Chạy Mau ! Ma Đầu Kia Tới !

Chương 866 - Thiên Ma Thao Thiết



Chương 866 - Thiên Ma Thao Thiết




Vụt! Nhị trưởng lão cũng gia nhập trận chiến.
- Mau đi thông tri cho đám người Thần Tử, bảo họ đi ra!
Tất cả tiên phong Thần Đạo của hội trưởng lão đều liều mình lao tới, đoàn trưởng hộ vệ đoàn Lôi Chính Phong thừa dịp này, phi thân xông vào Thái Vi Thần Cung, thông tri cho đám người Thái Vi Thần Tử.
- Tất cả xuất thủ!
- Mau chặn những ác quỷ này!
Năm mươi, sáu mươi Ác Quỷ Đại Thiết không bị những tiên phong Thần Đạo hội trưởng lão áp chế, bắt đầu điên cuồng nhào về phía Thần Chỉ Thành.
Dù cho tất cả tu sĩ Thần Đạo của các đại mạo hiểm đoàn, hộ vệ đoàn dốc toàn lực cũng không thể ngăn cản được mấy chục con Ác Quỷ Đại Thiết.
Bành! Bành! Bành! Thần Tượng bao phủ Thần Chỉ Thành liên tục vỡ ra, xuất hiện các lỗ hổng, quỷ hồn khắp trời thừa cơ, lập tức chui vào.
Tất cả loạn lên! Thần Tượng tiếp tục vỡ ra, để lộ các lỗ hổng như đê lớn vỡ, quỷ hồn chi chít điên cuồng xông vào thành.
Âm thanh sợ hãi, tiếng thét chói tai, tiếng rống giận dữ vang lên không dứt, từng tu sĩ Thần Đạo ngã xuống, trong nháy mắt, không biết có bao nhiêu người chết đi.
- Nguy rồi!
Từ Lạc vừa chặn bảy, tám Ác Quỷ Đại Thiết, vừa quan sát tình hình chiến đấu, đầu tiên là nhìn đám người lão hội trưởng đang ngăn cản Hồng Mao Lệ Quỷ ở nơi xa, lẩm bẩm:
- Xem ra đám người lão hội trưởng… Không thể xuất thủ bảo hộ Thần Chỉ Thành được. Chẳng phải đã đi gọi đám Đại Thần Tử? Người đâu? Lửa cháy đến mông rồi mà vẫn còn tu luyện trong toà tháp kia nữa hả?
Từ Lạc đang trông chờ vào những thiên kiêu Thần Đạo như Đại Thần Tử, đại đoàn trưởng, đại sư huynh xuất thủ, nhưng đợi mãi không thấy người đâu, nhìn các tầng Thần Tượng bao phủ Thần Chỉ Thành đã thủng trăm nghìn lỗ như tổ ong, trong thành thì rối loạn, cứ tình hình này, sớm muộn Thần Chỉ Thành cũng chìm trong thảm cảnh.
- Mẹ nó! Chả trông cậy được ai! Thôi, nể tình các ngươi gọi ta một tiếng đại anh hùng, bây giờ lão tử không đếm xỉa, giúp các ngươi một lần, làm anh hùng chân chính!
Hôm nay, Từ Lạc chỉ tính chơi đùa chút để giữ vững thiết lập anh hùng, nhưng xem ra bây giờ, kế hoạch đã thất bại, nếu không ra tay, không biết có bao nhiêu người chết thêm.
Ngay sau đó, tâm niệm vừa động, Âm Thần diễn hoá thành một Bắc Đẩu Thiên Cương Thần Tướng Cự Môn, vung hai tay, tế ra hơn mười thanh tinh kiếm.
Tinh kiếm như núi cao, xuyên qua năm mươi tám Ác Quỷ Đại Thiết, trấn áp chúng vặn vẹo mơ hồ.
