Chạy Mau ! Ma Đầu Kia Tới !

Chương 285 - Phản đồ Kim Hà Tông tụ hội



Chương 285 - Phản đồ Kim Hà Tông tụ hội




- Tiểu tử, vấn đề thọ nguyên, ngươi không cần lo lắng, bí pháp Phần Huyết Nhiên Thọ. Mặc dù đốt là thọ nguyên, nhưng mà ngươi tu luyện Đãng Ma Huyết Kinh, khí huyết ngày càng dâng trào, tuổi thọ cũng sẽ ngày càng dài. Chút thọ nguyên bị tổn thất gần như có thể bỏ qua không đếm xỉa, huống chi...
Âm Nha đứng trên Ma Hồn Phiên, nhíu mày nhìn chằm chằm Từ Lạc nói:
- Tiểu tử ngươi tẩy luyện một thân U Tuyền Huyết Khiếu, khí huyết cao hơn một tầng, thọ nguyên lại lớn mạnh không ít. Cộng thêm luyện thành Thiên Ma khiếu cung cũng sẽ gia tăng thọ nguyên. Tính toán như vậy, lần này tiểu tử ngươi không chỉ không tổn thất thọ nguyên, ngược lại còn kiếm được một lượng lớn thọ nguyên.
- Còn nữa, tiểu tử ngươi đánh bậy đánh bạ, không chỉ đả thông các khiếu toàn thân, càng dung luyện một chỗ Thiên Ma khiếu cung, thậm chí còn dẫn dắt pháp tuyền trong cơ thể... Trực tiếp lột da lần thứ mười, trở nên không tỳ vết, vô cùng tinh thuần. Bây giờ ngươi đã có pháp lực, không chỉ có Thiên Ma Sát Hỏa, còn kèm theo Đãng Ma Huyết Hỏa...
Âm Nha nhìn hắn từ trên xuống dưới, càng đánh giá càng cảm thấy khó tin:
- Lão tổ ta chưa từng nghĩ qua, đồng thời tu luyện Thiên Ma Pháp Thân và Đãng Ma Huyết Kinh, vậy mà có thể tu luyện ra hiệu quả thần kỳ như vậy, thực không thể tin được.
- Ngươi có Đãng Ma Huyết Kinh phụ trợ tu luyện, tương lai con đường đi càng dễ dàng. Cứ theo đó, một thân pháp lực của ngươi không chỉ ẩn chứa uy lực của Thiên Ma Sát Hỏa, cũng ẩn chứa uy lực của Đãng Ma Sát Hỏa. Chờ ngày sau Thiên Ma Pháp Thân đại thành, thậm chí không cần ra tay. Pháp Thân vừa mở ra, chỉ cần khí thế của Thiên Ma Bá Huyết đã đủ để trấn sát tu sĩ cùng cảnh giới. Pháp Thân bình thường ở trước mặt tiểu tử ngươi ngay cả đứng cũng không vững.
- Tiểu tử. Bây giờ lão tổ càng ngày càng tin tưởng ngươi chính là kỳ tài ngàn năm không xuất hiện!
- Lão tổ rất xem trọng ngươi!
- Vô cùng chờ mong ngày ngươi luyện thành Thiên Ma Pháp Thân, khặc khặc khặc khặc khặc khặc khặc khặc khặc khặc...
Nhìn Âm Nha đứng trên Ma Hồn Phiên, bả vai run rẩy phát ra tiếng cười gian xảo, nhất là cái đầu trọc lóc, một thân lông lá dựng thẳng, nhìn muốn đáng khinh bao nhiêu có đáng khinh bấy nhiêu.
- Ngươi cười đi!
...
...
Thế giới tận thế.
Một vầng sáng màu xanh kéo dài trên trời như mọi khi, bao phủ cả thế giới trong một màu u ám tối tăm.
Thanh U sơn trước kia chỉ là một ngọn núi hoang âm hồn khắp nơi.
Hiện tại ở Thanh U sơn, âm hồn đã sớm bị Từ Lạc hấp thụ sạch sẽ. Trên núi có rất nhiều người có thể nhìn thấy biệt thự, đây là thứ Từ Lạc cố ý chuyển từ bờ hồ đến.
Đúng vậy.
Hắn trực tiếp vận chuyển biệt thự đến nơi này. Chờ khi có thời gian hắn còn chuẩn bị đi dạo khắp nơi, dịch chuyển thêm một số đồ chơi tốt để chế tạo nơi này thành căn cứ của mình.
Hôm nay.
Đỉnh núi, biệt thự.
Trên một cái giường lớn thoải mái, Từ Lạc nằm sấp trên giường, nhắm mắt dưỡng thần. Ngu Yến Thanh dựa vào ngực. Đầu tiên hắn nhìn Từ Lạc trắng nõn mềm mại, làn da giống như mỹ ngọc không tỳ vết, lại hơi ngửa đầu, mày liễu nhíu lại, nhìn chằm chằm vào gương mặt thanh tú của Từ Lạc.
Nàng không hiểu.
Không hiểu da thịt của một nam tử sao có thể tốt như vậy, da như mỡ đông, dường như chạm vào là có thể rách.
Càng thêm không hiểu, một nam nhân, tại sao có thể thanh tú như vậy, thanh tú hoàn mỹ không tỳ vết, giống như thần tiên trong truyền thuyết cửu thiên hạ phàm.
Thực sự quá siêu nhiên, quá xứng với nàng.
Nàng nằm cùng nam tử này, khiến cho Ngu Yến Thanh có loại cảm giác tự ti sâu sắc. Thậm chí điều này làm cho nàng cảm thấy tội lỗi, thật giống như làm bẩn cái gì đó.
- Nhìn cái gì đó?
Đột nhiên.
Giọng nói của Từ Lạc bỗng nhiên truyền đến, gương mặt xinh đẹp của Ngu Yến Thanh hơi đỏ lên, vội vàng xấu hổ cúi đầu:
- Không, không có gì.
Mặc dù nàng đã quen biết Từ Lạc rất lâu, cũng ở cùng một chỗ rất lâu. Nhưng sự tồn tại của Từ Lạc thật sự quá mức thần bí, đến vô ảnh đi vô tung, cộng thêm khí chất siêu phàm thoát tục làm cho nàng từ đầu đến cuối có loại cảm giác cao cao không thể chạm, chỉ có thể ngưỡng vọng.
- Ngươi... còn nghỉ ngơi không?
- Cũng ổn.
Từ Lạc hỏi:
- Thần miếu bên kia chuyển xong rồi?
Mấy năm trước, một đám Âm Quỷ mưu toan chiếm thần tích. Mặc dù các Âm Thần Sơn Quân hợp tác mới đánh lui Âm Quỷ, cũng Thần miếu cũng biến thành phế tích.
Trải qua xây dựng lại, không lâu trước đó mới hoàn thành. Lần trước trở về nghe Ngu Yến Thanh nói các trưởng lão của Thần miếu đã mang theo tất cả tu sĩ cũng trở về.
- Chắc đã chuyển xong rồi. Đại trưởng lão mấy lần tìm hỏi ta tin tức của ngươi, hắn muốn ngươi nhanh chóng tiến vào Thần miếu.
- Nói cho hắn biết, ta có việc riêng cần làm, sau này sẽ nói sau.
Hắn không định đi Thần miếu, cũng lười ở chung với một đám người kiêu ngạo. Quan trọng nhất là hắn hiểu Thần miếu bảy tám phần. Nói một cách khác, Thần miếu không quan trọng với hắn.



Bạn cần đăng nhập để bình luận