Chạy Mau ! Ma Đầu Kia Tới !

Chương 194 - Gặp quỷ (2)



Chương 194 - Gặp quỷ (2)




Âm Quỷ khiếp sợ không thôi, mắt thấy Kim Giáp Cự Linh đánh tới, Âm Quỷ đột nhiên vứt tiểu cô nương trong tay ra, quay đầu bỏ chạy.
Nam tử trung niên nhanh tay lẹ mắt ôm lấy tiểu cô nương.
Từ Lạc không để ý tới bọn họ, đuổi theo Âm Quỷ, một đường đuổi tới một rừng cây, sau đó... Âm Quỷ giống như bốc hơi, biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi.
- Tình huống gì?
Từ Lạc cảm thấy kinh ngạc, hắn dùng thần thức tra xét, dường như Âm Quỷ biến mất vô tung vô ảnh.
- Âm Quỷ kia quỷ dị tà quái sao?
Ngay khi hắn đi tìm kiếm Âm Quỷ, nam tử trung niên và tiểu cô nương cũng đuổi theo tới đây, lúc nhìn thấy Từ Lạc, hắn thật không ngờ đối phương lại trẻ tuổi như vậy, trong lòng chấn động không thôi, ôm quyền nói:
- Tiểu huynh đệ, ban nãy đa tạ ngươi ra tay giúp đỡ.
- Không có gì.
Từ Lạc thản nhiên trả lời một câu, vừa rồi hắn hoàn toàn là muốn bắt lấy Âm Quỷ trở về tế luyện trận kỳ, chỉ thuận tay cứu tiểu cô nương mà thôi.
- Tại hạ Hoàng Vệ Đông, sư thừa Hắc Linh Sơn. Hắc Linh Sơn Quân chính là gia sư, vị này là sư muội của ta, An Tiểu Đào.
Hoàng Vệ Đông báo cáo thân phận, thúc giục An Tiểu Đào hành lễ cảm tạ.
- Tiểu ca ca, cảm ơn ngài vừa rồi ra tay tương trợ.
An Tiểu Đào chớp chớp mắt, tò mò nhìn chằm chằm Từ Lạc:
- Tiểu ca ca, huynh lợi hại quá... Đại quỷ hồn kia đã bị huynh đánh chạy rồi, trông huynh lớn hơn ta vài tuổi, sao lại đạt tới Tụ Ý đại thành rồi, huynh tu luyện thế nào? Còn nữa... huynh trông thật đẹp.
...
Đầu tiên Từ Lạc nhìn An Tiểu Đào, ánh mắt lại rơi vào trên người nam tử trung niên, trong đầu tràn ngập nghi hoặc.
Hắc Linh Sơn là gì?
Hắc Linh Sơn Quân là gì?
Nói lung tung gì đó?
- Các ngươi không phải tu sĩ Thần miếu sao?
- Không phải!
Hoàng Vệ Đông lắc đầu:
- Chúng ta là tu sĩ Hắc Linh Sơn, tiểu huynh đệ, ngươi là... tu sĩ Thần miếu?
Đại đa số những tu sĩ Thần miếu hắn đều biết, nhưng hắn chưa từng gặp qua người trước mặt.
- Ta cũng không phải.
Trầm mặc.
Từ Lạc tò mò nhìn chằm chằm hai người, Hoàng Vệ Đông cũng kỳ quái nhìn hắn.
Ánh mắt của hai người đều mịt mờ, một người còn kinh ngạc hơn một người.
Từ Lạc không biết Hắc Linh Sơn là nơi nào.
Hoàng Vệ Đông cũng không biết, tu sĩ tuổi trẻ như Từ Lạc lại có tu vi Tụ Ý đại thành, nếu không phải tu sĩ Thần miếu thì còn có thể ở nơi nào?
Lộp bộp một cái.
Hoàng Vệ Đông nghĩ đến một nơi, cẩn thận hỏi:
- Chẳng lẽ các hạ là tu sĩ Vụ Ẩn Quỷ Sơn?
Lần đầu tiên.
Lần đầu tiên Từ Lạc có loại cảm giác hoài nghi nhân sinh, hắn ngẩng đầu nhìn lên bầu trời xa xăm.
Đúng vậy, nơi này chính là tận thế thế giới.
Vấn đề là, Hắc Linh Sơn và Vụ Ẩn Quỷ Sơn là địa phương nào?
Mặc dù Từ Lạc lăn lộn trong thế giới tận thế thời gian không dài, nhưng cũng có thời gian hơn một năm, hắn chưa từng nghe nói đến hai nơi này.
Thông qua trao đổi đơn giản, Từ Lạc mới hiểu rõ.
Hoàng Vệ Đông và sư tôn của An Tiểu Đào là một cao nhân, hơn nữa còn là cao thủ ở khu vực này. Bởi vì mấy vị cao nhân tu luyện ra Âm Thần ẩn cư ở Hắc Linh Sơn, tự xưng Hắc Linh Sơn Quân, ngay cả Thần miếu cũng kiêng nể ba phần.
Bèo nước gặp nhau, chỉ đơn giản trò chuyện một chút. Hoàng Vệ Đông còn có việc gấp, mang theo An Tiểu Đào vội vàng rời đi.
- Tiểu ca ca vừa rồi thật đẹp trai.
Trên đường.
An Tiểu Đào một bước quay đầu ba lần, không ngừng nhìn về phía sau, bộ dáng lưu luyến không rời, nhớ tới gương mặt tuấn tú trắng nõn của Từ Lạc, khiến cho nàng cảm thấy xúc động, hưng phấn nói:
- Đại sư huynh, nghe ngóng một chút được không? Lúc nãy ta bị Đại Ngạc lão quỷ bắt đi, ta tưởng rằng chết chắc rồi. Lúc tiểu ca ca xuất hiện, thân thể khoác thần quang, hồng hà bay lượn, ta còn tưởng là thần tiên hạ phàm.
- Khí chất của vị tiểu huynh đệ kia quả thật không tầm thường.
Hoàng Vệ Đông gật đầu, tán thành:
- Nhất là tuổi hắn còn nhỏ lại có tu vi Tụ Ý đại thành, quả thật rất khó tin, nếu không tận mắt nhìn thấy, ta cũng không thể tin được.
Lần này kết bạn với Từ Lạc, hoàn toàn lật đổ nhận thức của hắn.
Hắn là nhóm tu sĩ đầu tiên bước vào Thần đạo sau tận thế, tu luyện gần ba mươi năm, bây giờ có tu vi Tụ Ý Tiểu Thành, tu vi này đã là người đứng đầu một khu vực, đừng nói bảo hộ, cho dù tu sĩ Tụ Ý tiểu thành trong Thần miếu cũng không nhiều.
Cho tới giờ, trên đầu Hoàng Vệ Đông luôn có hào quang thiên tài.
Cho đến hôm nay.
Hắn mới ý thức được cái gì gọi là thiên tài tu luyện chân chính.
- Tiểu huynh đệ nhiều nhất chỉ khoảng hai mươi tuổi, có lẽ còn chưa tới, nói như vậy, hắn hẳn là tu sĩ đời thứ hai, không nghĩ tới đã là Tụ Ý đại thành.
- Đại sư huynh, tiểu ca ca chắc mới đến chỗ của chúng ta, tu sĩ đời thứ hai có tu vi cao hơn chúng ta? Ta nhớ rõ, tu vi những tu sĩ thiên tài đời thứ hai trong Thần miếu đa số không vượt quá Tụ Ý nhập môn.



Bạn cần đăng nhập để bình luận