Chạy Mau ! Ma Đầu Kia Tới !

Chương 811 - Thiên Ma hoành hành (2)



Chương 811 - Thiên Ma hoành hành (2)




- Cái này thì cũng còn tuỳ mà, đâu thể quấy loạn được đâu, có những thứ không thể dính vào, vì khi đó sẽ dễ bị giết.
- Sư thúc…
Bất Tứ hoà thượng liếc môn đình động thiên, thủ thỉ:
- Không phải người đã nói, nếu Bạch Cốt phu nhân và Khương Sơ Tầm cùng ra tay, có lẽ sẽ cứu được Từ Lạc ư?
- Ừ! Là ta nói, xác thực hai lão bà kia có bản lĩnh này, nhưng… Còn phải xem hai người đó có muốn không. Một khi xuất thủ, thân phận thật của hai lão bà này lộ ra… Đến lúc đó… Sẽ bị một đám cừu gia tìm tới cửa, có khi các lão tổ Xích Luyện Tông còn xuất thủ xé xác các nàng trước.
Bất Tứ hoà thượng không nói gì nữa, nhìn chằm chằm tình hình chiến trận trước mặt, sau đó, như hạ quyết tâm, cắn răng, giậm chân:
- Sư thúc, chất nhi đi. Nếu chất nhi thắng cược, sau này có thể dựa vào Thiên Ma, thuận tiện dẫn ngươi cùng lên, còn thua, coi như đạp phải đống cứt chó Thiên Ma vậy.

