Chạy Mau ! Ma Đầu Kia Tới !

Chương 822 - Thế giới tận thế biến hoá (2)



Chương 822 - Thế giới tận thế biến hoá (2)




- Nhược Lâm cô nương vẫn đang tìm ngươi đấy! Từ Lạc, đến cùng ngươi đã đi đâu trong những năm này?
Sau khi Từ Lạc biến mất, như bốc hơi khỏi nhân gian vậy, không chỉ Dương Nhược Lâm tìm kiếm khắp nơi, Tần Diệu Đông cũng tìm, nhưng nhiều năm như vậy, vẫn không thấy.
Càng khiến Tần Diệu Đông khó tin hơn là, năm, sáu năm qua, mình đã già đi, Từ Lạc vẫn thế, chẳng những không thay đổi, mà trông còn trẻ hơn hồi trước.
Thế giới tận thế, Minh Nhật bao phủ, ở nơi âm hồn bay ngập trời, tối tăm không thấy ánh mặt trời, ai cũng già đi rất nhanh, sao hắn lão hoá ngược được?
Tần Diệu Đông nghĩ nát óc cũng không ra, cũng chẳng dám hỏi nhiều.
- Có gì đâu, đi lang thang khắp nơi thôi.
Từ Lạc thuận miệng hỏi một câu:
- Hiện tại Dương Nhược Lâm thế nào? Vẫn ở chỗ viện nghiên cứu, đi theo Nguỵ lão viện trưởng học tập Thần Đạo Cụ Tượng?
Nhắc tới Dương Nhược Lâm, Tần Diệu Đông lập tức hưng phấn:
- Tiểu Lạc, ngươi không biết đâu, giờ Nhược Lâm người ta nổi danh rồi.
- Ồ?
Từ Lạc hứng thú:
- Làm sao?
- Bây giờ, danh khí Nhược Lâm cô nương lớn, toàn bộ Thần Chỉ Thành, không, toàn bộ Đại Xuyên ai cũng biết, ai cũng hay đấy.
- Thật không?
Từ Lạc nhíu mày, cực kỳ nghi ngờ:
- Sao ta thấy cứ khó tin thế nào ấy.
- Ta lừa ngươi làm gì, Nhược Lâm cô nương làm cao đồ của Nguỵ lão viện trưởng, học Thần Tượng mấy năm, tạo nghệ trong lĩnh vực Thần Tượng phi phàm, không chỉ theo Nguỵ lão viện tưởng phá giải cụ tượng thần ý ở Thần Đạo Di Chỉ nhiều lần, mà còn nghiên cứu ra mấy Thần Tượng, có thể nói trò giỏi hơn thầy.
Từ Lạc xoa cằm, cười nói:
- Nghe vẻ rất lợi hại.
Thần Đạo Cụ Tượng, gọi tắt là Thần Tượng, hắn cũng từng nghiên cứu một thời gian, cảm thấy bản thân có thiên phú không tệ về phương diện này, nhưng vội vàng với chuyện Trúc Cơ nên không nghiên cứu kĩ.
- Ngươi có biết bây giờ Thần Chỉ Thành tôn xưng Nhược Lâm là gì không?
- Là gì?
- Thần Nữ! Nhược Lâm Thần Nữ! Đặc biệt là sau khi biên cảnh thông, tu sĩ Thần Chỉ Thành biết được Nhược Lâm từng là truyền nhân được Thần Đạo nương nương khâm điểm, càng tôn kính nàng. Nói không quá, giờ người ta đã là minh tinh đang hot ở Thần Chỉ Thành, đi đến đâu tiền hô hậu ủng đến đó, trong ngoài Thần Chỉ Thành, cả Nhất Tuyến Thiên cũng có rất nhiều fan hâm mộ, giỏi lắm.
Từ Lạc đứng dậy, vươn vai, cảm khái:
- Đúng là người ngốc có phúc của người ngốc, Dương Nhược Lâm ngốc bạch ngọt này tốt số… Dù sinh ở thế giới tận thế với âm hồn bay đầy trời, cũng có thể sống sót!
Từ Lạc rời Vân Châu Thần Miến, đi thẳng tới Thần Chỉ Thành, tính gặp Dương Nhược Lâm. Không phải để ôn chuyện cũ, mà muốn nhờ Dương Nhược Lâm chỉ điểm chút Thần Đạo chưa rõ.
Địa giới Đại xuyên rộng lớn vô tận, dây leo các loại đã bò đầy từng toà nhà bỏ hoang mấy chục năm. Những cây kia hình thù kỳ quái, thân mọc đầy hai, dây leo như hắc xà vừa to vừa dài bò khắp nơi.
Từ Lạc một mình đạp không mà đi, thành thị hoang tàn vắng vẻ như gió thoảng mây bay dưới chân hắn, đưa mắt nhìn quanh, ngoài những toà nhà cao tầng bỏ hoang, chính là hồn sào quỷ huyệt nhiều không đếm xuể.
Những hồn sào quỷ huyệt như những cơn lốc đen kịt to lớn quay tròn không ngừng, phảng phất giống một cây trụ, nối trời và đất.
Nhìn từ xa, chúng không lớn lắm, nhưng khi lại gần, cái thứ này có thể hù chết người. Dù cái nhỏ nhất cũng bá chiếm hơn hai, bai trăm kilomet vuông.
Trước kia, ở Đại Xuyên cũng có khá nhiều hồn sào quỷ huyệt nhỏ, về sau bị các đoàn mạo hiểm của Thần Chỉ Thành càn quét hết, còn lại những cái tương đối lớn, không có ai dám vào càn quét.
Bởi bên trong tụ tập vô số âm hồn, còn có cả đàn Ác Quỷ Thao Thiết, quan trọng nhất là, trong những hồn sào quỷ huyệt cấp bậc như vậy, sẽ có vết nứt không gian bất ổn, thậm chí còn có không gian loạn lưu.
Phía tây bắc Đại Xuyên, hồn sào quỷ huyệt còn đáng sợ hơn, động một chút là đất cằn nghìn dặm, mỗi cái ngang với một thành thị nhỏ, cực đáng sợ.
Hai năm trước, khi càn quét hồn sào quỷ huyệt ở tây bắc, rất nhiều lần Từ Lạc vào rồi suýt không ra được. Đụng phải vết nứt không gian bất ổn còn may, chỉ cần cẩn thận một chút là không sao, nhưng đụng phải không gian loạn lưu, một khi bị cuốn vào, sẽ bị nghiền thành bột mịn, cả người trở về trạng thái nguyên tử sau vài phút, sau đó bị kéo thành một sợi mì dài đằng đẵng, vận khí tốt có thể gây dựng lại với vật chất khác, còn không, sẽ chẳng biết bị không gian loạn lưu cuốn tới xó xỉnh nào.
Giống Vân Châu, biên cảnh giữa Thương Châu và Đại Xuyên là một ổ hồn sào quỷ huyệt lớn, vây Vân Thương lại, mãi sau tận thế gần bốn mươi năm, tới giờ mới bị cao thủ Nhất Tuyến Thiên mở ra.
Nhìn một cột sáng thần hồng bạc trắng xông thẳng lên trời, Từ Lạc biết mình đã đến Thần Chỉ Thành.
Đạo thần hồng ở Thần Chỉ Thành kia, giống như ngọn hải đăng trong thế giới tối tăm không ánh mặt trời này, không chỉ chiếu sáng, mà còn cho nhiều người hi vọng và quang minh.



Bạn cần đăng nhập để bình luận