Vũ ra mặt bảo vệ hắn, nếu không, lần đó không chừng bị Mạc Thiến Thiến đánh thành không còn hình dáng.
Thù hận với Mạc Thiến Thiến.
Hắn vẫn luôn nhớ rõ.
Ân tình của Tư Linh Vũ.
Cũng chưa quên.
Chỉ không ngờ, cách ba năm lại gặp nhau trong hoang nguyên.
- Nhìn nàng ta trưởng thành hơn không ít...
Tư Linh Vũ không chỉ có dáng vẻ xinh đẹp, tính cách cũng dịu dàng động lòng người, được mọi người chú ý trong Không Động hai mươi bốn ngọn núi, cũng là đối tượng mà không ít đệ tử theo đuổi.
Chẳng qua.
Trong ấn tượng của Từ Lạc, trước kia Tư Linh Vũ vẫn luôn giống như khuê tú của mọi người, lộ ra một loại tri thư đạt lý.
Hôm nay nàng mặc một bộ áo giáp, mặc dù lộ hết vẻ oai hùng hiên ngang, nhưng lại thân thiện hơn năm đó.
Cứ như vậy.
Từ Lạc đi theo bọn họ tiếp tục đi sâu vào trong rừng hoang.
Đội ngũ hơn năm mươi người an toàn hơn lúc trước rất nhiều, không chỉ có một vị cao thủ kinh nghiệm phong phú như Hồng Đại Sơn, còn có hai người thiên tài kiệt xuất của Kim Hà Tông.
Cho dù Từ Lạc không muốn.
Nhưng lại không thể không thừa nhận.
Những tu sĩ Kim Hà Tông ở cùng một chỗ, không cần nơm nớp lo sợ và đề phòng lẫn nhau, ít nhất sẽ không động một chút lại ra tay với ngươi.
Bên Ma đạo Xích Luyện Tông, tu sĩ hơi không chú ý có thể sẽ bị tiểu đồng bọn làm hỏng. Chờ sau khi phục hồi tinh thần lại, phần mộ đã có cây hòe cao hơn đầu người.
...
...
Vốn Từ Lạc cho rằng nhiều tu sĩ Kim Hà Tông đến đây, hẳn là hành động tông môn quy mô lớn.
Nghe bọn họ nói chuyện trên đường.
Lúc này mới biết được, cũng không phải như thế.
Mà là các đại chủ phong tự tổ chức.
Như Không Động đại chủ phong, tu sĩ hai mươi bốn tòa phụ phong đều tới.
Giống như chủ nhân Yến Tử Phong, hắn chưa tới, chỉ có chân nhân Yến Tử Phong mang theo một đám người đệ tử Hồng Đại Sơn đến xem náo nhiệt.
- Vân Phi công tử, Linh Vũ tiên tử, lại chạy một ngày lộ trình, chúng ta gần như có thể đến Lão Kim Câu, các ngươi định chờ tiền bối Không Động, hay là...
- Đến lúc đó xem một chút đi.
Vạn Vân Phi nói:
- Trải qua một trận chiến này, toàn bộ hoang nguyên đều loạn thành một nồi cháo, cho dù đến Lão Kim Câu, cũng chưa chắc có thể chờ được tiền bối Không Động chúng ta.
Tư Linh Vũ lắc đầu, vẻ mặt nghiêm túc:
- Hiện tại bên trong hoang nguyên không chỉ có tu sĩ Kim Hà Tông chúng ta mà còn có rất nhiều các tu sĩ tông môn lớn nhỏ như Vân Tiêu Tông, Lưu Vân kiếm phái, bao gồm cả Ma đạo Xích Luyện Tông, quá loạn...
Cho dù là Vạn Vân Phi hay Tư Linh Vũ, trước khi hai người đến đây đều biết có khả năng đụng phải tu sĩ Ma đạo, cũng chắc chắn sẽ ra tay đánh nhau.
Chỉ là ai cũng không ngờ đến, Xích Luyện Tông đến nhiều tu sĩ Ma đạo như vậy, một trận hỗn loạn quy mô kia, cho dù bọn họ là thiên tài kiệt xuất của Kim Hà Tông, cũng lần đầu tiên trải qua.
Bây giờ tất cả mọi người đều tản ra.
Nếu ở bên ngoài, còn có thể lợi dụng truyền tin phù, truyền tin tức qua.
Nhưng ở hoang nguyên.
Nơi nơi đều tràn ngập linh khí không ổn định.
Tế ra truyền tín phù, căn bản không có tác dụng.
Huống hồ còn có nguy hiểm.
Thậm chí còn có thể gọi tu sĩ Ma đạo tới.
Một khi tẩu tán ở hoang nguyên, rất khó có thể hợp lại một lần nữa.
Đặc biệt là khi đến Lão Kim Câu, hoàn cảnh bên trong càng thêm ác liệt, tình huống cũng càng thêm hỗn loạn.



Bạn cần đăng nhập để bình luận