Chạy Mau ! Ma Đầu Kia Tới !

Chương 201 - U Nguyệt truyền thuyết (2)



Chương 201 - U Nguyệt truyền thuyết (2)




Chỉ cần U Nguyệt màu tím xuất hiện, tất nhiên sẽ phát sinh hồn triều, tất cả âm hồn giống như phát điên, sẽ quét sạch các nơi, nghe nói có một lần, còn từng phát sinh bách quỷ dạ hành.
- U Nguyệt xuất hiện không có quy luật gì cả, một năm trước xuất hiện vài lần, có đôi khi vài năm cũng không xuất hiện một lần, U Nguyệt xuất hiện lần trước cũng khoảng năm sáu năm, nghe trưởng lão Thần miếu nói, qua vài ngày U Nguyệt sẽ xuất hiện ở thế gian. Thần miếu phái nhiều người đến như vậy là vì quan sát thần tích.
- Thì ra là vậy.
Từ Lạc như có điều suy nghĩ, lại hỏi:
- Bên trong thần tích có thể nhìn ra được pháp môn gì?
- Không rõ lắm.
- Không phải ngươi đã đi qua mấy lần rồi sao?
- Ài.
Nhắc tới thần tích.
Tần lão nhịn không được thở dài thật sâu, trên mặt ủ rũ, lắc đầu:
- Tiểu Lạc, không nói gạt ngươi, mặc dù ta đi qua mấy lần nhưng không quan tưởng ra cái gì, mỗi lần đều đi tay không, nếu như... Phàm là có thể quan tưởng ra, ta cũng không đến mức bây giờ mới là cảnh giới Tụ Ý tiểu thành.
Nói xong.
Tần lão lại thở dài, vẻ mặt hoảng hốt mang theo ba phần cô đơn và bảy phần tự giễu, cười nói:
- Nếu như năm đó ta cũng có thể từ trong thần tích nhìn ra chút gì đó, địa giới Vân Châu chúng ta không chỉ có bốn vị Âm Thần Sơn Quân, mà là năm vị!
Tần lão rất già.
Nhưng chỉ có thể coi là tu sĩ Thần đạo đời thứ nhất.
Bởi vì hắn thông qua tiên phong truyền đạo mới bước vào Thần đạo.
Tiên phong sở dĩ là tiên phong, pháp môn của người ta trực tiếp quan sát từ trong thần tích mà ra.
- Về phần từ trong thần tích nhìn ra pháp môn gì, cái này ta nói không rõ. Lần trước ta nói Tiểu Tinh Đấu Kiếm Quyết, còn có Kim Giáp Cự Linh chính là mấy vị kia ngộ ra từ thần tích. Nhưng mà bọn họ cảm ngộ cũng không hoàn chỉnh, Tiểu Tinh Đấu Kiếm Quyết chỉ cảm ngộ ra ngũ cửu thần ý, Kim Giáp Cự Linh cũng chỉ cảm ngộ ra ngũ trọng thần ý.
Từ Lạc gật đầu, lúc trước sau khi tỉnh lại từ trong Tâm Ma Mộng Yểm, hắn đã ý thức được hai pháp môn thần ý này không hoàn chỉnh.
Vẫn luôn cho rằng Tần lão cố ý che giấu, hiện tại mới biết được, thì ra Thần đạo chỉ có thể cảm ngộ ra chút gì đó.từ trong thần tích.
- Đúng rồi, Tiểu Lạc, lần trước không phải ngươi hỏi ta về Âm Sơn Thiên Mộ sao?
- Làm sao vậy?
Từ sau lần trước nghe nói trên trời có một Âm Sơn Thiên Mộ, Từ Lạc quả thật đã từng tìm Tần lão hỏi, Tần lão cũng không nhìn thấy, nhưng lại được nghe nói qua, chỉ cần tu luyện ra Âm Thần là có thể thấy Âm Sơn Thiên Mộ trên trời, điều này ngược lại giống như lão thần côn điên nói.
- Chờ lúc U Nguyệt xuất hiện, có lẽ ngươi có thể thử một chút xem.
Hử?
Từ Lạc lập tức cảm giác kinh hãi:
- Lúc U Nguyệt hiện thế, có thể nhìn thấy Âm Sơn Thiên Mộ?
- Cái này phải xem người. Lần trước sau khi ngươi hỏi ta, ta đã cố ý tìm trưởng lão Thần miếu để nghe ngóng. Lúc hắn nói U Nguyệt hiện thế, quả thật có người có thể nhìn thấy Âm Sơn Thiên Mộ kia, còn có người có thể thấy tận thế xuất hiện, vết nứt trên bầu trời kia thậm chí...
- Cũng có người nhìn thấy thời điểm U Nguyệt hiện thế, sẽ có một số thần tượng quỷ dị, còn có bàn thờ, thần bia, tất cả đều bừa bộn và quỷ dị, có đúng hay không, ta không biết, dù sao ta cũng chưa từng thấy qua.
- Bàn thờ?
Từ Lạc không khỏi nhớ tới bàn thờ sau lưng Ngu Yến Thanh:
- Bàn thờ?
- Ta nào biết được, chờ vài ngày nữa, thời điểm trưởng lão Thần miếu đến, ta tiến cử cho ngươi, đến lúc đó ngươi có thể hỏi hắn.
- Được!
Từ Lạc giơ tay lên, lòng bàn tay xuất hiện một bình bạch ngọc to bằng ngón trỏ, đưa tới, cười nói:
- Cũng không đồ tốt gì để hiếu kính ngài, chỉ có ba viên đan dược kéo dài tuổi thọ, ngài cầm lấy đi.
- Tiểu Lạc, cái này... cái này...
Tần lão nhận lấy bình bạch ngọc, hai tay hơi run rẩy:
- Rất trân quý.
- Đây là tiểu bối hiếu kính ngài.
- Tiểu Lạc, ngươi thấy ngươi! Gọi ta là lão Tần là được, về sau tuyệt đối đừng gọi là Tần lão nữa. Có cái gì cần cứ nói, dù lên núi đao hay xuống biển lửa, lão Tần ta tuyệt đối không nhíu mày một chút.
- Được rồi, Tần lão, về sau vãn bối còn trông cậy ngài chỉ trỏ nhiều hơn.
- Gọi lão Tần!
Lão bản mặt bỗng nhiên nói:
- Tiểu Lạc, nếu như ngươi còn gọi ta là Tần lão gì nữa, ta cũng không vui.
...
...
Thượng Thanh viên.
Đây là một vườn hoa xa hoa, chuyên môn chiêu đãi tu sĩ Thần miếu. Bên trong lầu các đình đài, cũng có rất nhiều cây cỏ cây cối hoa lá mà bên ngoài không thể nhìn thấy. Thật sự rất đẹp, còn có rất nhiều thị nữ giỏi ca múa để chiêu đãi.
Tu sĩ Thần miếu đang uống rượu vui vẻ với thị nữ, cũng có chính nhân quân tử đang nhập định quan tưởng.
Bên trong vườn, Nhiễm Thu Chi và Ngu Yến Thanh đang ngồi trong lương đình, vừa uống nước trái cây vừa nhàn nhã trò chuyện.
- Thật sự kỳ quái.
Nhiễm Thu Chi tò mò hỏi:
- Yến Thanh, ngươi thấy Quỷ Kiến Sầu rồi sao?



Bạn cần đăng nhập để bình luận