Chạy Mau ! Ma Đầu Kia Tới !

Chương 675 - Thần Tử truyền thuyết (2)



Chương 675 - Thần Tử truyền thuyết (2)




Thứ này vừa nhìn đã biết là quá hạn biến chất. Lại tiến hành gia công lần hai, là mặt hàng chất lượng kém.
Lại gọi một chén rượu chiêu bài của quán, hỏa diễm liệt tửu. Tốt lắm, đủ đủ ngầu thì đủ ngầu nhưng khó nuốt, vừa đắng vừa cay.
Được.
Nên uống rượu của bản thân đi.
Trong số rượu ngon trong tay hắn đều là sản phẩm trân quý của thế giới Tiên Ma bên kia, một ngụm vào cổ họng, không gì sánh bằng. Miệng lưu hương, dưỡng khí sinh huyết, tẩm bổ thần hồn, lợi ích rất nhiều, diệu dụng vô cùng.
- Thế giới tận thế không có ánh sáng, hắc phong gào thét quấn lấy âm hồn đầy trời, những người này giãy dụa trong đau khổ, thần ơi, ngươi ở phương nào...
Trên bục.
Một vị đại thúc trông khá tàn tạ, cởi trần ngậm một điếu thuốc, vừa đàn guitar. Vừa dùng giọng khàn gào thét ca khúc tự chế.
Đừng nói.
Còn rất dễ nghe.
Hơn nữa, rất phù hợp với cảnh tượng này.
Ca khúc nói ra sự mê man của mọi người trong thế giới tận thế, cũng nói ra thế giới tận thế không dễ sinh tồn.
- Người chết đi đều biến thành hồn nhi.
- Hồn nhi lại biến thành quỷ nhi...
- Thân thân của ta, bằng hữu của ta...
- Đi con mẹ nó thượng đế, đi con bà nó thần linh, đi con mẹ nó A Di Đà Phật, tận thế khốn nạn!
Một đoạn rap mạnh mẽ hét lên thể hiện không cam lòng, tức giận và bất lực.
Hát xong, phần lớn mọi người vỗ tay, Từ Lạc cũng không ngoại lệ. Ca khúc của đại thúc trung niên làm cho hắn cảm động lây, rất là đồng tình.
Không khí ở quán rượu không tồi, tương đương náo nhiệt.
Sau khi tận thế, Từ Lạc đã sống rất lâu, không cảm nhận được loại cảm giác sôi nổi này.
- Này, tiểu ca ca, một người hoặc là...
Đột nhiên.
Một nữ nhân ăn mặc trang điểm lộng lẫy đi tới.
Nữ nhân trang điểm đậm, mặc váy ngắn váy dài, mang giày cao gót, vừa nhìn đã biết là kẻ tạo không khí trong quán rượu. Tục ngữ gọi là nữ lang tiếp rượu, nàng chỉ vào ghế trống bên cạnh:
- Ta có thể ngồi xuống không?
- Được.
Từ Lạc cũng không phải người đứng đắn gì, đương nhiên hắn cũng không ngại bồi tiếp nữ tiếp rượu.
- A? Xem ra không phải tiểu ca ca, mà là một tiểu đệ đệ xinh đẹp.
Có lẽ phát hiện gương mặt của Từ Lạc quá trắng nõn tuấn mỹ, cô gái này cực kỳ kinh ngạc.
Nữ lang bồi rượu tự xưng là Yến Tử, nhà ở trong xóm nghèo ngoài thành. Vì để nuôi đệ đệ tu luyện Thần đạo, mới làm nữ lang trong quán rượu.
Lời này là thật hay giả, Từ Lạc không có hứng thú làm rõ.
- Nghe nói không? Mấy ngày trước đó bên kia Nhất Tuyến Thiên đã bị Thiên Quỷ sơn xâm lấn.
- Chuyện này ầm ĩ lớn như vậy, mọi người đã sớm biết. Nghe nói trên đường chạy trốn đã chết không ít tu sĩ.
- Hình như Thiên Quỷ sơn cũng chết không ít.
Không ít người trong quán rượu đều đang thảo luận chuyện Nhất Tuyến Thiên.
Từ Lạc đã nhớ rõ lúc trước trong Cự Môn thần cung của thế giới Thần đạo, từng gặp tu sĩ Nhất Tuyến Thiên.
- Yến Tử, Nhất Tuyến Thiên ở nơi nào?
- A?
Yến Tử nghi hoặc nhìn chằm chằm Từ Lạc, hỏi:
- Ngay cả Nhất Tuyến Thiên ngươi cũng không biết?
- Hai ngày trước ta mới từ chỗ khác chạy nạn chạy tới nơi này.
- Thì ra là thế.
Yến Tử chỉ vào một đạo thần quang quét ngang giữa không trung nói:
- Nơi đó chính là Nhất Tuyến Thiên.
Từ Lạc nhìn qua, trong lòng ngạc nhiên nghi ngờ. Hắn nhìn ra, một đạo thần quang hẹp dài và thần quang ở biên giới không có gì khác nhau. Đơn giản chỉ là dài một chút mà thôi.
Thần quang ở biên giới đều là mảnh vỡ không gian lưu lại sau khi thế giới Thần đạo sụp đổ.
Chẳng lẽ Nhất Tuyến Thiên cũng vậy sao?
Quả nhiên.
Sau khi hỏi qua, quả thật đúng là như thế.
- Nhất Tuyến Thiên giống như thế ngoại đào nguyên, người ngoài như chúng ta căn bản không vào được. Nghe nói trong có di tích Thần đạo. Rất nhiều người đều nói, hoàn cảnh trong đó rất đẹp, phong cảnh như tranh, hơn nữa thần nguyên nhân tử cũng rất nồng đậm...
Nhắc tới Nhất Tuyến Thiên, Yến Tử thao thao rất nhiều, trong ngôn ngữ dường như có chút hướng tới Nhất Tuyến Thiên. Nàng nói Nhất Tuyến Thiên ở thế giới tận thế giống như xã hội không tưởng. Ăn ngon uống xuống, người người bình đẳng, không giống người ở Thần Chỉ thành này, đám người xóm nghèo bọn họ bị khinh bỉ xua đuổi ở khắp nơi.
- Có chút thú vị...
Từ Lạc vẫn luôn cho rằng cái gọi là Nhất Tuyến Thiên là địa danh ở Đại Xuyên. Không nghĩ tới lại là vết nứt không gian ở địa giới Đại Xuyên.
Hắn vô cùng tò mò, vết nứt trong không gian cực kỳ không ổn định. Vậy đám tu sĩ kia đi vào như thế nào? Sao lại sinh tồn được?
Đáng tiếc.
Vấn đề này, Tiểu Yến không cách nào giải đáp.
- Diện tích Nhất Tuyến Thiên cỡ nào?
- Không kém Thần Chỉ thành bao nhiêu, nhưng cao thủ của bọn họ nhiều như mây. Cao nhân đời trước tu luyện ra Âm Thần không ít, nhất là thần tử Nhất Tuyến Thiên, rất lợi hại.
- Thần tử?
Từ Lạc nhíu mày hỏi:
- Đây là cái gì?
- Tiểu đệ đệ, ngươi... Ngươi ngay cả Thần Tử cũng không biết?
- Yến Tử tỷ, không phải lúc nãy ta mới từng nói qua sao, ta mới chạy trốn tới Thần Chỉ thành. Mới tới đây, cái gì cũng không hiểu, thần tử là ai?



Bạn cần đăng nhập để bình luận