Trong trận đấu, Tiểu hầu gia và Bất Tứ hoà thượng một trước một sau, liên thủ kẹp chặt Hoa Đông Phương.
Mấy người Diệp Lăng Phong, Đoan Mộc Phong, Thuỷ Vân công tử, Khương Long Võ quơ pháp khí, tế kiếm quyết ở bốn phía Trấn Ma Tháp, bọn họ đều muốn nhân cơ hội này, tự tay chém chết Từ Lạc.
Tuyết Vân Nghê một mình hộ đạo cho Từ Lạc, ngăn cản công kích của đám người.
Lúc trước, trên Lâm Lang Sơn, Tuyết Vân Nghê vẫn giấu mình, giờ xuất thủ, một mình đơn đấu với đám thiên kiêu cự tử Diệp Lăng Phong, Đoan Mộc Phong vẫn không rơi vào thế hạ phong.
Đáng tiếc, người muốn giết Từ Lạc quá nhiều.
Cả đám thiên kiêu các đại môn phái thế gia đánh đỏ mắt, ai cũng muốn tự tay giết Từ Lạc, trở thành người đều tiên chém chết được Thượng Cổ Cấm Kỵ Thiên Ma Pháp Thân.
Tuyết Vân Nghê cường đại thật đấy, thân có Thiên Tiên Pháp Tướng, nhưng sao [1]song quyền nan tứ địch thủ được, nàng có thể dốc toàn lực ngăn một, mười, trăm đạo kiếm quyết… Nhưng đối mặt với kiếm quyết như thuỷ triều dâng, pháp lực trong người nàng cũng dần hao hết, pháp thân bắt đầu không chống đỡ được, Tiên Thiên Pháp Tướng cũng dần vặn vẹo mơ hồ.
- Tuyết Vân Nghê! Là tự người tìm chết!
Hoa Đông Phương đứng trên Trấn Ma Tháp nổi giận, nhảy xuống, hoá thân thành một vòng đại nhật sáng rực trấn áp xuống.
Phốc! Tuyết Vân Nghê đã mệt lả, lập tức miệng phun máu tươi.
- Tuyết Vân Nghê! Tiện nhân nhà ngươi, chết đi! Hôm nay đôi cẩu nam nữ các ngươi, không ai được sống, sẽ phải chết hết ở đây!
Ba Tiêu tiên tử vẫn luôn hận Tuyết Vân Nghê thấu xương, giơ pháp kiếm đánh tới.
Một tiếng nổ chợt vang, vốn đang bị trấn áp, Từ Lạc đẩy Trấn Ma Tháp lên, đột ngột vọt lên từ mặt đất, ôm Tuyết Vân Nghê vào lòng, tay vung một chưởng, đại uy vô lượng chấn vòng đại nhật sáng rực bay thẳng lên cao.
Cùng lúc đó, pháp kiếm Ba Tiêu tiên tử cũng đâm vào ngực Từ Lạc, lại như đâm vào tảng đá Kim Cương Bất Toại.
- Xú!
Một chưởng vung ra, đại uy vô lượng, pháp cương hộ thể của Ba Tiêu tiên tử vỡ nát.
- Biểu!
Chưởng thứ hai rơi xuống, khiếu huyệt toàn thân nổ tung, pháp lực cả người bị chấn tan thành mây khói.
- Tử!
Cái thứ ba, gân xương da, lục phủ ngũ tạng đều nát vụn.
Từ Lạc vừa ôm Tuyết Vân Nghê, vừa bóp Ba Tiêu tiên tử, đôi mắt đằng đằng sát khí, bắn ra hai ngọn Thiên Ma Sát Hoả, đốt cháy hai mắt Ba Tiêu tiên tử, khi há miệng, phun ra một khối khói đen tro trắng tròn trịa.
- A!
Ba Tiêu tiên tử kêu thảm thiết như tê tâm phế liệt, đầu bị đốt sống thành hai lỗ máu, đạo khói đen tro trắng như Hắc Long chui vào miệng nàng, xuyên qua thân thể, lông tóc thoáng xơ xác, da khô nhăn nheo, khí huyết bay biến, người như thây khô.
Mắt thấy pháp quyết kiếm hồng như thuỷ triều dâng ùn ùn kéo đến từ bốn phương tám hướng, Từ Lạc không né, một vạn tám nghìn khiếu huyệt mở hoàn toàn, mười đạo khiếu cung trong thể nội lưu chuyển cực nhanh, pháp lực sôi trào mãnh liệt tuôn trào ra ngoài trong giây lát, hình thành một pháp cương hộ thể Thiên Ma Pháp Thân.
Pháp cương hộ thể như một đạo trụ trời đen ngòm vọt thẳng lên, cũng như một Hắc Ám Long quyển phong xoay điên cuồng, cuốn lấy ma diễm cuồn cuộn, đốt u hoả, khói đen bốc lên mịt mù, huyết vụ tràn ngập, tro trắng tung bay.
Pháp quyết kiếm hồng ngập trời đánh tới, đều bị cuốn vào pháp cương hộ thể, bị chấn tán loạn rồi biến mất trong nháy mắt.
Từ Lạc khẽ lắc mình, pháp cương hộ thể bộc phát, tràn ra bốn phương tám hướng.
Ma diễm cuồn cuộn bùng lên u hoả hừng hực, tiếng rít chói tai như quỷ khóc ma gào, khiến người nghe rùng mình, sợ hãi.
Khói đen mịt mù như sông lớn chảy xiết, huyết vụ ngập tràn, cuốn lấy tro trắng, phảng phất như một biển máu tối tăm, từng đợt sóng to xô, thôn phệ khắp nơi.
Bịch! Một người ngã xuống. Bịch! Hai, mười, năm mươi, một trăm… Ba trăm… Năm trăm, tám trăm…
Thiên kiêu các đại môn phái không kịp rên một tiếng, pháp cương hộ thể đã bị ma diễm thiêu thành mây khói, pháp y cũng bị u hoả đốt cháy, khói đen bao phủ, pháp bảo hộ thể mờ đi, huyết vụ tràn ngập, khí huyết pháp lực toàn thân bốc hơi, tro trắng lưới tới, tóc đen biến thành trắng, da khô nhăn nheo, ngũ tạng suy kiệt, thọ nguyên vụt qua, người vừa rồi còn nhảy nhót tưng bừng, chợt biến thành một thây khô già quắt.



Bạn cần đăng nhập để bình luận