Chạy Mau ! Ma Đầu Kia Tới !

Chương 411 - Xâm nhập Lão Kim Câu (3)



Chương 411 - Xâm nhập Lão Kim Câu (3)




Nghe nói Lão Kim Câu khắp núi đồi đều là thiên tài địa bảo, Tiểu Kim Ngư, Tiểu Kim Nhân, Tiểu Kim Quả. Những Tam Kim Trân Bảo có giá trị liên thành, đâu đâu cũng có.
Còn có Thọ Mệnh Quả gì đó, tiên thiên thần dược, Vạn Cổ Thụ, Bất Lão Tuyền, giếng Trường Sinh vân vân...
Đáng tiếc chính là.
Cũng chính vì Lão Kim Câu có tinh hoa linh khí, không chỉ dựng dục ra những thiên tài địa bảo kia, đồng thời cũng sinh ra rất nhiều tinh quái và yêu thú khủng bố.
Nếu như chỉ nói điều này còn chưa đủ để làm cho mọi người nhắc đến Lão Kim Câu, nghe mà biến sắc.
Ngoài ra, Lão Kim Câu khắp nơi đều là cấm chế.
Có người nói.
Những cấm chế đó đều là trận pháp phân bố từ thời thượng cổ. Theo tháng tuổi trôi qua, sau khi trận pháp phân tán, những đường vân như tia sét được linh khí ôn dưỡng không ngừng biến đổi, dần dà hình thành từng đạo cấm chế thiên nhiên đan với nhau.
Còn có người nói.
Lão Kim Câu là một tòa động thiên phúc địa trong thời đại thượng cổ.
Sau khi động thiên phúc địa vỡ ra, nó hiện thế ở hoang nguyên.
Những cấm chế thiên nhiên kia đều được hình thành sau khi động thiên vỡ tan.
Truyền thuyết về Lão Kim Câu.
Thật sự rất nhiều.
Hơn nữa, từng cái đều tà dị, thậm chí còn có người nói, đã từng gặp qua tiên nhân ở Lão Kim Câu.
Một chữ tiên.
Thời đại này, thật sự là một truyền thuyết.
Bởi vì.
Cho tới nay chưa ai từng gặp qua.
- Ta còn chưa biết.
Mọi người đều tu tiên, cũng ước mơ một ngày nào đó phi thăng thành tiên.
Vấn đề là.
Nhiều năm như vậy, chưa từng có người nào từng phi thăng thành tiên.
Đúng vậy.
Chưa từng có.
Cho dù một người cũng không có.
Cái gì mà đại năng này, thiên kiêu kia, thiên tư của Tiên Quân này ngang dọc, Ma Quân kia uy chấn thiên hạ, kết quả... Không có ngoại lệ, ai cũng chưa từng đi đến tận cùng đại đạo, toàn bộ đều chết bởi chém giết, hoặc là thọ nguyên cạn kiệt, hoặc bọn họ đã chết bởi số mệnh, hoặc bị mất mạng dưới thiên kiếp.
Dù thế thì thế nào.
Người còn sống, ai cũng nói không rõ.
Lần này Từ Lạc tới Lão Kim Câu chỉ vì kiếm được chút sinh cơ đại dược, còn về phần có tiên hay không, thật ngại quá, hắn cũng không nghĩ xa như vậy, trước tiên đúc thành căn cơ đại đạo rồi tính tiếp.
- Tại sao nhiều thi thể như vậy?
- Lại chết nhiều người như thế?
- Chuyện này xảy ra chuyện gì rồi?
Còn chưa tới Lão Kim Câu, một đám người đã phát hiện khắp nơi đều là thi thể.
Từ Lạc nhìn qua, những thi thể này vừa có tu sĩ Tiên đạo, cũng có không ít tu sĩ Ma đạo, hơn nữa những thi thể nằm khắp nơi đều có vết thương, có người rõ ràng bị pháp môn gây thương tích, cũng có người bị pháp khí trực tiếp giết chết.
Xem ra, tám chín phần mười tu sĩ Tiên Ma hai đạo lại đánh nhau ở Lão Kim Câu, đánh một trận tàn nhẫn.
Nhìn những thi thể chết không có chỗ chôn này, Từ Lạc lắc đầu, vô cùng im lặng, trong lòng không nhịn được cảm khái.
Con đường này đúng là nguy hiểm trùng trùng.
Chẳng trách “Tiên” đã sớm tuyệt hậu.
Con mẹ nó, cẩu thả tu luyện thì không có tài nguyên.
Đi ra kiếm chút vàng, tìm chút tài nguyên đi. Nếu không phải bị yêu thú tinh quái nuốt sống thì chính là bị tu sĩ Tiên đạo móc túi, nửa đường còn có khả năng sẽ bị đồng đạo gõ ám côn. Chỉ dựa vào tu hành là cáo thể chứng được trường sinh?
Đừng nói là trường sinh đại đạo.
Có thể sống đến khi thọ hết chết già cũng đã là việc hiếm có.
Thật sự quá khó khăn.
Đúng vậy.
Cho dù Từ Lạc từ trước đến nay, việc không liên quan đến mình treo lên cao, lúc này nhìn thấy những tu sĩ Tiên Ma hai đạo liền cũng cảm thấy đáng tiếc cho bọn họ.
Phải biết rằng, phần lớn những tu sĩ này đều có cảnh giới Pháp Thân. Bất kể là Kim Hà Tông ở Tiên đạo hay là Xích Luyện Tông của Ma đạo, không phải đệ tử nội môn thì chính là trưởng lão ngoại môn. Lăn lộn đã khá tốt rồi. Kết quả thì sao, lại chết ở nơi này...
Từ Lạc vừa cảm khái vừa tìm kiếm.
Suy nghĩ nhặt thứ gì đó.
Đáng tiếc chính là.
Những thi thể này sạch sẽ, ngoại trừ pháp y trên người bị phá nát ra, pháp khí, túi trữ vật gì đó đều không có.
Vừa nhìn đã biết đã bị người khác nhanh chân đến trước.
Cũng may chính là...
Cỗ thi thể vẫn còn ở đó.
Dù sao cũng là tu sĩ cảnh giới Pháp Thân, gân cốt da đều là thứ tốt để tế luyện pháp khí.
Từ Lạc cố ý lượn quanh một khúc cong, chờ Tư Linh Vũ, Hồng Đại Sơn và Vạn Vân Phi rời đi, hắn lập tức lấy thế sét đánh không kịp bưng tai vận chuyển thi thể.
Đúng vậy!
Chính là vận chuyển.
Những tu sĩ Ma đạo khác không có không gian trữ vật, tối đa cũng chỉ có thể chọn mấy cỗ thi thể cao cấp nhất, Từ Lạc lại khác.
Hắn có thể tự do xuyên qua hai thế giới, trực tiếp ném thi thể vào thế giới tận thế là được.
Rất thuận tiện.
Vèo...
Cả người hóa thành một luồng hắc khí xông thẳng đến chỗ cũ, quét sạch sành sanh giống như một con cự thú nuốt chửng vô số thi thể.



Bạn cần đăng nhập để bình luận