Chạy Mau ! Ma Đầu Kia Tới !

Chương 257 - Lôi kéo cực hạn (3)



Chương 257 - Lôi kéo cực hạn (3)




- Ngươi vậy mà...
Lời còn chưa dứt, Từ Lạc đã bước ra một bước, quỷ ảnh biến hóa, trong chớp mắt đã đánh tới.
Giờ phút này, hắn đứng trên đỉnh đầu một vòng trăng sao, chân đạp lên ngọn lửa cháy hừng hực, trên người khoác ngàn vạn sấm sét, vung vẩy hai cánh tay, khắp bầu trời đều là mưa sao băng.
Toàn thân hắn khoác lên ánh trăng, uy thế cuồn cuộn, giống như một vị Bắc Đấu Chiến Thần, hung mãnh đến cực điểm.
- Ngươi rốt cuộc là ai?
Tuyết Vân Nghê khiếp sợ, trong đôi mắt đẹp càng rung động.
- Lão tử là Cửu Châu biến thái sát nhân cuồng ma!
Từ Lạc lắc người một cái, trên người bốc lên khói đen quay tròn. Cùng lúc đó bốn phía có Âm Quỷ và mười bốn Âm Linh trận kỳ rơi xuống.
- Mười tám trận kỳ! Ngươi...
Keng!
Mười tám trận kỳ giao nhau diễn hóa, hóa thành mười tám ngọn núi lớn. Trên núi lớn có quỷ thần chiếm cứ, bốn phương tám hướng đều là cửa tử.
- Quỷ Thần Bàn Sơn Tử Môn Trận!
Nhận ra trận pháp, hai cánh tay Tuyết Vân Nghê siết chặt, một cột sáng bạc bắn lên trời.
- Lại là một chiêu này, ta không tin không phá được!
Từ Lạc gầm lên một tiếng, trận pháp biến hóa, mười tám tòa hắc sơn bị Quỷ Thần bao phủ áp xuống Tuyết Vân Nghê. Cùng lúc đó, hắn điểm ra một chỉ, trăng sao hiện ra trên đỉnh đầu, dưới chân là thiên cương liệt diễm, thiên lôi tràn ngập trên người, tất cả đều hội tụ ở đầu ngón tay.
Ông ——
Trên người Tuyết Vân Nghê có cột sáng trắng bạc kéo dài lên đầu nàng. Giống như một bức họa mở ra, tầng tầng lớp lớp ánh sáng đan xen với nhau.
Ầm ầm ầm ——
Bành!
Từ Lạc chỉ cảm thấy một cỗ uy áp mênh mông đè xuống, chấn động khiến hắn kêu rên một tiếng. Pháp lực trong cơ thể rung động, hắn càng lùi lại không ngừng. Nhìn kỹ bức họa cuộn tròn trên đầu Tuyết Vân Nghê, quả thực giống như một tòa ảo ảnh hư vô, càng giống như một con rồng hiện thế, ánh sáng cầu vồng đầy trời chiếu sáng cả đảo hoang, giống như tiên cảnh.
Đó là thứ gì?
Cái này.
Từ Lạc hoàn toàn kinh ngạc.
Hắn vô cùng rung động.
- Ngươi rốt cuộc là ai?
Tuyết Vân Nghê đứng trên không trung, khuôn mặt trắng bệch, dáng vẻ kinh hồn chưa định nhìn chằm chằm Từ Lạc.
Từ Lạc không nói, tâm niệm như điện, không ngừng cân nhắc.
Đã đánh nhau rồi.
Dừng không được.
Cho dù hắn muốn dừng lại.
Tuyết Vân Nghê chưa chắc sẽ dừng.
Đến lúc này, Từ Lạc cũng không quan tâm nhiều như vậy. Một hơi tế ra hồn đỉnh đầy ấp âm nguyên tinh hoa, chuẩn bị tiêu hao chết Tuyết Vân Nghê, sau đó lại bật hết hỏa lực, nữ nhân này không thể lưu lại, bằng không sau đó sẽ có hậu hoạn vô cùng!
Nói làm thì làm.
Dựa vào sáu hồn đỉnh tẩm bổ, chuẩn bị trấn áp Tuyết Vân Nghê, tiêu hao chết nàng!
Hao!
Chúng ta so hao tổn!
Sắc mặt Tuyết Vân Nghê tái nhợt, pháp lực càng yếu ớt, tiên đồ trên đỉnh đầu cũng vặn vẹo mơ hồ.
- Nếu như ngươi muốn hao tổn chết ta, ta khuyên ngươi vẫn nên từ bỏ đi, ngươi không thể hao tổn chết ta... Chúng ta tiếp tục như vậy sẽ khiến cả hai bị thương nặng...
Tuyết Vân Nghê vừa ngăn cản thế công hung mãnh của Từ Lạc, nói:
- Cửa thứ năm là Hỗn Nguyên hòn đảo, ngươi có Nguyên Dương châu, ta có Nguyên Âm châu, không bằng hai người chúng ta liên thủ với nhau, Hỗn Nguyên Hợp Đạo, ta và ngươi tu hành, thực lực sẽ đột nhiên tăng mạnh...
- Đáng đời, chơi mỹ nhân kê với ta đúng không?
Hỗn Nguyên hợp đạo?
Hợp đại gia của ngươi!
Thật sự xem lão tử chưa từng thấy qua nữ nhân?
Đột nhiên.
Từ Lạc lập tức cảm thấy có điều gì đó không đúng. Trên đỉnh đầu Tuyết Vân Nghê, tiên đồ vặn vẹo mơ hồ, không biết vì sao lại có cảm giác phóng ra từng vòng quang hoa vô cùng huyền diệu. Hoa quang tràn lan khiến tâm thần hắn dần dần mê loạn, ý thức cũng bắt đầu hoảng hốt khó hiểu.
Đánh không lại ta!
Muốn chơi ám chiêu sao?
Muốn mê loạn tâm thần của ta!
Ngươi cho rằng có thể sao?
E rằng ngươi không biết luyện thần của lão tử rất mạnh hay sao?
Đi xuống.
Mi tâm Từ Lạc lóe lên thần tuyền, lực lượng tinh thần mãnh liệt quét qua.
Ta muốn nhìn xem tâm thần của ngươi ổn định như thế nào.
Hay là tâm thần lão tử cứng rắn?
Ngươi mê loạn tâm thần lão tử, lão tử khiến ngươi hoảng loạn!
Trong nơi này.
Mười tám trận kỳ cắm ở bốn góc hòn đảo hoang. Mỗi lá cờ đều bốc lên sát hỏa hừng hực, khói đen quay cuồng, giống như những ngọn núi âm u quỷ dị.
Trên trận kỳ có quỷ thần chiếm cứ, mười tám trận kỳ không ngừng thay đổi, quỷ thần điên cuồng trấn áp. Trong trận pháp như đầm rồng hang hổ, sâu sắc và sâu thẳm, khắp nơi đều là cửa tử.
Từ Lạc cúi đầu nâng một vòng trăng sao, chân đạp liệt diễm thiên cương, trên người khoác sấm sét, hai tay vung vẩy, mưa kiếm sao băng đầy trời không ngừng nổ vang, xen lẫn từng đạo chưởng ảnh.
Phía xa xa.
Sáu hồn đỉnh chứa đầy âm nguyên tinh hoa giống như sáu xúc tu, không ngừng rót âm nguyên vào thất khiếu của Từ Lạc.
- Thực lực của ta còn quá yếu... Có chút không phải là đối thủ của nữ nhân này!



Bạn cần đăng nhập để bình luận