Chạy Mau ! Ma Đầu Kia Tới !

Chương 482 - Ta biết ngươi (4)



Chương 482 - Ta biết ngươi (4)




- Sao có thể như thế được!
Có lẽ bị suy đoán của mình dọa sợ, đầu óc Tuyết Vân Nghê có chút hỗn loạn, liên tục hít sâu mấy hơi, trong lòng khôi phục kích động, sau khi cẩn thận phỏng đoán lại lắc đầu.
- Không phải là Từ Lạc chứ?
Nhớ lại quá khứ quen biết với Từ Lạc.
Số lần gặp mặt của hắn ta đều đếm được.
Lần đầu tiên là ở Vô Ưu Sơn trong nội môn, ở cùng với Khương Sơ Tầm và Kiếm Linh Nhi.
Lần thứ hai là ở Tiên Nghệ tiểu trấn.
Lần thứ ba là ở Bạch Cốt Phong.
Trong trí nhớ.
Từ Lạc là một người rất thành thật, lúc ở Vô Ưu Sơn, bị Khương Sơ Tầm trêu đùa, mặt sẽ đỏ lên.
Lúc ở Tiên Nghệ tiểu trấn, Khương Sơ Tầm mạnh mẽ cưỡng hôn, hắn càng không biết phải làm sao.
Tiểu tử nho nhã như vậy, không thể nào là nam nhân đáng chết kia chứ?
Nam nhân thối kia vô tình vô nghĩa, lại lạnh lẽo hung tàn. Người ác không nhiều lời, nhìn thế nào cũng không thể là Từ Lạc.
- Không phải là Từ Lạc...
- Xem ra... nhất định là ta nghĩ nhiều rồi...
- Đợi một chút!
- Từ Lạc Lạc, không phải là kẻ giả thật thà chứ?
- Không thể chứ? Nhìn không giống giả bộ giả tạo.
Tuyết Vân Nghê liên tưởng một chút.
Nếu như thật sự là Từ Lạc.
Vậy thì vì sao lần đầu tiên gặp mặt ở Vô Ưu sơn, hắn giả vờ tự nhiên như vậy chứ?
Ở Tiên Nghệ tiểu trấn, còn có Bạch Cốt Phong, hắn không thể nói chuyện phiếm với mình giống như bằng hữu được.
Nếu thật sự là Từ Lạc.
Da mặt hắn dày bao nhiêu?
Không biết liêm sỉ bao nhiêu?
Rõ ràng biết mình đang tìm hắn, còn cố ý làm bằng hữu với mình?
Hắn ta không biết xấu hổ đến mức nào!
- Không phải hắn?
- Rốt cuộc có phải hay không?
Trong đầu Tuyết Vân Nghê có chút loạn.
Cảm giác giống, lại cảm giác không giống.
Cảm tính, cảm thấy không phải.
Lý trí nói cho nàng biết, lại giống như vậy.
Đã hy vọng là Từ Lạc, nhưng lại hy vọng không phải.
Nguyên nhân hi vọng rất đơn giản, oan có đầu, nợ có chủ, nếu quả thật là Từ Lạc, vừa vặn tìm đúng chính chủ.
Hi vọng không phải, nguyên nhân cũng rất đơn giản.
Từ Lạc là trai lơ của Bạch Cốt phu nhân.
Khương Sơ Tầm cũng coi trọng hắn.
Nếu sỉ nhục mình thật sự là Từ Lạc, đáng chết!
Tuyết Vân Nghê không dám tiếp tục suy nghĩ nữa, hung hăng hất đầu:
- Nhất định không phải Từ Lạc, không thể là hắn!
- Xú nam nhân đáng chết!
Tuyết Vân Nghê Bà xoa xoa đầu, nhìn ra xa, nghiến răng nghiến lợi quát:
- Ngươi cũng ở trong Lão Kim Câu, lần này dù thế nào ta cũng phải bắt ngươi ra, nhất định sẽ xé rách gương mặt thối của ngươi, xem sau lưng rốt cuộc ẩn giấu gương mặt vô sỉ cỡ nào!
...
...
Thế giới tận thế, gió lạnh gào thét.
Một vòng Minh Nhật treo lơ lửng trên không trung giống như thường ngày, khiến thế giới âm u lại càng thêm khủng bố.
Địa giới Vân Châu, Thanh U sơn.
Từ Lạc ngồi xếp bằng trên một mái vòm, hấp thụ âm nguyên, khôi phục pháp lực.
Sau khi rời khỏi kết giới, hắn trực tiếp trở lại thế giới tận thế.
- Nữ nhân Tuyết Vân Nghê này quả thật không dễ chọc chút nào...
Đánh một trận với Tuyết Vân Nghê khiến hắn cảm khái rất nhiều.
Từ sau khi tu luyện Luyện Thiên Ma Pháp Thân, tu vi thực lực của Từ Lạc càng ngày càng mạnh mẽ, đối mặt với tu sĩ cùng cảnh giới, ngay cả pháp lực cũng không cần vận chuyển, ba chưởng tay không là có thể trực tiếp trấn sát, cho dù lão giả đầu trọc tu luyện hơn trăm năm, một kiếm cũng có thể trực tiếp chém giết, giống như Khuê tử những tu sĩ Pháp Thân bất nhập lưu kia, càng như chém dưa thái rau, không chịu nổi một kích.
Vốn dĩ hắn muốn dựa vào thực lực của mình, chắc chắn có thể chém giết Tuyết Vân Nghê.
Sự thật chứng minh.
Hắn đánh giá thấp tiềm năng của Tuyết Vân Nghê.
Tốc độ trưởng thành của nữ nhân này không kém gì mình, đặc biệt là thân có tiên thiên pháp tướng. Thứ này thật sự quá tà dị quá cường đại.
Dùng toàn lực cũng vô dụng, cuối cùng vẫn vận dụng bí thuật bí truyền Đãng Ma Huyết Kinh, cưỡng ép tăng lên sức chiến đấu mới miễn cưỡng chặt đứt pháp tướng của Tuyết Vân Nghê.
- Xem ra... Sau này ta nên cách xa những kẻ có pháp tướng một chút.
Từ Lạc tự mình không có pháp tướng.
Rất khó đối phó pháp tướng. Sau khi Tuyết Vân Nghê tế ra pháp tướng, gió tuyết đầy trời, đóng băng vạn vật.
Từ Lạc cảm thấy may mắn vì bản thân tu luyện Thiên Ma Pháp Thân tương đối cường đại. Nếu không, trước mặt Tuyết Vân Nghê, chỉ sợ ngay cả cơ hội ra tay cũng không có, trực tiếp bị đông cứng thành tượng băng.
- Cuối cùng chuyển hóa ra ngọc lầu san sát từ trên người Tuyết Vân Nghê là đồ chơi gì?
Lúc ấy Từ Lạc chém phá pháp tướng của Tuyết Vân Nghê, chuẩn bị xông lên giết chết nàng.
Không ngờ trên người nữ nhân kia đột nhiên diễn hóa ra một cột sáng, ngay sau đó cả kết giới đều biến thành băng thiên tuyết địa, rất là khủng bố.
Trong gió tuyết đầy trời lại xuất hiện một tòa lầu ngọc bích, cực kỳ quỷ dị.
- Chẳng lẽ là Phong Tuyết Lâu? Xem chừng là pháp khí của sư tôn nàng, Phong Tuyết nương nương ban cho dùng để bảo mệnh?



Bạn cần đăng nhập để bình luận