Chạy Mau ! Ma Đầu Kia Tới !

Chương 163 - Huyết sát như lửa, cửa tìm kinh hồn (2)



Chương 163 - Huyết sát như lửa, cửa tìm kinh hồn (2)




Duy chỉ có các loại thủ đoạn hộ đạo như pháp y, pháp khí,... là không thay đổi được.
Thủ đoạn hộ đạo của mỗi người gần như đều hao phí tâm huyết trải qua rất nhiều năm tế luyện thành, đặc điểm vô cùng rõ ràng, chỉ cần thi triển ra, rất dễ dàng bị nhận ra.
Ngay cả như vậy.
Từ Lạc vẫn lựa chọn dịch dung ngụy trang, thứ này... có thể giấu diếm liền bớt chút phiền phức.
Sưu sưu sưu sưu sưu sưu sưu sưu sưu
Một nhóm bốn người đột nhiên xông tới Thanh Văn Thủy Kính, trong đó ba người chém giết với mấy đám người trước cửa, một người khác thừa dịp này phóng tới thủy kính.
Sưu ——
Thừa dịp hỗn loạn, Từ Lạc cầm lấy Thanh Văn ấn lệnh, thuận lợi xâm nhập vào trong thủy kính.
Sương máu tràn ngập.
Không!
Đây không phải là sương máu.
Mà là huyết sát!
- Huyết sát thật mạnh!
Từ Lạc lập tức vận chuyển pháp lực trong cơ thể, khoác một tầng pháp quang hộ thể chậm rãi đi về phía trước.
- Đó là tử quang?
Mơ hồ, ở phía trước trông thấy một đạo hào quang màu tím, như sóng gợn chập chờn.
- Không phải là Tử Văn thủy kính chứ?
Trong tay hắn có một cái Tử Văn ấn lệnh.
Hơn nữa cũng đã luyện hóa thành công.
Ngày mười sáu tháng tám, Bạch Cốt phu nhân công khai phương pháp luyện hóa Tử Văn ấn lệnh.
Từ Lạc biết rõ, Bạch Cốt phu nhân nhất định là đang câu cá, muốn câu mình đi ra.
Nhưng mà, hắn cuối cùng vẫn luyện hóa Tử Văn ấn lệnh.
Cẩn thận từng li từng tí tiếp tục đi tới, càng tới gần tử quang, huyết sát càng khủng bố.
Từ Lạc đưa tay mở bình bạch ngọc ra, rót vào một ngụm Âm Nguyên Quỳnh Tương, khôi phục pháp lực.
Trong lúc mơ hồ, xa xa truyền đến tiếng đánh nhau, còn có tiếng gầm gừ... Hẳn là tu sĩ cầm trong tay Thanh Văn ấn lệnh đang tranh đoạt cái gì đó.
Từ Lạc không biết, hiện tại cũng không có hứng thú, chỉ muốn mau chóng tiến vào Tử Văn thủy kính, nhìn xem bên trong có đồ chơi gì hay không.
- Đó là vật gì?
Tập trung nhìn vào.
Là một bộ thi thể.
Lại tiến về phía trước.
Lại có hai ba bộ thi thể.
- Động tác của đám cháu trai này quá nhanh!
Từ Lạc thúc giục pháp lực, kiên trì, chống lại uy áp cuồn cuộn của huyết sát, thừa thế xông về phía trước.
Quả nhiên, ở phía trước trông thấy một mặt Thanh Văn thủy kính.
Khiến hắn khiếp sợ chính là, phía trước thủy kính ngổn ngang lộn xộn, nằm hơn mười cỗ thi thể, hơn nữa tử trạng thê thảm.
- Xem ra đã có người nhanh chân đến trước!
Từ Lạc cũng không lập tức xâm nhập tử môn, mà tế ra hồn đỉnh, khôi phục pháp lực, đồng thời tính toán.
- Khuê lão nói Tử Văn ấn lệnh có lẽ đều ở trong tay Bạch Cốt phu nhân, nói cách khác... người ở bên trong, tám chín phần mười đều là môn nhân đệ tử được Bạch Cốt phu nhân tín nhiệm.
Từ Lạc âm thầm suy nghĩ, bởi vì Tử Văn ấn lệnh trong tay mình, không có nộp lên, cho nên, sau khi đi vào, tuyệt đối không thể bại lộ thân phận.
- Nhưng mà, hiện tại có Bạch Mục lão thái gia và Quỷ Chúc đại lão gia gia gia nhập, bên bọn họ hẳn là cũng có môn nhân cầm Tử Văn ấn lệnh, đối với ta mà nói là một chuyện tốt, ít nhất, Bạch Cốt phu nhân không đoán ra được thân phận của ta.
Để phòng ngừa vạn nhất.
Từ Lạc lắc mình một cái, thay bộ pháp y hung sát trên người thành một bộ áo bào bình thường, bao gồm sáu trận kỳ mà Đại Hà mỗ mỗ tặng cũng thu vào.
Sờ sờ mặt, xác định đặc điểm của thân thể đã hoàn toàn biến hóa.
Trước sau kiểm tra mấy lần, xác nhận không sai, cho đến khi pháp lực khôi phục tràn đầy, hít sâu một hơi, cầm trong tay Thanh Văn ấn lệnh, xông vào tử môn.
Huyết sát.
Lại thấy huyết sát.
Khác biệt chính là.
Huyết sát bên trong tử môn như hỏa diễm màu máu đầy trời đang đốt cháy, Từ Lạc lập tức tăng cường pháp quang hộ thể.
Huyết sát hỏa diễm khủng bố thiêu đốt hừng hực, hắn có thể rõ ràng cảm giác được pháp lực của mình tiêu hao như đồng hồ cát.
Ngẩng đầu nhìn lên.
Đây là một tòa đại điện.
Trong đại điện lại có mười hai người.
Cách đó không xa, ba người đang cắm ba mặt trận kỳ bên cạnh.
Còn có hai vị lực sĩ thân hình khôi ngô khiêng đỉnh.
Hai người khác, là một bộ xương trắng bạc, cùng một lão giả âm trầm.
Trông thấy bộ xương trắng bạc này, còn có lão giả âm trầm.
Trong lòng Từ Lạc lập tức kinh hãi, hắn nhận ra hai người này, là Hắc lão quỷ và Bạch Khô Lâu trông cửa cho Bạch Cốt phu nhân.
Ở giữa đại điện.
Có một cái giếng.
Xung quanh giếng, còn có bốn người.
Một vị nam tử trung niên thân ảnh phiêu hốt bất định như quỷ ảnh, bên cạnh cắm chín cây trận kỳ.
Một lão giả gầy như que củi, toàn thân không có huyết sắc, nhìn giống như cương thi.
Còn có một vị nữ tử trẻ tuổi dung mạo xinh đẹp.
Nữ tử xinh đẹp quyến rũ, có một chiếc Bạch Cốt Tán.
Trừ cái đó ra.
Giữa không trung còn lơ lửng một đoàn khói trắng, khói trắng diễn biến hóa, khi thì hóa thành một cái đầu to lớn, khi thì hóa thành cái miệng to như chậu máu.



Bạn cần đăng nhập để bình luận