Chạy Mau ! Ma Đầu Kia Tới !

Chương 174 - Thiếu niên ôm ta, phu nhân mang ngươi bay đi.



Chương 174 - Thiếu niên ôm ta, phu nhân mang ngươi bay đi.




Từ Lạc tay mắt lanh lẹ, khống chế hơn ba trăm đạo Tinh Vũ Băng Kiếm, từ trên trời giáng xuống, nện vào cốt hoa đầy đất.
Bành bành bành ——
Cốt hoa đầy đất nổ tung trong nháy mắt.
Nơi đây.
Vẻ mặt Bạch Cốt phu nhân tái nhợt, sắc mặt hoảng sợ, một tay diễn hóa ra thủy kính cứng rắn chống đỡ công kích cường đại của Kim Giáp Cự Linh. Đúng lúc này, Từ Lạc bước ra một bước, giơ hai tay lên, mười ngón tay vừa mở, một trăm lẻ tám đạo sát hỏa bắn ra, trảo ảnh đầy trời quét qua.
- Phu nhân, khiêu vũ được không?
Bạch Cốt phu nhân vung tay quét sạch trảo ảnh đầy trời, nhưng một tay lại bóp cổ của nàng, tay kia trực tiếp chụp vào thiên linh cái của Bạch Cốt phu nhân:
- Khặc khặc khặc khặc khặc! Lão phu đến tiễn ngươi một đoạn đường!
Bạch Cốt phu nhân lắc mình một cái, pháp quang trên người phóng lên trời.
Oành!
Oành!
Oành!
Từ Lạc dùng ba chưởng đè xuống.
Bạch Cốt phu nhân bị chấn cho miệng mũi phun máu, chính hắn cũng bị pháp quang trên người Bạch Cốt phu nhân làm cho thất khiếu chảy máu, loạng choạng lùi về sau mấy bước mới miễn cưỡng đứng vững được, một tay bị chấn động đến mức run rẩy mất đi tri giác.
- Đầu của phu nhân hạt dưa cũng rất rắn chắc!
Từ Lạc cười gằn, tâm niệm vừa động, Kim Giáp Cự Linh giơ hai tay lên, hai tay nắm chặt đột nhiên nện xuống. Cùng lúc đó, hơn ba trăm đạo Lưu Tinh Kiếm Vũ cũng ùn ùn đâm xuyên qua.
- Đáng chết!
Bạch Cốt phu nhân vô cùng tức giận, chỉ hận yêu thân này của mình quá yếu, nếu như hôm nay bản tôn Pháp Thân ở đây, không bị người ta lăng nhục như vậy!
- Bản phu nhân sẽ ghi nhớ ba chưởng này, ngày khác nhất định sẽ hoàn trả gấp mười!
Dứt lời, miệng Bạch Cốt phu nhân không nhịn được phun ra máu tươi, căn bản không dám dừng lại, trực tiếp lách mình rời đi.
Chạy?
Chạy rất tốt!
Từ Lạc rất may mắn Bạch Cốt phu nhân đã chạy trốn, bởi vì thần ý của hắn đã khô kiệt, cho dù là Lưu Tinh Kiếm Vũ hay là Kim Giáp Cự Linh hiện tại đều chỉ còn lại thần hình, căn bản không có bao nhiêu thần ý, nếu tiếp tục chiến đấu, sợ rằng ngay cả thần hình cũng không duy trì được.
Không do dự.
Trực tiếp nhảy vào giếng máu, toàn lực tế ra pháp quang hộ thể.
Trong giếng máu, huyết sát mãnh liệt dâng trào, càng đáng sợ, càng tới gần Thái Âm Huyết Nguyên, huyết sát hỏa càng khủng bố.
Cho dù Từ Lạc có một vạc âm nguyên tinh hoa tùy thời bồi bổ, vẫn có chút không chịu nổi.
Phất tay, trực tiếp đem tám cái hồn đỉnh còn lại toàn bộ tế ra, một cái hồn đỉnh dưỡng một khiếu, âm nguyên tinh hoa của chín cái hồn đỉnh như chín đạo xúc tu dẫn dắt cửu khiếu, điên cuồng tẩm bổ.
Tới gần.
Năm bước!
Bốn bước!
Ba bước!
Một bước!
Từ Lạc một tay thu Thái Âm Huyết Nguyên vào trong túi, một gốc Huyết Ma Hoa tẩm bổ Thái Âm Huyết Nguyên cũng bị nhổ tận gốc.
Ầm ầm ——
Không biết vì sao, đại điện rung chuyển kịch liệt, răng rắc! Răng rắc! Răng rắc, văng ra từng khe hở.
Từ Lạc thả người nhảy lên, từ trong giếng máu bay ra, vọt đến một góc hẻo lánh, lách mình trực tiếp trở lại tận thế giới, động tác nước chảy mây trôi, làm liền một mạch.
Trở lại thế giới tận thế, sau khi cất kỹ Thái Âm Huyết Nguyên, lại vòng trở lại, lần nữa nhảy vào trong giếng máu, tế ra một cái vạc lớn, khiêng biển lửa huyết sát đầy trời, mang những huyết thủy nóng bỏng bốc lên khói đen kia hút sạch, một ngụm cũng không còn lại.
Những huyết thủy này là cái gì.
Tạm thời Từ Lạc không biết.
Theo hắn nghĩ, thứ đồ chơi này nếu có thể ôn dưỡng Thái Âm Huyết Nguyên nhiều năm như vậy, hẳn không phải là huyết thủy bình thường.
Dù sao, đến cũng đến rồi.
Theo nguyên tắc tặc không đi người không, tất cả đều mang về thế giới tận thế.
Năm gốc Tam Hoa Huyết Nguyên.
Một gốc Huyết Ma Hoa, một vạc máu, cộng thêm một gốc Thái Âm Huyết Nguyên.
Đây là thu hoạch lần này.
Từ Lạc cũng không trực tiếp luyện hóa, thứ đồ chơi này căn bản không phải nhất thời có thể luyện hóa, huống chi, trong Huyết Nguyên Điện còn có những bảo bối khác đang chờ mình.
Thời gian trân quý như thế, lãng phí một giây cũng đáng xấu hổ.
Sau khi nghỉ ngơi hồi phục tại tận thế giới, trở lại Huyết Nguyên Điện.
Ầm ầm ——
Đại điện rung động, không ngừng nứt toác ra từng khe nứt, biển lửa huyết sát đầy trời tùy ý quay cuồng, nhấc lên từng đợt thủy triều.
- Tại sao có thể như vậy?
Khiến Từ Lạc cảm thấy ngạc nhiên chính là, cánh cửa tím như ẩn như hiện, giống như tùy thời sẽ tán loạn, cho dù không cần Tử Văn ấn lệnh cũng có thể tự do ra vào.
- Chẳng lẽ bởi vì ta nhổ đi một gốc Thái Âm Huyết Nguyên kia?
Có lẽ phải, cũng không phải.
Hắn không rõ.
Rời khỏi đại điện, hắn lắc mình một cái, pháp y hung sát khoác lên người, dung mạo cũng khôi phục như lúc ban đầu, một khuôn mặt thanh tú thuần phác hiện ra, tâm niệm vừa động, sáu lá cờ cắm ở sau lưng, tu vi Hóa Khí đại viên mãn biến thành Hóa Khí bát giai, hộ thể pháp quang trên người cũng không chói mắt như trước, cũng như đại đa số tu sĩ, phủ một tầng pháp quang nhàn nhạt.



Bạn cần đăng nhập để bình luận