Chạy Mau ! Ma Đầu Kia Tới !

Chương 689 - Thần Tàng Hoa



Chương 689 - Thần Tàng Hoa




Nghe có giống với con đường Ma đạo, rốt cuộc là dạng con đường gì. Từ Lạc cũng không rõ ràng lắm, hắn chỉ nghe nói, chưa từng gặp qua.
- Hồng ca!
Lúc này.
Một nam tử Hắc Y Quân hỏi:
- Ngươi xác định là Cáp Mô lĩnh ở tây bắc? Theo ta biết, cao thủ Âm Thần ở doanh địa này cũng không ít. Hơn nữa tu vi thực lực đều tà môn, thân thể như sắt thép, súng bắn không vào, đại pháo cũng đánh không nổi. Mỗi người đều nuốt sống quỷ quái, ăn sống âm hồn như ăn cơm.
Nghe thấy mục tiêu lần này là Cáp Mô lĩnh ở tây bắc, tu sĩ Hắc Y Quân đều có chút sợ hãi.
- Đúng vậy, ta nghe nói doanh địa ở tây bắc kia, đặc biệt là người tiên phong càng cực kỳ khủng bố, Quỷ Thần xuất khiếu, đất cằn ngàn dặm. Mấy năm trước, Bạch Mao mạo hiểm đoàn không phải đại bại một trận lớn ở tây bắc sao. Hơn tám mươi vị tu sĩ Âm Thần bị diệt. Ngay cả hai vị đoàn trường Hiển Thánh cũng chết ở đó. Nghe nói Âm Thần của bọn họ đều bị tà thần tây bắc nuốt sống.
- Hồng ca, chúng ta chỉ có chút người này, nếu như đi tây bắc, chẳng phải ngươi muốn đưa thức ăn cho đám người ở đó hay sao?
Trong mắt mọi người
Hắc Y Quân cộng tất cả lại chỉ có mười bảy mười tám tu sĩ. Mặc dù đều là tu sĩ Âm Thần thuần túy. Nhưng dù sao nhân số quá ít. Ngày thường giết người, đánh cướp còn được, nào có năng lực đánh chủ ý lên đám người tây bắc.
Đi tây bắc?
Có lầm hay không?
Nơi đó ngay cả những Mạo Hiểm Đoàn lớn tại Thần Chỉ thành cũng không dám mạo hiểm, chúng ta đi làm gì?
Ngại sống lâu?
Một tháng cũng chỉ có 300 đồng, cược mạng làm gì!
Ba!
Phương Hồng vỗ mạnh bàn, trợn mắt quát mắng:
- Nhìn đám người các ngươi không có tiền đồ, nhắc tới đám người tây bắc, còn chưa có gì đã sợ đến mức tiểu trong quần. Hừ! Có phải là nam nhân hay không? Còn có huyết tính hay không? Không phải là tu sĩ tây bắc hay sao? Vậy thì sao? Tất cả mọi người cũng chỉ có hai tay hai chân và một cái đầu, có gì phải sợ! Thế nào, tu sĩ tây bắc thì đi tiểu cao hơn đầu hay sao?
Mấy năm nay mọi người theo Phương Hồng kiếm được không ít tiền, cho nên tương đối kính trọng vị đại ca này, không ai dám nói gì.
Hồ Đại Mãnh thì nhỏ giọng lầm bầm một câu:
- Đám tả tây bắc kia không chỉ có nước tiểu cao, bắn cũng xa.
- Đúng thế! Ta thừa nhận, tây bắc phong cách cổ quái, rất lợi hại. Lấy thực lực của Hắc Y Quân chúng ta còn lâu mới là đối thủ của người ta. Nói khó nghe thì chúng ta chỉ làm chân chạy mà thôi, không cần đối phó đám người Cáp Mô lĩnh, có thể sống sót đến Cáp Mô linh hay không lại là vấn đề.
Phần lớn người đều không rõ ràng cho lắm.
Nếu lão đại đã biết như vậy, tại sao còn cố ý muốn đi Cáp Mô lĩnh ở tây bắc?
- Chậc chậc.
Phương Hồng không nhanh không chậm bưng ly rượu lên, uống một ngụm rượu ngon, tiếp tục nói:
- Có chuyện này, có thể các ngươi còn không biết, Tinh Diệu mạo hiểm đoàn, đã tập kết nhân mã. Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, năm ngày sau hẳn là sẽ xuất phát, hơn nữa mục đích chính là Cáp Mô lĩnh ở tây bắc.
Tinh Diệu mạo hiểm đoàn xem như một trong những mạo điểm đoàn danh tiếng lớn trong Thần Chỉ thành. Khiến cho mọi người tương đối nghi ngờ chính là mạo hiểm đoàn lớn như vậy, lúc hoạt động đều tương đối bí mật. Đặc biệt là mạo hiểm đoàn nổi tiếng như Tinh Diệu. Hoạt động càng bí mật, chớ nói người ngoài không thể biết. Ngay cả thành viên trong mạo hiểm đoàn cũng không biết.
- Ngoại trừ Tinh Diệu,, Thập Thi Cương ở tây bắc cũng sẽ hành động. Mục đích cũng là Cáp Mô lĩnh!
Nơi tây bắc, ngoại trừ doanh địa của Cáp Mô lĩnh ra, phần nhiều đều là quỷ quái, Thập Thi Cương là một trong số đó.
Đối với tu sĩ Hắc Y Quân, bọn họ không lạ gì Thập Thi Cương, chẳng những không xa lạ gì. Hai bên còn hợp tác một hai lần, bởi vì Phương Hồng có quan hệ không tệ với Thập Thi Cương Quỷ Quân.
- Hồng ca! Ở khu vực tây bắc, tài nguyên ít, mặc dù có không ít di tích Thần đạo, nhưng phần nhiều là Thần đạo xấu xa. Sau khi tu luyện, người không ra người, quỷ không ra quỷ, Thập Thi Cương Quỷ Quân cảm thấy hứng thú với di tích Thần đạo của Cáp Mô lĩnh. Điều này ta có thể hiểu. Tình huống của Tinh Diệu mạo hiểm đoàn là gì? Chẳng lẽ vì trừng ác giương thiện? Phổ độ tận thế? Tinh Diệu mạo hiểm đoàn cũng không có cao thượng như thế nha.
- Ha ha ha!
Phương Hồng cười mà không nói, từ trong lòng lấy ra một cái hộp lớn cỡ bàn tay. Sau khi mở ra, bên trong có một mảnh vỡ to bằng ngón cái, mảnh vỡ nhìn giống như một loại ngọc thạch, không chỉ hiện ra ánh sáng nhạt, còn bốc lên khói mờ.
- Hồng ca, đây là thứ gì? Thần ngọc?
- Thần ngọc gì? Ngươi từng thấy thần quang bao phủ, thần ngọc bốc lên thần khí hay không?
- Lát?
- Đây là cánh hoa! Chính xác mà nói là mảnh vỡ cánh hoa Thần Tàng Hoa!!
Thần ngọc, mọi người đều biết, là một loại ngọc thạch ẩn chứa thần nguyên.



Bạn cần đăng nhập để bình luận