Chạy Mau ! Ma Đầu Kia Tới !

Chương 140 - Là ác mộng.



Chương 140 - Là ác mộng.




Vừa dứt lời.
Lão mù lại đánh ra hai đạo cấm chế phong ấn cửa phòng lại:
- Hai ngày này liền thành thành thật thật ở bên trong tu luyện, chờ tâm ma mộng yểm qua đi, lão hủ sẽ thả các ngươi rời đi.
Trong phòng.
Từ Lạc lấy Thanh Văn ấn lệnh ra, dựa theo pháp môn ghi lại trong đó, cũng không mất bao nhiêu công phu đã luyện hóa được Thanh Văn ấn lệnh, đồng thời đánh lên dấu ấn thần thức của mình.
Lúc trước nộp lên, mỗ mỗ nói sẽ giúp hắn tranh thủ một suất.
Lúc ấy Từ Lạc cũng không có làm việc của mình, cũng không trông cậy vào cái gì.
Nào ngờ, Đại Hà mỗ mỗ thật sự tranh thủ cho mình một danh ngạch.
- E rằng mỗ mỗ tranh thủ cho ta suất này không đơn giản như vậy, mỗ mỗ cũng có mưu đồ gì.
Rốt cuộc Đại Hà mỗ mỗ mưu đồ chuyện gì.
Từ Lạc tạm thời không nghĩ ra, hơn nữa, hiện tại cũng không có tâm tư đi suy nghĩ vấn đề này, trong đầu đều là tâm ma mộng yểm.
Từ đôi câu vài lời của Đại Hà mỗ mỗ, không khó nghe ra, cái gọi là tâm ma mộng yểm, hẳn là một nơi tôi luyện thần thức.
- Dựa vào thần hợp để tôi luyện thần thức?
Từ Lạc không khỏi xùy cười một tiếng, trước kia hắn chỉ nghe nói, bất cứ là tiên đạo hay ma đạo, tuy rằng không cách nào trực tiếp tu luyện thần hồn, nhưng riêng phần mình đều có pháp môn tôi luyện thần thức, cũng chính là luyện thần trong truyền thuyết.
Chỉ có điều, tu sĩ bình thường, rất ít đi luyện thần.
Không phải là không muốn, trái lại, nếu như có thể, ai cũng muốn để thần thức của mình cường đại, thần thức diệu dụng rất nhiều, cùng các loại thủ đoạn hộ đạo đều cùng một nhịp thở.
Vấn đề là, luyện thần quá mức hung hiểm, như lão mù nói, nhẹ thì ý thức si ngốc, nặng thì hồn phi phách tán, dù không ít thì cũng rơi vào tình trạng tinh thần sụp đổ.
Cho nên, đại bộ phận tu sĩ đều lựa chọn chịu đựng, ngày thường vận dụng nhiều thủ đoạn hộ đạo, ví dụ như bấm pháp quyết gì đó, cũng có thể tôi luyện thần thức, dù tăng lên bé nhỏ không đáng kể, nhưng không chịu nổi ba mươi năm mươi năm, tám mươi mốt năm chỉ cần liên tục mài giũa, thần thức cũng sẽ ngày càng cường đại.
Muốn nói thông qua thần hợp để tôi luyện thần thức.
Từ Lạc chưa từng nghe nói.
Hợp đạo.
Hắn rất quen thuộc.
Thần hợp, đây là lần đầu tiên hắn nghe nói đến.
- Ma đạo không hổ là Ma đạo... Chơi đùa ra hoa! Chỉ những bàng môn tà đạo lòe loẹt này, không phục không được...
Đến chạng vạng tối.
Tâm Ma Mộng Yểm lơ lửng giữa không trung vẫn diễn biến diễn hóa, tiên hà nở rộ giống như một bức tranh dần dần mở ra, cầu vồng chiếu rọi giống như một cánh cửa ánh sáng cũng dần dần mở ra.
Cho đến đêm khuya.
Giữa không trung, mờ mịt tràn ngập, tiên hà lấp lóe, cầu vồng lưu chuyển, bức họa đã hoàn toàn mở ra, quang môn cũng triệt để mở ra.
Từ Lạc suy đi nghĩ lại, vẫn quyết định tế ra thần thức, nhìn xem đã xảy ra chuyện gì.
Dù sao... cũng đã đến rồi.
Khoanh chân ngồi xuống, tế ra thần thức.
Vừa tế ra không sao, lập tức giật nảy mình.
Được lắm.
Chỉ thấy từng làn khói từ bốn phương tám hướng tràn vào Tâm Ma Mộng Yểm.
Những làn khói này mơ hồ, hư vô mờ mịt, như một đám mây mù, lại như một bóng đen.
Không phải thứ gì khác, chính là thần thức.
Thần thức, mắt thường không thể nhìn thấy, thứ đồ chơi này giống như khí tức, vừa nhìn không thấy cũng sờ không được, chỉ có thể cảm ứng được.
Ở trạng thái thần thức, cảm ứng thần thức của người khác, như một đạo hư ảnh khói nhẹ, giống như âm hồn, phiêu hốt bất định.
Từ Lạc tế ra thần thức, cẩn thận tới gần Tâm Ma Mộng Yểm.
Khi khoảng cách càng ngày càng gần, dần dần cảm nhận được một cỗ uy áp, là một loại uy áp tinh thần, hơn nữa càng tới gần tâm ma ác mộng, uy áp tinh thần càng khủng bố.
Rất nhiều thần thức bắt đầu thả chậm tốc độ, chậm rãi tới gần, một ít thần thức nhỏ yếu thậm chí bị trấn áp không ngừng run rẩy, thần thức càng lúc càng vặn vẹo mơ hồ, giống như tùy thời đều có thể sụp đổ.
Từ Lạc cũng không có cảm giác gì quá lớn, tuy rằng uy áp đối với thần thức của hắn cũng có chút ảnh hưởng, nhưng cũng chỉ là một chút mà thôi.
- Xem ra thần thức của ta còn cường đại hơn so với tưởng tượng của ta.
Tu sĩ có thể giết vào nội môn, đều là ngoan nhân, tu vi ít nhất cũng là Pháp Thân cảnh, nhưng mà, thần thức của bọn họ lại kém xa Từ Lạc.
- Tam Muội Chân Hỏa Hắc Liên đạo chủng trong cơ thể ta, rèn luyện linh hồn tinh khí thần, cộng thêm bản thân ta lại tu luyện thần đạo, bây giờ đã bước vào cảnh giới Tụ Ý, không chỉ có thể dùng thần thức Khu Vật, càng có thể Tụ Ý phát uy.
Quan sát thần thức chung quanh, Từ Lạc đột nhiên phát hiện một chuyện khiến hắn kích động.
Thần thức của người khác có uy lực hay không, hắn không rõ lắm, sau khi thần thức Tụ Ý của hắn đã có thần uy nhất định.
Hay là thử xem?
Thử xem, thử xem.
Lập tức.
Hắn lui về phía sau, chuẩn bị tìm một quả hồng mềm để bắt một chút.



Bạn cần đăng nhập để bình luận