Chạy Mau ! Ma Đầu Kia Tới !

Chương 805 - Kịch chiến



Chương 805 - Kịch chiến




- Thằng ranh con! Chờ đấy! Ngươi đợi đấy!
Huyết Viêm lão tổ không màng nguy hiểm căn cơ đại đạo nứt vỡ, dùng mọi cách để lao ra khỏi cửa động thiên.
- Muốn chạy? Để mạng lại cho lão tử!
Từ Lạc giơ Bạch Cốt Đại Kiếm lên, chém Huyết Viêm lão tổ!
Ngày lại biến thành đêm đen, bóng đêm lướt qua.
Oành! Từ Lạc trảm ba kiếm liên tiếp, ngày đêm luân phiên liên tục ba lần. Ba kiếm hạ xuống, Huyết Viêm lão tổ đang trọng thương, căn cơ nứt vỡ, bị chém chết tại chỗ.
Chết rồi, đã chết hết. Không ai nghĩ tới, Từ Lạc dám trấn sát Lục Trường Thiên ngay trước mặt Huyết Viêm lão tổ. Lại càng không ngờ, sau khi giết Lục Trường Thiên, Từ Lạc đuổi cùng giết tận, chém chết Huyết Viêm Song Sát và Huyết Viêm lão tổ.
Lâm Lang Động Thiên mở ra rất nhiều lần rồi, có lẽ cũng chỉ có thiên kiêu điên cuồng chém giết lẫn nhau, chưa ai dám ra tay với lão tổ toạ trấn ở cửa. Đúng vậy, chưa từng có! Một lần cũng không! Đây là lần đầu tiên.
Lão tổ các đại môn phái sợ tái mặt, vô cùng hoảng sợ, liều mình phóng ra cửa động thiên, người này chạy nhanh hơn người kia, lão tổ Xích Luyện Tông và Kim Hà Tông cũng không ngoại lệ.
Bọn họ sợ hãi, sợ sẽ bị tên tiểu tử hung tàn đáng sợ kia chém chết trong Lâm Lang Động Thiên, cả Bạch Cốt phu nhân và Khương Sơ Tầm cũng không dám ở lại, lôi theo Kiếm Linh Nhi xông ra ngoài.
- Trời ạ! Trời ạ…
Kiếm Linh Nhi cũng sợ hãi, chạy ra khỏi động thên, vỗ ngực không ngừng, an ủi trái tim kinh hoảng của mình:
- Có phải tiểu ca ca phát điên rồi không?
Khuôn mặt xinh đẹp kinh hồng của Bạch Cốt phu nhân đã không còn phong tình vạn chủng, chỉ có chấn động, nàng hít một hơi, nhìn Từ Lạc qua cửa động thiên, nói:
- Hắn không điên, chẳng những không điên, mà còn cực kỳ tỉnh táo, có thể lợi dụng cấm chế đại đạo trong Lâm Lang Động Thiên để đuổi cùng giết tận, nếu không sẽ không thể sống sót đi ra.
Nhớ tới dáng vẻ vừa rồi của Từ Lạc, Bạch Cốt phu nhân lại nói:
- Mới vài năm không gặp, sao tên tiểu tử này lại trở nên hung ác tàn nhẫn như vậy, Huyết Viêm lão tổ… Hắn cũng chém giết.
- Đúng thế, tên tiểu tử kia thay đổi không ít. Ta vẫn nhớ dáng vẻ vô hại, thanh tú đáng yêu của tiểu lang quân ở trấn nhỏ Tiên Nghệ kia.
- Vô hại? Thanh tú đáng yêu?
Bạch Cốt phu nhân cười nhạo, như cười Khương Sơ Tầm, cũng như tự giễu mình.
- Hắn dám xâm nhập Lâm Lang Động Thiên một mình, hái Tiên Linh Hoa, chứng tỏ đã có chuẩn bị…
Khương Sơ Tầm cũng nói:
