Chạy Mau ! Ma Đầu Kia Tới !

Chương 666 - Tam Phạt Ngũ Tinh Thần Tướng! (3)



Chương 666 - Tam Phạt Ngũ Tinh Thần Tướng! (3)




- Lúc ta gặp Từ Lạc tiểu ca ca lần đầu tiên đã cảm thấy không giống tu sĩ Ma đạo chúng ta, hắn lớn lên đẹp như vậy, làn da trắng như vậy, phong cách hào hoa phong nhã, người lại thành thật...
Bạch Cốt phu nhân nằm ngửa trên ghế thái sư bên cạnh, nghe thấy Kiếm Linh Nhi đánh giá Từ Lạc như thế, làm cho nàng cảm giác cả người khó chịu. Nhất là hào hoa phong nhã, người lại thành thật, càng làm cho tâm can của nàng run rẩy.
Lắc đầu.
Hít sâu một hơi, trong lòng có chút khó chịu.
Đối với Từ Lạc.
Nàng đã không muốn nói thêm cái gì nữa.
Thậm chí.
Ngay cả cái tên này cũng không muốn nghe tiếp.
- Linh Nhi, ta đã nói rất nhiều lần, không nên nhắc tên họ Từ đó trước mặt ta, được hay không? Cứ xem như tỷ tỷ cầu xin ngươi...
- Phu nhân, ngươi đừng tức giận, tức giận tiểu ca ca lừa ngươi. Nhưng ta cảm thấy nhất định hắn có khổ tâm gì đó. Tiểu ca ca không xấu như ngươi nghĩ... Huống hồ, ta vẫn không thể hiểu nổi, ngươi có cái gì tốt mà tức giận. Ngươi và Từ Lạc ca ca ở chung trong mộng lâu như vậy, là ngươi đã chiếm tiện nghi của tiểu ca ca... Có đủ hay không, thật không biết ngươi tức giận từ đâu ra.
- Ta chiếm tiện nghi? Ta không thể tức giận? Ta đang giận điên lên đây.
Bạch Cốt phu nhân ướt đẫm nước mắt, trái tim cũng đang nhỏ máu, mắt thấy Kiếm Linh Nhi còn muốn nói cái gì nữa, Bạch Cốt phu nhân tức giận nghiến răng nghiến lợi, lập tức hét lớn:
- Còn dám nói một chữ, đừng ép ta tát ngươi!
Có lẽ những người khác cho rằng Kiếm Linh Nhi chỉ tinh linh cổ quái.
Bạch Cốt phu nhân biết rất rõ ràng, con bé này sinh ra đã có một gương mặt thiên chân vô tà, nhưng lòng dạ rắn rết. Nhất là cái miệng nhỏ treo trên gương mặt khả ái kia, lấy một loại giọng điệu ngây thơ trẻ con nói ra ngôn ngữ ác độc nhất thiên hạ.
Điều này không khỏi khiến nàng nhớ tới Từ Lạc.
Kẻ này có gương mặt tuấn mỹ không tỳ vết, giả thành kẻ cả người lẫn vật vô hại. Những ở sau lưng lại làm ra chuyện kinh thiên động địa.
Hai người này.
Quả thực là cá mè một lứa!
Một người còn xấu và tệ hại hơn người khác.
- Thật là, không nói thì thôi, cần gì hung ác như vậy.
Kiếm Linh Nhi bĩu môi, đứng lên đi về phía vách đá, đến bên cạnh Tuyết Vân Nghê hỏi:
- Vân Nghê tỷ tỷ, còn ngươi, ngươi có biết tiểu ca ca là gián điệp của Kim Hà Tông không? Cảm giác rất giống, tiểu ca ca không chỉ có dáng vẻ tuấn mỹ không tỳ vết, hơn nữa khí chất còn siêu phàm thoát tục hơn ngươi.
- A, thật ra... Ta vẫn cảm thấy ngươi rất xứng với tiểu ca ca Từ Lạc. Ngươi xem... Nam tuấn mỹ, nữ xinh đẹp, khí chất lại siêu nhiên như vậy. Quan trọng nhất là các ngươi còn song tu với nhau trong đăng môn đại điển…
Kiếm Linh Nhi kiễng mũi chân, ngẩng đầu nhỏ, chớp đôi mắt to linh động, nghiêm túc nói:
- Phu nhân chỉ thân mật với tiểu ca ca trong đại mộng. Ngươi đã gạo nấu thành cơm với tiểu ca ca. Thật ra, ta cảm thấy Vân Nghê tỷ tỷ mới thắng lớn.
Tuyết Vân Nghê vẫn yên tĩnh đứng đó.
Mặc cho cuồng phong cuốn đi, mái tóc bay loạn, mặc cho tay áo phất phơ trong gió.
Khuôn mặt thanh mỹ, mặt không biểu cảm, dường như không nghe thấy, không làm ra bất kỳ phản ứng nào.
Đối với lời nói của Kiếm Linh Nhi.
Tuyết Vân Nghê vẫn luôn lựa chọn không nghe thấy.
Nếu không rất dễ dàng phá vỡ phòng ngự.
Nửa năm qua phá phòng nhiều lần, hiện tại đã quen rồi, cũng chết lặng.
- Vân Nghê tỷ tỷ, sao ngươi không nói chuyện, nói xem rốt cuộc Từ Lạc ca ca của ngươi có phải gián điệp Kim Hà Tông hay không. Nếu đúng vậy, sau này ta còn dự định đi Kim Hà Tông tìm hắn.
- Sợ rằng đời này của ngươi không thấy được hắn.
Giọng nói lạnh nhạt của Tuyết Vân Nghê truyền đến, Kiếm Linh Nhi khẽ hỏi:
- Vì sao? Vì sao?
- Hắn có phải tu sĩ Kim Hà Tông, cũng có lẽ không phải, căn bản không quan trọng.
Tuyết Vân Nghê thản nhiên nói, vẻ mặt hờ hững, giọng điệu lạnh như băng:
- Quan trọng là hắn không biết sống chết tu luyện Thiên Ma Pháp Thân.
- Thiên Ma Pháp Thân được gọi là Pháp Thân cấm kỵ, từ xưa đến nay, có lẽ có rất nhiều người kiêu ngạo muốn tu luyện Thiên Ma Pháp Thân, độc bá thiên hạ. Nhưng mà, chưa từng có người nào thành công đúc thành căn cơ đại đạo Thiên Ma, cho dù một cũng không có.
Dừng lại một chút.
Tuyết Vân Nghê tiếp tục nói:
- Không có thiên mệnh, không thành Thiên Ma, sư tôn ta nói, chỉ có người mang thiên mệnh trong truyền thuyết mới có thể đúc thành căn cơ đại đạo Thiên Ma.
- Ta đã từng hỏi sư tôn, Từ Lạc có thể là người có thiên mệnh hay không. Sư tôn nói, thiên mệnh gia thân, dị tượng ngang trời, Thiên môn mở đường, tiên nhân chỉ đường. Thế nhân đều biết. Ở thời đại hiện tại, mặc dù có dị tượng, nhưng Thiên môn lại chưa từng mở đường, càng không có thiên mệnh gia thân.
- Huống hồ nếu Từ Lạc thật sự là người có thiên mệnh, hắn cũng không cần phải mạo hiểm tính mạng để cướp đoạt Huyết Ma Chi Tâm.
- Không phải thiên mệnh, không phải Thiên Ma…



Bạn cần đăng nhập để bình luận