Chạy Mau ! Ma Đầu Kia Tới !

Chương 481 - Ta biết ngươi (3)



Chương 481 - Ta biết ngươi (3)




Trái tim tức giận bùng nổ.
Bởi vì tinh thần tức giận không chịu nổi.
Từ nhỏ đến lớn, nàng chưa từng ăn thiệt lớn như vậy!
Dù chỉ một lần không có.
Bây giờ.
Liên tục ngã xuống hai lần trên người một người, khiến cho nàng cảm thấy khó chịu, thậm chí có cảm giác hoài nghi nhân sinh.
Ước chừng đã trôi qua rất lâu.
Bình tĩnh lại, uống Sinh Cơ Ngọc Dịch, Tuyết Vân Nghê kiểm tra thương thế của bản thân.
- Nam nhân đáng chết đáng chết! Ra tay thật độc ác!
Pháp tướng bị Từ Lạc một kiếm chém đứt.
Pháp Thân, pháp tuyền, tâm thần, thần thức của Tuyết Vân Nghê đều bị ảnh hưởng nghiêm trọng, cho dù không bị thương đến căn cơ cũng cần rất lâu để chữa thương.
- Hắn đang ở đâu?
Tuyết Vân Nghê cau mày trầm tư.
Trong suy nghĩ của nàng.
Hắn và nàng cùng đến tham gia đăng môn đại điển chứng tỏ tuổi hẳn là không lớn.
Có lẽ là lão gia hỏa, cũng có thể là lần đầu tham gia đăng môn đại điển. Nhưng hầu hết những lão gia hỏa này đều là một nghèo hai trắng, vừa không có bối cảnh lại không có tài nguyên, tiềm lực có hạn, tốc độ tu luyện vô cùng chậm chạp.
Cho nên.
Tuyết Vân Nghê nhận định, hắn tất nhiên là thiên kiêu tư chất siêu phàm.
Nhưng mà.
Trong ngoại môn của Xích Luyện Tông, phàm là những người có danh tiếng, gần như nàng đều biết. Hơn một năm nay, những gì nên tìm đều đã tìm, nên điều tra cũng đã điều tra qua, không có một ai phù hợp điều kiện.
Hơn nữa.
Những cái gọi là thiên kiêu kiệt xuất, nói thật, trong mắt Tuyết Vân Nghê căn bản không liên quan đến việc sỉ nhục của mình.
Căn bản không phải tồn tại cùng một cấp bậc.
Nàng cũng không tưởng tượng ra được, là tư chất gì, có thể trong thời gian hơn một năm ngắn ngủi, từ vừa bước vào cảnh giới Pháp Thân, trực tiếp tu luyện tới tầng sáu.
Có ngộ tính gì có thể trong thời gian hơn một năm đã tu luyện Đãng Ma Kiếm Kinh đến tầng hai mươi bảy.
Thần thức cường đại cỡ nào mới có thể đồng thời nắm trong tay ba mươi sáu Âm Quỷ trận kỳ?
Không biết.
Tuyết Vân Nghê thật sự không nghĩ ra.
Đây là việc hoàn toàn vượt qua nhận thức của nàng.
- Khí chất siêu phàm trên người hắn khiến ta có loại cảm giác giống như từng biết điều... Hơn nữa chết tiệt, hắn không dám để ta kiểm tra, chứng tỏ nhất định là dịch dung. Chẳng lẽ... ta thật sự quen biết hắn?
Tuyết Vân Nghê nghiêm túc nhớ lại những người mà mình quen biết một lần.
Nhưng vẫn không nghĩ ra.
Trong ấn tượng, thiên kiêu kiệt xuất mà mình quen biết, quả thật không có một người phù hợp.
- Đãng Ma Huyết Kinh...
Tuyết Vân Nghê nỉ non.
Toàn bộ Xích Luyện Tông, số lượng người hiểu được Đãng Ma Huyết Kinh đã ít càng thêm ít, bộ công pháp này chỉ nắm giữ trong tay mấy vị lão tổ nội môn, còn bí pháp Đãng Ma Huyết Kinh, lại ít ỏi không có mấy, ngay cả sư tôn nàng Phong Tuyết nương nương cũng chỉ tu luyện qua Đãng Ma Huyết Kinh, cũng không biết bí pháp trong đó.
Nhưng mà.
Có một việc.
Tuyết Vân Nghê biết.
Mấy năm trước.
Bạch Cốt phu nhân từng mang người phát hiện một tòa di sản Thanh Minh tông, theo nàng biết, tòa di sản này là Huyết Nguyên điện của Thanh Minh tông, trong đó có ghi lại công pháp Đãng Ma Huyết Kinh.
Về phần có khác học được Đãng Ma Huyết Kinh hay không, cái này nàng không biết được.
- Hắn... Cũng biết Đãng Ma Huyết Kinh, chẳng lẽ... Mấy năm trước, kẻ này đi theo Bạch Cốt phu nhân cùng nhau tiến vào Huyết Nguyên Điện?
Tuyết Vân Nghê dường như đã bắt được cái gì đó.
Suy tư về môn nhân dưới trướng Bạch Cốt phu nhân.
Môn nhân của phu nhân đều là mấy tòa Long Trảo Phong ở Lão Hòe Lĩnh. Ngoại trừ Đại Hà mỗ mỗ, Tuyết Vân Nghê không nhớ có ai là kẻ ghê gớm.
Đột nhiên.
Trong đầu Tuyết Vân Nghê hiện lên một người.
Một thanh niên trông có vẻ sạch sẽ, trắng trẻo non nớt, hào hoa phong nhã.
Đệ tử Bạch Cốt phu nhân, Từ Lạc!
- Chẳng lẽ là hắn?
Tuyết Vân Nghê lập tức kích động.
Nàng còn nhớ rõ, lúc trước lần đầu tiên nhìn thấy Từ Lạc, sạch sẽ trắng nõn, hướng nội văn tĩnh, giống như loại thư sinh thẹn thùng trong thế tục.
Lần trước Bạch Cốt phu nhân ra ngoài, lúc nhìn thấy Từ Lạc lần nữa, trên người lộ ra một loại khí chất siêu phàm thoát tục, đã không có cảm giác thư sinh, càng giống như một vị công tử siêu phàm không hỏi thế sự.
- Phù! Sẽ không phải thật sự là Từ Lạc chứ?
Tuyết Vân Nghê càng nghĩ càng kích động.
Bởi vì nàng nhớ rõ trong đăng môn đại điển, người kia hợp đạo với mình. Mặc dù dịch dung, nhưng da dẻ vẫn còn trắng nõn trơn mịn.
Từ Lạc cũng có bộ dạng này.
Còn nữa, vừa mới ở trong kết giới thần bí, cho dù cả người hắn đều có hỏa diễm u ám, bốc khói đen, nhưng khí chất siêu phàm trên người lại càng rõ ràng.
- Ông trời ơi!
Cuối cùng Tuyết Vân Nghê cũng hiểu được, lúc chém giết lại có một loại cảm giác giống như đã từng biết trước. Bởi vì khí chất siêu phàm trên người hắn rất giống khí chất trên người Từ Lạc.
- Chẳng lẽ... thật sự là Từ Lạc?
Tuyết Vân Nghê càng nghĩ càng cảm thấy tìm đúng rồi. Nàng nhớ rõ Từ Lạc cùng tham gia đăng môn đại điển với mình.



Bạn cần đăng nhập để bình luận