Chạy Mau ! Ma Đầu Kia Tới !

Chương 318 - Thần miếu Thương Châu! (2)



Chương 318 - Thần miếu Thương Châu! (2)




Trên đường phố của Vân Châu thỉnh thoảng sẽ có một trận hắc phong. Bên trong hắc phong có mấy đạo âm hồn, rất ít khi gặp được Âm Linh.
Chỉ có ở một vài nơi âm khí tương đối nặng mới có lượng lớn âm hồn tụ tập và Âm Linh.
Mà bên Thương Châu này tốt lắm.
Trên đường phố có hắc phong gào thét, có thể thấy được âm hồn nhiều như côn trùng châu chấu. Trong mỗi một đám đám mây đều có Âm Linh quấn quanh, giống như con côn trùng vương, dẫn tiểu đệ thành đội ngũ đông đúc đi khắp nơi kiếm ăn.
- Thật là chỗ tốt hiếm có...
Ngồi trên xe, nhìn âm hồn bay múa đầy trời, Từ Lạc có chút kích động, trong đôi mắt sâu thẳm sâu thẳm càng lóe ra tinh quang.
Từ sau khi bước vào cảnh giới Pháp Thân, Từ Lạc đã không dùng hồn đỉnh tu luyện mà trực tiếp dùng khiếu huyệt hấp thu. Tiếp theo khiếu huyệt mở ra ngày càng nhiều, tốc độ hấp thu ngày càng điên cuồng. Nơi hắn đi qua, linh khí bị hắn hấp thu sạch sẽ, hơn nữa còn là loại động cơ tăng áp không tốn dầu không cần điện.
Tại địa giới Vân Châu, nơi âm hồn phân bố dày đặc, sớm đã bị hắn hút bảy tám phần, đang lo không tìm được nơi tốt, vậy thì hay rồi, không nghĩ tới địa giới Thương Châu lại có tư lương dồi dào như cá chép.
Không biết có phải do dưỡng thành thói quen xấu gì đó không.
Nhìn âm hồn bay đầy trời, hơn bốn ngàn khiếu huyệt trên người Từ Lạc lại tự mở ra. Sát hỏa cũng theo đó thiêu đốt lên, giống như hơn bốn ngàn ma anh đang gào khóc đòi ăn, há miệng, đói khát khó chịu.
- Chờ sau khi làm xong chuyện di tích nhất định phải tới đây ăn uống một bữa lớn.
Lại qua ba tiếng.
Cuối cùng xe buýt lớn cũng đi vào Tí Hộ Sở của khu vực Thương Châu.
Trường lão của Thương Châu cũng dẫn theo một đám tu sĩ đến nghênh đón, trưởng lão của Tam Sơn đồng minh cũng ra ngoài chào hỏi, quen biết nhau.
Đại gia bôn ba đường dài, ngày đầu tiên trực tiếp sắp xếp nghỉ ngơi.
Ngày thứ hai.
Thần miếu Thương Châu, Tam Sơn đồng minh, cũng trưởng lão Thần miếu của Vân Châu thương nghị cách chiến đấu.
Loại tu sĩ đời thứ hai như Từ Lạc không có tư cách tham gia. Ở trong phòng, hắn do dự có nên ra ngoài dạo hay không. Lúc này, tiếng gõ cửa truyền đến.
Cửa mở ra.
Là hai người.
Một nam một nữ.
Nam anh tuấn đẹp trai, khí chất nho nhã.
Nữ xinh đẹp như hoa, ôn nhu động lòng người.
Hai người giới thiệu bản thân.
Nam tên là Trình Trí Viễn, nữ Dương Nhược Lâm.
Hai người đều là tu sĩ của Thương Châu Thần miếu.
- Là Từ Lạc đạo hữu, các tiền bối đang bàn kế hoạch, các ngươi từ xa đến đây, chúng ta cũng không có món ngon đặc biệt gì chiêu đãi, chỉ chuẩn bị một ít đồ ăn thường ngày, mấy tiểu bối chúng ta cùng ngồi một chút, quen biết lẫn nhau.
Trình Trí Viễn đeo một chiếc mắt kính gọng vàng, mặc một bộ trang phục màu trắng sạch sẽ, nhìn giống như một vị mỹ nữ.
- Như vậy a...
Từ Lạc do dự một lát, gật đầu đồng ý.
- Từ Lạc đạo hữu.
Dương Nhược Lâm không chỉ trông rất xinh đẹp mà còn nhiệt tình, giọng cũng ngọt ngào. Quan trọng nhất là nàng xinh đẹp, đôi mắt của nàng rất hứng thú nhìn Từ Lạc, dịu dàng cười nói:
- Ta đã nghe qua tên của ngươi.
- Ồ?
Từ Lạc không rõ ràng cho lắm.
- Các đạo hữu ở Vân Châu cũng đã nói ngươi thiên phú dị bẩm, trong vài năm ngắn ngủi tu luyện Thần đạo đã tu thành cảnh giới Tụ Ý đại thành, không chỉ có luyện ra năm chín thần ý Tinh Đấu Kiếm Vũ. Ngay cả Kim Giáp Cự Nhân cũng luyện ra năm tầng thần ý, không nghĩ tới còn trẻ như vậy, hơn nữa... Người cũng có dáng vẻ rất tốt.
- Quả thật quá trẻ.
Trình Trí Viễn cười nói:
- Còn nhỏ hơn tưởng tượng của ta. Xem ra đạo hữu Từ Lạc rất có hy vọng trong vòng mười năm sẽ trở thành Âm Thần Sơn Quân.
- Đúng là chuyện như vậy.
Từ Lạc lười khiêm tốn, gật đầu, tỏ vẻ mình thật xuất sắc như vậy.
Hai người này mở miệng một tiếng đạo hữu, hắn nghe không quen, còn tưởng rằng đang trở lại giới tu hành.
Ở thế giới tận thế, rất ít gọi đạo hữu, ít nhất trong địa giới Vân Châu thì chưa từng có, nghe Dương Nhược Lâm nói ở địa giới Thương Châu bọn họ, giữa tu sĩ Thần đạo đều lấy danh nghĩa đạo hữu, ý là người trong đồng đạo.
Đi theo hai người tới biệt thự của mình.
Không ít người trong đó tụ lại nói chuyện vui vẻ.
Từ Lạc nhìn một chút.
Thần miếu Đặng Phong, Hắc Linh Sơn Thường Kiệt, còn có Chu Kỳ của Vụ Ẩn Sơn. Sau khi ngồi xuống giới thiệu với nhau, thế mới biết những người khác đều là tu sĩ Thần miếu Thương Châu và tu sĩ đời thứ hai của Tam Sơn đồng minh. Hơn nữa tu vi đều không thấp, gần như đều là người nổi bật của tu sĩ đời thứ hai.
Lại khiến cho Từ Lạc ăn phải sợ hãi chính là Dương Nhược Lâm có cảnh giới Tụ Ý đại thành.
Trình Trí Viễn càng thêm cao minh, nhìn nhiều nhất cũng chỉ hai mươi bảy hai mươi tám tuổi nhưng đã thông suốt toàn bộ cảnh giới. Không chỉ là thiên kiêu của tu sĩ đời thứ hai Thần miếu Thương Châu, mà còn là người đứng đầu thiên kiêu của tu sĩ thứ hai trong toàn bộ địa giới Thương Châu, thực sự không đơn giản.



Bạn cần đăng nhập để bình luận