Chạy Mau ! Ma Đầu Kia Tới !

Chương 65 - Con mẹ nó, ngươi là Quỷ Kiến Sầu sao?! (2)



Chương 65 - Con mẹ nó, ngươi là Quỷ Kiến Sầu sao?! (2)




Cho dù chuyện đã qua hai tháng, cho đến hôm nay nhớ tới mười lá cờ trắng xương đen bốc lên khói đen cuồn cuộn cùng với thủ đoạn khu ma thần bí, vẫn khiến hắn sợ hãi.
Chính bởi vì tận mắt nhìn thấy, cho nên, hắn so với bất cứ kẻ nào đều biết rõ sự tồn tại của Từ Lạc, quỷ dị cỡ nào, đáng sợ cỡ nào.
Rất nhiều người ở Tí Hộ Sở đều cho rằng lời đồn về Quỷ Kiến Sầu quá mức thái quá, rõ ràng là đang khuếch đại, có thể do các nơi cố ý lưu truyền “Chúa cứu thế” để tự an ủi mình.
Chỉ có hắn biết, lời đồn về Quỷ Kiến Sầu, không những không khoa trương chút nào, ngược lại, Quỷ Kiến Sầu chân chính còn đáng sợ hơn so với lời đồn.
- Đội trưởng Tần, sự tồn tại của người này sâu không lường được, nhất định phải cẩn thận.
Tần Cương gật đầu, có thể lăn lộn đến vị trí đội trưởng trong vệ đội Thần Thánh, hắn tự nhiên không phải hạng người hời hợt, cũng biết rõ, thế giới tận thế không chỉ có âm hồn, đồng thời cũng có rất nhiều tồn tại siêu phàm không thể lý giải.
- Thu lại đám gia hoả trong tay các ngươi! Không có mệnh lệnh của ta, bất cứ kẻ nào cũng không được hành động thiếu suy nghĩ, nếu không trở về băm các ngươi!
Tần Cương thân hình khôi ngô, trên người lộ ra một cỗ khí chất thiết huyết, mặt chữ quốc, vẻ mặt uy nghiêm, làm cho người ta có cảm giác mười phần áp bách, hắn bước nhanh đi, lên tiếng hỏi thăm:
- Các hạ, là Quỷ Kiến Sầu Từ tiên sinh phải không?
- Đúng vậy.
Từ Lạc ngồi trên băng ghế nhỏ, một tay cầm găng tay, quay về phía bánh xe gõ đập, tháo dỡ linh kiện, ngẩng đầu nhìn Tần Cương, nhưng cũng chỉ liếc mắt nhìn mà thôi, lại bắt đầu tháo ốc vít.
- Nghe nói trước đó vài ngày, các hạ dùng kỹ thuật khu ma vô cùng thần kỳ tại hai nơi trú quân, không chỉ hàng phục hai đầu Âm Linh, mà còn diệt trừ đại lượng âm hồn...
- Đúng là có chuyện như vậy.
Từ Lạc không chút khiêm tốn, cũng không ngẩng đầu đáp lại một câu:
- Thế nào?
- Đừng hiểu lầm, Tần mỗ không có ác ý, chỉ là muốn kết giao bằng hữu với các hạ, chỉ thế thôi, làm quen một chút, vệ đội Thần Thánh của Tí Hộ Sở, đội trưởng trung đội số 7 Tần Cương.
Tần Cương đưa tay ra, Từ Lạc cũng không bắt tay, không chỉ như thế, ngay cả đứng cũng không đứng lên, ngay cả liếc cũng không thèm liếc hắn một cái, chỉ hời hợt nói một câu:
- Làm quen thì thôi, con người của ta không thích kết bạn, có chuyện gì cứ nói, không có việc gì, đừng làm chậm trễ ta làm việc, ta đang bận.
Lời nói này không thể nói là không cuồng vọng.
Thế giới tận thế, ở trong khu vực này, vệ đội Thần Thánh của Tí Hộ Sở vẫn luôn cao cao tại thượng, không người nào dám ngỗ nghịch bọn họ, càng không người nào dám không nể mặt như vậy.
Đúng vậy.
Không có! Cho tới bây giờ đều không có.
Huống chi còn là Tần Cương đại danh đỉnh đỉnh, doanh địa xung quanh hầu như đều biết, sự hiện hữu của hắn, thực lực cường đại, lãnh khốc vô tình.
Vương Tiểu Thuần ở bên cạnh sợ tới mức run bần bật, ngồi xổm ở đó, ngay cả thở mạnh cũng không dám.
Hơn mười thành viên của vệ đội Thần Thánh ở trong sân càng rút kiếm gỗ đào ra, đều đằng đằng sát khí nhìn chằm chằm vào Từ Lạc, giống như chỉ cần Tần Cương ra lệnh một tiếng, bọn họ sẽ băm thây vạn đoạn tên không biết sống chết này, Quỷ Kiến Sầu gì đó, ở trước mặt vệ đội Thần Thánh, chớ nói Quỷ Kiến Sầu, cho dù là Thần Kiến Sầu, bọn họ cũng không để vào mắt.
Tần Cương không nói gì, chỉ nhìn chằm chằm vào Từ Lạc.
Sau một lát, mở miệng nói:
- Quấy rầy, cáo từ.
Dứt lời.
Trực tiếp xoay người rời đi.
Những người khác không rõ ràng cho lắm, nhưng cũng ngại Tần Cương không hạ mệnh lệnh, cũng không ai dám hành động thiếu suy nghĩ.
- Đội trưởng Tần, tiểu tử này thật sự quá cuồng vọng, quả thực không để đội vệ đội Thần Thánh chúng ta vào mắt!
- Nhất định phải cho hắn biết thế nào là người làm chủ nơi này!
Mọi người vô cùng tức giận, nguyên một đám ma quyền sát chưởng, hận không thể xông tới chém Từ Lạc.
Tần Cương trầm mặc không nói, chỉ nhìn Từ Lạc đang sửa xe máy.
Bởi vì không biết thân phận lai lịch của đối phương, càng không biết thực lực bao nhiêu, Tần Cương cũng không dám lấy thân mạo hiểm, quyết định chờ Âm Linh đột kích, trước tiên nhìn xem thực lực của Từ Lạc, có phải thần thông quảng đại như lời đồn hay không.
...
Tới gần giữa trưa.
Phạm Trường Hoa tuần tra ở bên ngoài mang theo một tiểu đội siêu phàm của doanh địa trở lại doanh địa.
- Đội trưởng, là người của đội vệ đội Thần Thánh!
- Khá lắm! Ba vị tiểu đội trưởng Phương Đào, ngay cả nhân vật lớn như Tần Cương cũng tự mình đến đây.
- Là Hồng lão mặt mũi lớn!
Trông thấy đám người của vệ đội Thần Thánh, những người khác đều vô cùng sợ hãi, chỉ có Phạm Trường Hoa khinh thường cười lạnh:
- Vệ thần thánh thì sao? Phương Đào, Tần Cương gì chứ, chẳng qua là tu luyện sớm hơn ta vài năm mà thôi.
Phạm Trường Hoa tính bừa bãi, không để bất cứ kẻ nào vào mắt, kể cả vệ đội Thần Thánh cũng không ngoại lệ.



Bạn cần đăng nhập để bình luận