Chạy Mau ! Ma Đầu Kia Tới !

Chương 274 - Ổn định! Ổn định! Không được phiêu!



Chương 274 - Ổn định! Ổn định! Không được phiêu!




Kiếm Linh Nhi cười hì hì nói:
- Vân Nghê tỷ tỷ chính là tiên tử đỉnh đỉnh đại danh của Xích Luyện Tông chúng ta đấy.
Từ Lạc vội vàng đứng dậy:
- Thì ra là Vân Nghê tiên tử, xin chào.
- Nếu là đệ tử của phu nhân, không cần khách khí như vậy, gọi ta là Vân Nghê là được.
Vô Ưu Sơn.
Gió nhẹ nhẹ quét qua, tiếng đàn rót vào tai.
Mấy người uống rượu ngon, nói chuyện vui vẻ.
Đương nhiên là vậy.
Chủ yếu là Tuyết Vân Nghê, Khương Sơ Tầm, Kiếm Linh Nhi ba người đang trò chuyện. Từ sau khi Tuyết Vân Nghê đến đây, Từ Lạc có thể không nói chuyện thì không nói chuyện, chỉ yên lặng nghe.
Lần này hắn tới nội môn chỉ muốn đi Đại Bi sơn học chút pháp môn hộ đạo, hoàn toàn không nghĩ tới sẽ bị Khương Sơ Tầm đưa đến nơi này, càng không nghĩ tới lại đụng phải Tuyết Vân Nghê.
Lúc ấy báo ra tên tuổi của Bạch Cốt phu nhân chỉ là không muốn chọc phiền toái. Nhưng không ngờ ba người đều quen biết Bạch Cốt phu nhân, còn mở miệng một tiếng tỷ tỷ, dường như quan hệ không tệ.
- Vân Nghê.
Khương Sơ Tầm một người lười biếng ngồi trên ghế, dựa vào cột chống của lương đình, một tay cầm chén rượu trong tay, dưới chân khiêu khích Từ Lạc, lại nhìn qua Tuyết Vân Nghê, hỏi:
- Lần này tham gia đăng môn đại điển thuận lợi không, có gặp phải chuyện thú vị nào không?
- Không có a...
- Không có?
Khương Sơ Tầm tự tìm khẽ cười:
- Ta từng nghe nói, chuyến đi này ngươi may mắn lấy được Nguyên Âm Châu, hình như có người khác đã lấy được Nguyên Dương Châu?
- Sao vậy?
Tuyết Vân Nghê chớp chớp mắt, khó hiểu hỏi ngược lại:
- Cho nên sao?
- Lai nói đăng môn đại điển kỳ trước, hoặc là không một ai có thể đến được vòng thứ năm. Hoặc chỉ có một mình. Cho dù hai người đến được vòng thứ năm, nếu là đồng tính, không tránh được chém giết lẫn nhau. Đăng môn đại điển lần này. Nghe người ta nói cướp được Nguyên Dương châu chính là một nam nhân.
Khương Sơ Tầm cười tủm tỉm nhìn nàng:
- Các ngươi một nam một nữ, cầm trong tay hai viên Âm Dương Ngọc, chẳng lẽ sẽ không xảy ra chuyện gì sao? Ví dụ như...
Nàng nhướng mày, ý cười nơi khóe miệng rất sâu:
- Ngươi hiểu mà.
- Thật là...
Tuyết Vân Nghê lắc đầu cười cười:
- Ngươi cho rằng ta là ngươi sao.
- Phốc!
Kiếm Linh Nhi bên cạnh cũng cười theo nói:
- Này Tầm tỷ tỷ, Vân Nghê tỷ tỷ là ai. Không phải ngươi không biết, nhiều công tử thiên kiêu của Xích Luyện Tông chúng ta theo đuổi Vân Nghê tỷ tỷ như vậy. Ngay cả nhìn cũng không nhìn một cái, làm sao có thể làm loại chuyện này với người xa lạ chứ.
- Ôi chao, Linh Nhi nha, ngươi vẫn còn quá trẻ tuổi, thật không hiểu Vân Nghê tỷ tỷ.
Khương Sơ Tầm nói chuyện lộ ra vẻ phong tình vạn chủng không nói nên lời, dưới chân vẫn đang trêu chọc Từ Lạc, cười nói:
- Đừng nhìn nàng ngày thường rất đàng hoàng, thật giống như Thiên Tiên không ăn khói lửa giữa nhân gian, thanh tú sạch sẽ. Thật ra trong thâm tâm còn khai mở hơn ta đấy... Chuyện lộ ra tình một đêm với người xa lạ, nàng chưa chắc không làm ra được...
Dừng một chút, nhìn về phía Tuyết Vân Nghê:
- Nếu ta nhớ không lầm, hình như ngươi đã nói qua... Vẫn luôn muốn có một đêm với người lạ, để tìm hiểu tình hạt sương đêm.
- A?
Kiếm Linh Nhi chớp chớp đôi mắt to, có chút khó mà tin được nhìn chằm chằm vào Tuyết Vân Nghê:
- Vân Nghê tỷ tỷ, chẳng lẽ ngươi... thật sự...
- Cái gì là thật hay giả, đừng nghe nàng nói lung tung!
Tuyết Vân Nghê tức giận trừng mắt nhìn Khương Sơ Tầm, ánh mắt tức giận như đang nói Khương Sơ Tầm im miệng. Ngươi đấy, Linh Nhi còn nhỏ, ở chỗ này còn có người khác. Nói chuyện có thể chú ý đúng mực hay không, đừng làm ta lúng túng.
- Được rồi được rồi.
Khương Sơ Tầm vươn vai về phía trước:
- Nói thật đàng hoàng, người đến cửa thứ năm với ngươi là ai?
- Ta cũng không biết.
- Hả? Vân Nghê tỷ tỷ, không phải chứ? Mấy người không phải đều đến cửa thứ năm rồi sao? Không gặp nhau?
- Đăng môn đại điển có rất nhiều người dịch dung, ta nghĩ hắn cũng không ngoại lệ.
- Vậy ngươi có cướp được hạt châu trong tay hắn không?
- Cướp hạt châu của hắn?
Tuyết Vân Nghê lắc đầu cười khổ:
- Đừng nói là cướp hạt châu của hắn, tên khốn kiếp đáng chết kia còn muốn cướp hạt châu của ta. Mấy người căn bản không biết ta gặp phải chuyện gì trong đăng môn đại điển, ta suýt chút nữa bị giết chết đấy?
Nghe vậy.
Kiếm Linh Nhi khiếp sợ không thôi:
- Hả, không phải chứ?
Ngay cả Khương Sơ Tầm phong tình vạn chủng nghe thấy lời này cũng cảm thấy khó tin.
Những người khác có lẽ không biết, nhưng nàng rất rõ thực lực của Tuyết Vân Nghê.
Thiên La Lăng có thể trấn áp tất cả pháp khí.
Lại là Pháp Thân độc nhất vô nhị trong truyền thuyết, đúc thành năm cái khiếu cung, mở ra gần hai ngàn khiếu huyệt.
Còn có bí bảo hộ đạo Tiên Hà Chân Đồ.
Xích Luyện Tông thiên kiêu trẻ tuổi, có một người tính một người, ai cũng không phải đối thủ của Tuyết Vân Nghê.
Kẻ mới đến đăng môn đại điển, làm sao có người suýt đánh chết nàng?
- Vân Nghê, ngươi không phải đang nói đùa sao?
- Ta lừa ngươi làm gì!



Bạn cần đăng nhập để bình luận