Chạy Mau ! Ma Đầu Kia Tới !

Chương 394 - Một đường cướp bóc (2)



Chương 394 - Một đường cướp bóc (2)




Đều là cướp bóc.
Đây không phải lần đầu tiên hắn làm.
Ba năm qua, ở Lão Hòe Lĩnh, đôi khi nhàm chán, hắn cũng sẽ ra ngoài săn mồi thứ gì đó để giải sầu.
Nhưng mà.
Loại chuyện đi theo đại quân đánh cướp tiểu trấn tiên cốc, đây là lần đầu tiên.
Đừng nói.
Thứ này rất kích thích.
Hắn cảm thấy hứng thú!
Điều khó chịu duy nhất chính là tiểu trấn tiên cốc mới vừa cướp không giàu có như vậy, cho dù cướp được một đống lớn tài nguyên, nhưng không có bảo bối giá trị gì, tiểu trấn tiên cốc này, hẳn là tán tu Tiên đạo ở địa phương mua bán.
- Đạo hữu!
Một nhóm năm người từ thuyền đi ra, đi lên boong tàu. Người cầm đầu là một nam tử trung niên mặt đầy ý cười. Hắn cười tủm tỉm nhìn Từ Lạc:
- Nhìn lạ mặt, còn chưa biết tôn tính đại danh của ngươi.
Lần này tu sĩ Ma đạo đi đến Lão Kim Câu kiếm tiền, không có một kẻ yếu nào dưới cảnh giới Pháp Thân.
Những tu sĩ Pháp Thân này, đại bộ phận đều giống như Khuê tử, ở Xích Luyện Tông không có địa vị gì cả.
Nhưng trong đó cũng không thiếu lão gia ngoại môn, cùng với tu sĩ có bối cảnh trong nội môn.
Về phần năm người này là ai.
Từ Lạc cũng không rõ.
Cũng không có hứng thú biết rõ.
Nhưng có một việc hắn biết, năm người này lai lịch bất thiện.
Trên phi thuyền của Mạnh lão hán lúc đến có hơn năm mươi người. Hiện tại chỉ còn lại ba mươi bảy người, những người khác đi đâu, đã xảy ra chuyện gì.
Đên ăn đen.
Cũng không hiếm lạ.
Từ Lạc cũng không nói nhảm, đứng lên, nheo mắt lại, nhìn năm người:
- Các vị có ý gì?
- Không có ý gì, chỉ là muốn làm quen một chút.
- Đương nhiên!
Từ Lạc suy nghĩ một chút, mở ra hơn năm ngàn khiếu huyệt trên người, năm Thiên Ma khiếu cung trong cơ thể chậm rãi chuyển động.
Năm người còn không biết chuyện gì xảy ra, lập tức cảm nhận được một cỗ uy thế bàng bạc bao phủ thiên địa ép tới. Sắc mặt bọn họ tái nhợt, khí huyết đọng lại, tâm thần bất ổn, cũng đè ép bọn họ rối loạn, pháp lực trong cơ thể đều không nhịn được run rẩy lên.
Sát khí!
Sát khí thật đáng sợ!
Năm người sợ đến mức mặt xám như tro tàn, há miệng, muốn nói gì nhưng ngay cả một chữ cũng không nói ra được.
- Làm sao vậy.
Từ Lạc cười tủm tỉm nói:
- Bây giờ còn định làm quen với nhau không?
- Tại, tại hạ...
Nam tử đứng đầu run rẩy dường như dùng hết sức lực, lắp bắp nói:
- Tại hạ có mắt không biết Thái Sơn, còn... Mong đạo hữu, không! Mong tiền bối thông cảm.
- Cút đi!
Từ Lạc quát một tiếng uy, uy âm bá đạo kèm theo uy thế khủng bố trấn áp xuống. Ngay lập tức khiến năm người chấn động thất khiếu chảy máu, nằm trên mặt đất. Năm người không dám dừng lại, cố nén cơn đau kịch liệt, lăn lộn bò trở lại đầu thuyền.
- Một đám ranh con, đánh cướp cũng đánh lên đầu lão tử rồi, không biết sống chết!
Từ Lạc lại ngồi xếp bằng xuống, tiếp tục nghiên cứu trận pháp.
Với tu vi hiện giờ của hắn, đối mặt với những tu sĩ Pháp Thân sơ kỳ này, căn bản không cần ra tay, Pháp Thân vừa mở ra, Thiên Ma sát khí bá đạo bàng bạc liền có thể áp chế, nếu như hắn nguyện ý, thậm chí có thể trực tiếp áp chế đến chết.
Hử?
Đột nhiên.
Từ xa truyền đến một trận xôn xao.
Từ Lạc nhìn qua, thấy hai người đang đấu nhau.
Hình như là hai người trẻ tuổi.
Một nam tử trẻ tuổi trong đó nhìn vô cùng lãnh ngạo, cầm trong tay một cây huyết phiên.
Nam tử đối chiến một người đang nở nụ cười, đeo hộp kiếm.
- Có chút quen mắt...
Từ Lạc tập trung nhìn vào.
Thật tốt!
Đúng là người quen.
Nam tử cầm trong tay huyết phiên kia, chính là Lục Trường Thiên của Huyết Viêm Sơn.
Nam tử đeo hộp kiếm, chính là Kiếm Thập Thất của Đãng Kiếm sơn trang.
Hai người này xem như đồng bối với Từ Lạc, đều tham gia đại điển đăng môn lần trước.
- Hơn nửa năm trôi qua, nhìn ra hai người này đều tiến bộ không nhỏ, một cây Huyết Hồn Phiên trong tay Lục Trường Thiên đã mạnh mẽ hơn nhiều so với lúc tham gia đại điển.
Lục Trường Thiên mạnh mẽ.
Đáng tiếc là, Kiếm Thập Thất càng cường đại hơn.
Cũng không biết pháp y trên người hắn là bảo bối gì, cả người có lưu quang chói mắt, từng đạo lưu quang thiên biến vạn hóa, giống như phù văn, lại như kiếm sắc, hình thành kiếm phù huyền diệu xoay quanh người, vậy mà có thể ngăn cản huyết phiên trong tay Lục Trường Thiên.
Cách đó không xa.
Trên một chiếc phi thuyền, đứng không ít tu sĩ, tất cả đều là tu sĩ đeo hộp kiếm, vừa nhìn đã biết là tu sĩ Đãng Kiếm sơn trang.
Trên một chiếc thuyền khác cũng có không ít tu sĩ đang đứng, khác biệt là toàn thân những tu sĩ này bốc lên ngọn lửa màu máu, hẳn là tu sĩ của Huyết Viêm Sơn.
Nói vậy cũng có nghĩa là.
Lần này, Đãng Kiếm sơn trang và Huyết Viêm Sơn đều có không ít cao thủ đến.
- Chờ đã! Đó là...
Đột nhiên.
Từ Lạc lại thấy một chiếc phi thuyền, nhận ra vài tu sĩ trong đó.
Trong đó có Hoa Nam Đình, Khương Long Võ, những thiên chi kiêu tử trong thế hệ trẻ tuổi của đệ tử nội môn Xích Luyện Tông.



Bạn cần đăng nhập để bình luận