Chạy Mau ! Ma Đầu Kia Tới !

Chương 722 - Đền thờ Đại Tàng Tu La



Chương 722 - Đền thờ Đại Tàng Tu La




Tuyệt đối không ngờ rằng, Âm Thần của Từ Lạc, không phải một hoá song sinh, mà là một hoá ngũ sinh, sinh Bắc Đẩu Thiên Cương Thần Tướng gồm có Cự Môn, Liêm Trinh, Lộc Tồn, Tham Lang, Phá Quân Tinh.
Nếu không tận mắt nhìn thấy, Sở Kiêu Hồng sẽ chẳng thể nào tin được.
Một hoá song sinh đã hiếm thấy, một hoá tam sinh chưa từng nghe, dường như không có một hoá tứ sinh, còn về một hoá ngũ sinh, chỉ sợ cho dù ở trong Thần Đạo thì cũng khó.
Bắc Đẩu Thần Ý, Thiên Cương Thất Tinh, một hoá ngũ sinh, rốt cuộc cái tên mặt rỗ chết tiệt này là ai? Từ bao giờ địa giới Đại Xuyên xuất hiện một kẻ kinh khủng như này?
Trong trận, hoá sinh Bắc Đẩu Thiên Cương Ngũ Tinh Thần Tướng, trong đầu Từ Lạc chỉ có một ý nghĩ, chạy!
Đúng thế, chạy thôi! Hắn hối hận rồi. Liều ăn nhiều cái mẹ gì, giàu cái quái gì nữa. Đều là chó má! Lừa mấy đồ đần!
Đến cùng lư hương rách nát kia là cái gì, hắn không biết, bây giờ cũng chẳng muốn biết, kệ cha nó là cái đồ quỷ quái gì. Hắn chỉ muốn cút ngay khỏi nơi chó má này.
Đáng tiếc, dù hắn đã tế ra đủ Bắc Đẩu Thiên Cương Ngũ Tinh Thần Tướng, vẫn không chạy được.
Vòng xoáy Thần Sát như một hố đen khinh khủng giữa hư không, muốn xâu xé, thôn phệ Âm Thần của hắn.
- Lão tử không tin thứ tà ma này!
Tâm niệm vừa động, Bắc Đẩu Thiên Cương Ngũ Tinh Thần Tướng diễn hoá Thái Vi Thần Tượng, quyết âm liều mạng, tế cả Sát Quỷ Nhiêm. Liều mạng!
- Điện thờ! Là điện thờ!
Một điện thờ quỷ dị mơ hồ hiện ra trong vòng xoáy Thần Sát, cho đến lúc này, Sở Kiêu Hồng mới phát hiện ra, không phải bia mộ, mà là bài vị Đại Tàng Tu La Tà Thần.
- Không ổn!
Sở Kiêu Hồng chợt nhớ tới một chuyện đáng sợ, lập tức sợ tới suýt hồn phi phách tán, hô lớn:
- Đại Tàng Tu La Thần Đạo Ý không biến mất, nó còn tồn tại!
Từ Lạc đã từng gặp qua một điện thờ sụp đổ sau lưng Ngu Yến Thanh. Hắn không rõ, rốt cuộc cái thứ đồ chơi này là gì? Nghe tiếng hét của Sở Kiêu Hồng, hắn đã hiểu ra, Đại Tàng Tu La Thần Đạo Ý không hôi phi yên diệt, nó vẫn còn tồn tại.

- Con mẹ nó!
Từ Lạc dốc sức, cố thoát ra khỏi vòng xoáy Thần Sát, nhưng không được, càng giãy càng bị hút vào sâu.
Nếu thân thể ở đây, hắn còn có thể trở lại tu chân giới, nhưng thân thể lại toàn ở thế giới tận thế, hồn ở thế giới Thần Đạo. Hack chỉ có trên thân, Âm Thần thì không lợi dụng được BUG để trở về.
Đúng lúc này, vòng xoáy Thần Sát như chất lỏng màu đen, bắt đầu ăn mòn Âm Thần của Từ Lạc. Âm Thần tinh thuần và thánh khiết, sau khi bị ăn mòn, ngày càng đục và đen lại.
Thấy vậy, Sở Kiêu Hồng sốt ruột hô to:
- Đại Tàng Tu La Thần Đạo Ý cắn nuốt ý thức, bám vào Âm Thần ngươi!
Nói thật, nếu biết nơi này là điện thờ Đại Tàng Tu La, Sở Kiêu Hồng sẽ không bao giờ lại gần.
Lúc trước nàng nói với Từ Lạc nơi này là mộ bia Đại Tàng Tu La, cung phụng, hiến tế, bám vào gì đó, có thể còn Đại Tàng Tu La Thần Đạo Ý. Những lời này nàng hù doạ Từ Lạc, để hắn biết khó mà lui thôi.
Ai dè, một câu thành sấm, nơi này đúng là điện thờ Đại Tàng Tu La, Đại Tàng Tu La Thần Đạo Ý vẫn còn tồn tại.
Nàng cũng may, khi tiến vào, tinh thần hỗn loạn, phải tán Âm Thần ra. Nếu không, có khi giờ Âm Thần của nàng đã bị bám vào rồi. Tên mặt rỗ thành kẻ chết thay!

Từ Lạc sợ thật. Thậm chí, hắn còn cảm nhận được rõ, cái thứ đáng sợ này đang ăn mòn chính mình, cảm giác ấy cực kỳ mãnh liệt.
Hắn giãy giụa điên cuồng, liều lĩnh lao ra, nhưng không được. Đại Tàng Tu La Thần Đạo Ý như nọc độc, ăn mòn Âm Thần của Từ Lạc từng chút một.
Bóng đêm lan ra không ngừng, bao trùm khắp nơi. Tinh quang sắp biến thành bóng đen vạn trượng. Thiên Quân Lôi Đình vẫn nổ giữa hư không, chỉ là lôi đình đã đổi sang màu đen. Thiên Cương Liệt Diễm, tinh hoả cuồn cuộn đã lui, tinh nguyệt không còn ánh sáng.
Quỷ Nhiêm được hắn dưỡng luyện lâu ngày, nuôi bằng khí huyết tự thân, lội qua Huyết Ma Trì, lại lấy Thiên Sát Hồi Tẫn tế luyện cũng không thoát được, trở thành một Hắc Quỷ Nhiêm.
Bắc Đẩu Thiên Cương Ngũ Tinh Thần Tướng cũng thế, không còn giống như Thiên Thần nữa, giống một Âm Ảnh Tà Thần đến từ Địa Phủ hơn.
Xong thật rồi, hắn thua sạch trong lần chơi ngu này. Từ Lạc cảm thấy hắn sắp toi đời ở đây, bởi hắn phát hiện ý thức của mình đang dần mơ hồ.
- Đại Tàng Tu La Thần Đạo Ý đang cắn nuốt ý thức của lão tử! Làm sao đây? Chẳng lẽ hôm nay lão tử phải chết ư?
Đừng hốt hoảng, phải bình tĩnh, không được cuống lên, chắc chắn sẽ có cách!
Từ Lạc tự hỏi mình còn thủ đoạn gì, phương diện Thần Đạo đã hết, Bắc Đẩu Thiên Cương Ngũ Tinh Thần Tướng, Thái Vi Thần Tượng, đến cả Quỷ Nhiêm lôi ra rồi, cũng chẳng làm nên chuyện.
Thiên Ma Pháp Thân có không ít thủ đoạn. Vấn đề là nhục thân ở thế giới tận thế, không làm gì được.



Bạn cần đăng nhập để bình luận