- Nhưng… Chẳng lẽ hắn tính trúc căn cơ đại đạo trong động thiên thật à? Đây là Thượng Cổ Cấm Kỵ, Thiên Ma Đại Đạo đấy.
- Ngược lại, ta cực kỳ tò mò, nếu hắn có chuẩn bị trước, định Trúc Căn Cơ Thiên Ma Đại Đạo thế nào, làm sao có thể sống sót đi ra, tới cùng hắn muốn làm gì?
Đây là một tử cục. Dù là Bạch Cốt phu nhân, hay Khương Sơ Tầm, hai người nghĩ nát óc, cũng không nghĩ ra, làm sao Từ Lạc có thể sống sót trong tử cục này.
- Từ Lạc, ngươi quá cuồng vọng, không biết trời cao đất rộng…
Lâm Lang Động Thiên, Hoa Đông Phong nhảy xuống từ đỉnh núi, tóc trắng, gương mặt tuấn dật xuất trần, thần sắc nghiêm nghị, hai mắt như đuốc, nhìn Từ Lạc chằm chằm, khiển trách quát mắng với lời chính nghĩa:
- Từ xưa đến nay, trong động thiên, mọi người là địch, nhưng chưa từng tương sát, đây là quy củ các tiền bối đã lập ra vạn năm, thế hệ này cũng phải tuân thủ, còn ngươi lại giết Lục Trường Thiên, thậm chí còn chém chết cả cha mẹ hắn và Huyết Viêm lão tổ ở đây.
Tinh quang sáng chói, kim hà dưới chân, bạch hồng vạn trượng vọt lên tận trời, vòng mặt trời sáng rực trên đỉnh đầu, như một vị thần đến từ Cửu Thiên Thần Minh, phán tội ác Từ Lạc:
- Ngươi cả gan làm loạn, phá bỏ quy củ, xem sinh mệnh như cỏ rác, nếu hôm nay để ngươi sống rời khỏi Lâm Lang Động Thiên, vậy thì đúng là sự sỉ nhục với những người cầu tiên vấn đạo như chúng ta!
- Ta chưa tìm ngươi, ngươi lại tự đưa tới! Mở miệng ra một tiếng quy củ, ngươi là cái thá gì!
Từ Lạc khinh thường nhếch mép, thẳng tay đánh Hoa Đông Phong.
Oành! Đại chiến cực kỳ căng thẳng.
Hoa Đông Phong đã mở bảy nghìn hai trăm đạo, khiếu huyệt như sao dày đặc lấp loé, Pháp Thân Bát chuyển vừa mở, diễn hoá bạch hồng như một thanh thiên kiếm, vòng sáng mặt trời rực rỡ lơ lửng trên đỉnh đầu càng mạnh hơn, không chỉ uy thế cuồn cuộn, mà còn ẩn chứa một cỗ sức mạnh cường đại, đúng như mặt trời giáng lâm, chiếu rọi khắp thế gian, đến chỗ nào, hoa cỏ dần tàn lụi, đất đai dần nứt ra chỗ ấy.
Còn Từ Lạc, người đã mở ra một vạn tám nghìn khiếu, u hoả như ma diễm cuồn cuộn, khói đen dày đặc che khuất bầu trời, tro trắng như tuyết lớn rơi khắp nơi, huyết vụ đỏ tươi ngập tràn như biển máu gào thét, Thiên Ma Pháp Thân vừa mở, đến nơi nào, hoa cỏ khô héo, đất thành cát.
Hoa Đông Phong có Tiên Thiên Pháp Tướng Bạch Hồng Quán Nhật, như mặt trời quân lâm, thánh quang rọi khắp nơi, còn Từ Lạc lại là Thiên Ma Đại Sát, thôn nguyên đoạt thọ, thôn phệ tất cả sinh cơ vạn vật, cướp hết tinh hoa sinh mệnh.



Bạn cần đăng nhập để bình luận