Chạy Mau ! Ma Đầu Kia Tới !

Chương 305 - Một khúc nhập mộng Tiếu tiên tử (2)



Chương 305 - Một khúc nhập mộng Tiếu tiên tử (2)




- Xem ra ta phải cố gắng tu luyện mới được.
Từ Lạc suy nghĩ cần phải nhanh chóng luyện thành Thiên Ma Pháp Thân, đúc thành căn cơ đại đạo, bằng không với thực lực tu vi hiện tại, không nói tới chuyện Bá Vương ngạnh thượng cung người khác, bản thân hắn bị Bá Vương ngạnh thượng cung cũng không hề phản kháng.
- Có chút kỳ quái...
Nhìn Tiếu tiên tử, không biết vì sao Từ Lạc luôn có một loại cảm giác giống như đã từng quen biết, đặc biệt là Tiếu tiên tử cười khẽ, phong tình vạn chủng, không khỏi làm cho hắn nghĩ đến ma nữ Khương Sơ Tầm kia.
- Ta... bị bóng ma Khương Sơ Tầm ảnh hưởng sao?
Từ Lạc lắc đầu, tự giễu cười cười, không suy nghĩ nhiều, lắng nghe tiếng đàn uyển chuyển.
Đại đạo vạn pháp, đều có thuật.
Quyền có.
Kiếm có.
Trận, đan, phù đều có.
Kể cả cầm kỳ thư họa cũng không ngoại lệ.
Nhưng mà.
Thứ đồ chơi cầm kỳ thư họa này có ngưỡng cửa quá cao, cần thiên phú nhất định.
Nhất là cầm nghệ, không chỉ cần thiên phú mà còn cần thần thức mạnh hơn.
Trong truyền thuyết.
Tiền bối tinh thông cầm nghệ, một khúc cầm âm, không chỉ có có thể diễn hóa pháp thuật huyền diệu, càng có thể mê hoặc tâm trí, chấn nhiếp tâm thần, cũng có thể khiến thần hồn người ta đảo lộn, quên hết tất cả, thậm chí nếu thần thức mạnh mẽ, một khúc cầm âm, rút hồn đoạt phách, thật là khủng bố.
Trước kia Từ Lạc đã học cầm kỳ thư họa.
Cũng không khoa trương.
Thật sự đã từng học, mặc dù chỉ học một chút da lông, nhưng quả thật hiểu được một tia như vậy.
Trước kia lúc làm tạp dịch ở Kim Hà Tông, bọn họ đi theo Lã Phi Dương học tập khắp nơi.
Lữ Phi xuất thân thư hương môn đệ, cầm kỳ thư họa đều tinh thông. Được gọi là tiểu thần đồng tuyệt thế thật sự không sai.
Hắn không biết, chỉ nghe Lữ Phi nói như vậy.
Lúc ở Kim Hà tông, tiểu tử này có thể ăn mấy chén mềm, dựa vào không chỉ là một gương mặt tuấn mỹ mà là có thực học. Nếu không phải như thế, những tiên tử ngoại môn cũng sẽ không bị hắn mê đảo, cách ba năm ngày đưa chút đan dược cho hắn.
- Thần thức của Tiếu tiên tử này hẳn là rất cường đại!
Cầm nghệ.
Từ Lạc có lẽ chỉ hiểu chút da lông.
Nhưng sức mạnh tinh thần, hắn tự nhận là tạm được.
Bởi vì tu luyện Thần đạo nên vô cùng nhạy cảm với sức mạnh tinh thần. Lúc này, nghe được cầm nghệ uyển chuyển, có thể cảm giác được rõ ràng. Trong tiếng đàn còn kèm theo một sức mạnh tinh thần truyền vào trong tai, bất tri bất giác dẫn dắt phần lớn tâm thần của mọi người, từ đó dẫn tới tinh thần cộng hưởng theo tiếng đàn.
Lại nhìn Thiên Âm Lâu, phần lớn tu sĩ đều trầm mê trong đó. Nghe được như si mê đến khi hết khúc đàn. Lúc này mới dần dần hồi phục tinh thần. Không ít người thậm chí chưa hoàn thành tỉnh lại, vẫn đang hồi tưởng. Giống như Lý Đại Quang dù sao cũng tu luyện qua thần thức, hắn vô cùng rung động. Ánh mắt nhìn Tiếu tiên tử cũng biến thành nóng cuồng nhiệt giống như nhìn nữ thần trong mộng.
- Tiếu tiên tử quả nhiên danh bất hư truyền, một khúc cầm âm, tinh thần không linh, thật là kỳ nữ!
- Đúng vậy, một khúc vừa rồi cảm giác được cảm xúc dâng trào, cảm giác đó... phiêu phiêu dục tiên, đừng nhắc tới việc này thoải mái bao nhiêu.
- Ha ha ha!
Vạn Tuấn Chi cười nói:
- Đương nhiên vẫn chưa xong, các vị có điều không biết, mỗi lần Tiếu tiên tử hiến nghệ sẽ đàn tấu ba khúc.
Ngoại trừ các phản đồ của Kim Hà tông ra, hầu như lần đầu tiên bọn họ tới Thiên Âm Lâu, cũng là lần đầu tiên nghe được khúc nhạc của Tiếu tiên tử.
Là khách quen của Thiên Âm Lâu, đại sư huynh cũng phổ cập kiến thức cho mọi người.
- Khúc nhạc đầu tiên tên là Không Linh, tin rằng các ngươi đã hiểu được cảm giác tinh thần không linh.
- Khúc thứ hai, tên là Tú Cầu, tiếng đàn vang lên, diễn hóa ra tú cầu. Nếu may mắn là ai có thể cướp được tú cầu thì sẽ có cơ hội uống ba chén rượu ngon với Tiếu tiên tử xinh đẹp.
- Khúc nhạc thứ ba tên là Nhập Mộng, khà khà, khúc nhạc này mới là tuyệt kỹ của Tiếu tiên tử, một khúc cầm âm, thần hồn xuất khiếu, mộng nhập cửu thiên.
Nghe thấy khúc nhạc thứ hai còn có thể cướp tú cầu, mọi người lập tức lên tinh thần:
- Đại sư huynh, làm sao cướp được tú cầu? Nhiều cao thủ trong Thiên Âm Lâu như vậy, chỉ sợ không đến lượt chúng ta chứ?
- Haiz, mọi người không cần thiết phải lo lắng, cướp tú cầu cũng không phải tùy tiện cướp. Vậy phải xem tú cầu bay đến đâu mới được. Nếu như tú cầu bay đến phòng chúng ta thì cướp, những người khác không thể ra tay. Đây là quy định mà Tiếu tiên tử đặt ra. Nếu tất cả mọi người cướp đi, mỗi lần Tiếu tiên tử đăng tràng hiến nghệ, chỉ sợ Thiên Âm Lâu đều sẽ máu chảy thành sông.
- Cái này... Đại sư huynh uống chung ba chén rượu ngon với Tiếu tiên tử, có ý gì?
- Đương nhiên là kính tiên tử. Nhưng... Trước kia cướp được tú cầu, tất cả mọi người đều kính Tiếu tiên tử ba chén rượu ngon, tiên tử cũng sẽ đáp lễ ba chén.



Bạn cần đăng nhập để bình luận