Gào! Năm mươi tám Ác Quỷ Đại Thiết há to miệng, thôn phệ quỷ hồn đầy trời, cùng lúc đó, Từ Lạc hoá thành Bắc Đẩu Thiên Cương Thần Tướng Cự Môn, nhảy lên, một đạo thần hồng màu vàng phóng lên tận trời, chỉ thấy hắn khẽ lắc người, hoá thành một vòng xoáy màu vàng, kéo một con Ác Quỷ Đại Thiết đang thôn phệ quỷ hồn vào đó.
Vụt! Lại một con bị cuốn vào, ba, sáu, chín, mười tám… Hai mươi bốn, ba mươi sáu con…
Từ Lạc hoá thành Bắc Đẩu Thiên Cương Thần Tướng Cự Môn, phảng phất như một Thiên Thần hạ phàm, toả ra kim quang vạn trượng, cuốn sạch quỷ hồn đầy trời, lướt qua bốn phía Thần Chỉ Thành, cuốn từng con Ác Quỷ Đại Thiết vào trong vòng xoáy.
Không đến một phút, năm mươi tám Ác Quỷ Đại Thiết đều bị cuốn vào trong đó. Mỗi một Ác Quỷ Đại Thiết là kèm theo một hồn sào quỷ huyệt.
Bây giờ, năm mươi tám Ác Quỷ Đại Thiết bị Từ Lạc cuốn vào, cùng với quỷ hồn phô thiên cái địa, hình thành một vòng xoáy loạn lưu khổng lồ.
- Trời ạ!
Thấy cảnh tượng này, Dương Nhược Lâm choáng váng, giống như nhận ra điều gì, hô lớn:
- Từ Lạc! Ngươi làm cái gì đấy? Không được, mau quay về!
Gào gào, vòng xoáy loạn lưu cuốn sạch quỷ hồn đầy trời, lấy thế sét đánh không kịp bưng tai quét ngang ra phía xa, có thể mơ hồ trông thấy năm mươi tám Ác Quỷ Đại Thiết đang giương nanh múa vuốt với Bắc Đẩu Thiên Cương Thần Tướng Cự Môn.
Hơn mười tiên phong Thần Đạo đang liều mạng ngăn cản Hồng Mao Lệ Quỷ, khi trông thấy vòng xoáy loạn lưu gào thét kia, cũng hoảng sợ.
- Không được, Từ Lạc, ngươi sẽ chết mất!
- Mau quay lại! Hơn năm mươi ác quỷ đấy, ngươi không chịu được đâu! Trở về!
Đám người lão hội trưởng, lão viện trưởng sốt ruột, khàn giọng rống lên, muốn ra tay ngăn lại, nhưng còn đang phải ngăn cản Hồng Mao Lệ Quỷ nên không thể xuất thủ được.
- Chư vị tiền bối, ta sẽ dẫn ác quỷ rời đi! An nguy Thần Chỉ Thành giao cho mọi người, nếu vãn bối bất hạnh hi sinh, xin hãy chôn ta ở Thái Vi Thần Cung!
Giọng Từ Lạc truyền đến, lộ ra vẻ kiên định quyết tuyệt, thấy chết không sờn.
- Từ Lạc!
Nhìn vòng xoáy loạn lưu biến mất nhanh chóng, Dương Nhược Lâm đang càn quét quỷ hồng, không quản được nhiều nữa, phi thân đuổi theo.
Tốc độ của nàng rất nhanh, nhưng vẫn không thể nhìn thấy được Bắc Đẩu Thiên Cương Thần Tướng Cự Môn.
Bởi sau khi U Nguyệt giáng lâm, khắp nơi đều là quỷ hồn, hồn sào quỷ huyệt như vòng xoáy loạn lưu.

Từ Lạc đâu? Hắn cũng không biết mình đang ở chỗ nào, khi đó chỉ muốn kéo năm mươi tám Ác Quỷ Đại Thiết tới một nơi không có ai, sau đó tìm cách giải quyết hết.



Bạn cần đăng nhập để bình luận