Chạy Mau ! Ma Đầu Kia Tới !

Chương 342 - Quỷ dọa quỷ (2)



Chương 342 - Quỷ dọa quỷ (2)




Lộp bộp một cái.
Trong đầu Từ Lạc đột nhiên hiện ra hai chữ: Tà tu!
Hắn từng nghe Tần lão nói qua, một số tu sĩ trong thế giới tận thế vì trở nên mạnh hơn, đã trở thành bạn với quỷ, tu luyện pháp môn xấu xa. Không chỉ thần tuyền sẽ phát sinh biến hóa, ngay cả thần hồn cũng sẽ dần dần biến thành khác biệt.
Địa giới Vân Châu Vụ Ẩn Quỷ Sơn, làm bạn với Âm Quỷ, nhưng cũng không có tà tu.
Ngược lại Thần miếu Thương Châu ở bên này. Nghe nói có tu sĩ đầu nhập vào Thanh Sát Quỷ Quân, sau khi tu luyện pháp môn xấu xa để đột phá, hình như chính là một vị trưởng lão Thần miếu, gọi là Nhậm Thiên Hùng? Một trong tám lão quỷ dưới trướng Thanh Sát Quỷ Quân?
Chẳng lẽ... Chính là tên này?
- Khà khà khà! Nhậm lão đại, ngươi xem tiểu gia hỏa thuộc về tay ai?
- Lão đại, cho ta đi!
Hơn ba mươi con Linh Quỷ, mặc dù cũng rất muốn thân thể Từ Lạc, nhưng tâm trí chưa khai hóa, không biết nói chuyện, cả đám đang gấp gáp.
Hơn mười con Âm Quỷ thèm thuồng thân thể Từ Lạc, lần lượt nhìn về phía Nhậm Thiên Hùng, hy vọng hắn quyết định.
Nhậm Thiên Hùng tóc tai bù xù, cằm để râu dê, trên đầu đội một cái mũ lưới sét, bên trong mặc một bộ quân phục ngụy trang, bên ngoài khoác một cái áo khoác quân đội thật dày.
Rất khí thế.
Nếu như không phải trên người âm khí quá nặng, giữa mặt còn có thần tuyền quỷ sát, không biết còn cho rằng hắn là chỉ huy của quân đội đặc chủng.
- Thú vị...
Từ Lạc đứng ở cửa, cười tủm tỉm nhìn đám Âm Quỷ.
Có lẽ phát hiện tiểu tử trước mắt không hề chạy trốn, nhìn cũng không có sợ hãi, điều này khiến Nhâm Thiên Hùng cảm thấy vô cùng khó hiểu.
- Người trẻ tuổi! Thật can đảm!
Nhậm Thiên Hùng híp hai mắt lại, lấp lóe ánh sáng âm u, đánh giá Từ Lạc từ trên xuống dưới, phát ra giọng nói khàn khàn:
- Ngươi nhìn không giống tu sĩ Thần miếu Thương Châu.
- Ta quả thật không phải.
Từ Lạc cũng ngồi xếp bằng xuống, bắt đầu hút khói bụi trong đại sảnh.
- Tam Sơn đồng minh?
- Cũng không phải!
- Thần miếu Vân Châu?
- Trước kia là vậy! Bây giờ thì không phải.
- Ồ?
Trong lúc nghi hoặc, Nhậm Thiên Hùng phát hiện trong đại sảnh có khói bụi từ bốn phương tám hướng không ngừng tụ tập về phía cửa, người trẻ tuổi trắng nõn không chút do dự hấp thu. Hắn vừa vặn ngồi ở cửa chính, thần tuyền mi tâm tỏa ra ánh sáng màu vàng chói mắt. Vô số tinh thần đan xen với nhau, hình thành một đạo cầu vồng khủng bố, giống như vực sâu, điên cuồng cắn nuốt khói bụi.
Đây là cái gì?
Thấy cảnh này.
Nhậm Thiên Hùng kinh ngạc thất sắc, lảo đảo đứng bật dậy.
Hơn mười con Âm Quỷ cũng cảm giác được dị dạng, đều nghẹn họng nhìn trân trối.
Mặc dù ba mươi con Linh Quỷ chưa khai hóa nhưng cũng cảm giác được không thích hợp, đều lui về phía sau.
- Người trẻ tuổi! Là ai?
Nhậm Thiên Hùng hơi kiêng kị nhìn chằm chằm Từ Lạc, thần tuyền ở mi tâm có chứa hỏa diễm màu đen âm u.
- Ngươi là trưởng lão làm phản Thần miếu Thương Châu, Nhậm Thiên Hùng?
- Chính là tại hạ! Rốt cuộc ngươi là ai!
- Vậy là đúng rồi.
Từ Lạc nói một câu, trực tiếp khiến Nhậm Thiên Hùng ngẩn ra, cái gì gọi là đúng rồi, cái gì đúng rồi.
- Nghe nói, ngươi là phản đồ của Thần miếu Thương Châu, ta là phản đồ của Thần miếu Vân Châu, hơn nữa...
Từ Lạc mỉm cười nhìn ông ta:
- Từ một ý nghĩa nào đó mà nói, chúng ta là người đồng đạo.
- Người trong đồng đạo gì vậy, ngươi... có ý gì?
- Ta cũng là tà tu, hơn nữa, còn rất tà dị!
Lời vừa dứt, cũng không thấy Từ Lạc có động tác gì, trong chớp mắt, trên người bọn họ bốc lên sát hỏa, bốc khói đen.
Hỏa diễm thiêu đốt, cao hơn mười mét lại phát ra âm thanh tà dị. Còn không biết đang đốt thứ gì đó.
Khói đen hung sát quay cuồn, lan tràn khắp nơi, giống như mây đen áp cảnh.
Trong khói đen còn có một đám lông trắng như tơ.
- Ông trời ơi! Đây là thứ gì!
Nhậm Thiên Hùng trực tiếp choáng váng, cảm nhận được trong khói đen có một luồng khí tức khủng bố, sợ đến mức hắn vừa lui vừa hô to:
- Ngươi rốt cuộc là người hay là quỷ?
Lúc lửa giận màu xanh thiêu đốt không ngừng , tiếng rít chói tai của âm thanh xé nát vụn truyền vào trong tai, khiến người ta tê cả da đầu.
Khói đặc màu đen tràn ra như nước chảy, càng giống thể lỏng sôi trào, không ngừng cắn nuốt cả đại sảnh lớn.
Nhất là lông trắng ngã màu xám, giống như từng tên hung thần ác sát, ẩn chứa khí tức khủng bố bàng bạc.
- Nhâm lão đại, đây là cái gì vậy?
- Thật đáng sợ a!
- Hùng ca, tiểu tử này rốt cuộc là người hay quỷ?
Nương theo sát hỏa đốt lửa, khói đen tràn ngập, hơn bốn mươi con Âm Quỷ sợ đến mức lui về phía sau, một ít Linh Quỷ càng run rẩy.
- Các hạ, chúng ta không oán không cừu, ngài... có ý gì!
Lúc này.
Nhậm Thiên Hùng hơi sợ hãi, cũng có chút khiếp nhược.
Hắn nghĩ nát óc cũng không rõ tiểu tử trước mắt này rốt cuộc là người hay quỷ.
Là người thì làm sao lại có sát khí đáng sợ như vậy.



Bạn cần đăng nhập để bình luận