Chạy Mau ! Ma Đầu Kia Tới !

Chương 466 - Một kiếm chém bảy



Chương 466 - Một kiếm chém bảy




Tiểu Kim Nhân bình thường ẩn chứa một loại linh nguyên là một loại sinh cơ. Linh nguyên này có giá trị cực kỳ cao, không chỉ có thể làm cho khí huyết tràn đầy, cũng có thể lớn mạnh nguyên khí bản thân. Nói nhỏ là có thể giúp Pháp Thân cường đại hơn, nói lớn lại có thể tục mệnh.
Hoàng Kim Đại Bổng Chùy là ẩn chứa linh nguyên tinh thuần, sinh cơ ẩn chứa trong đó càng thêm thuần túy, càng thêm dồi dào.
Về phần Kim Ngọc Nhân Sâm.
Nghe nói thứ này ẩn chứa linh nguyên tinh thuần, có sinh cơ tinh hoa.
Tái Sinh đan đại danh đỉnh đỉnh, danh xưng cho dù tứ chi đều đứt đoạn, chỉ còn lại cái đầu. Sau khi ăn vào cũng có thể mọc ra, lấy Kim Ngọc Nhân Sâm làm chủ dược.
Ngoài ra, còn có Hoàn Dương Đan danh xưng chỉ cần còn một hơi là có thể cứu sống, Tục Mệnh Đan có thanh danh dù là ai đạt tới cực hạn của thiên nhân ngũ suy, sau khi ăn vào có thể sống thêm mười năm, tất cả đều dùng Kim Ngọc Nhân Sâm làm chủ dược.
Trong giới tu hành.
Tiểu Kim Nhân bình thường đã có giá trị liên thành, càng là trần nhà của rất nhiều tu sĩ.
Hoàng Kim Đại Bổng Chùy, có tiền cũng mua không được.
Mà Kim Ngọc Nhân Sâm.
Không nói tới tu sĩ bình thường, cho dù là Kiếm Thập Thất, Hoa Nam Đình muốn thân phận có thân phận, muốn bối cảnh có bối cảnh cũng không gặp qua.
Cho dù là Tuyết Vân Nghê uống Sinh Cơ Ngọc Dịch như uống nước, lúc nhìn thấy Kim Ngọc Nhân Sâm cũng không màng thanh danh tiên tử, trực tiếp ra tay cướp đoạt.
Có thể tưởng tượng được giá trị của Kim Ngọc Nhân Sâm cao tới mức nào.
Lúc này.
Khi bốn gốc Kim Ngọc Nhân Sâm xuất hiện, tất cả mọi người điên rồi.
Đúng vậy.
Hoàn toàn điên rồi.
Tất cả mọi người đều không ngoại lệ, toàn bộ đều bật hết hỏa lực, không quan tâm tất cả mà tranh đoạt.
Kim Ngọc Nhân Sâm, khoảng cách cũng không xa lắm.
Có thể nói, gần trong gang tấc.
Đáng tiếc chính là.
Phía trước nửa bước khó đi, rễ cây già quấn quanh, lít nha lít nhít.
Lại nói Bất Tứ hòa thượng là cao thủ trong cẩu đạo. Trước đó, hắn luôn đi theo sau Kiếm Thập Thất và Hoa Nam Đình. Cho đến khi Kim Ngọc Nhân Sâm xuất hiện, tên sai vặt này khoác Huyết Phù Cà Sa, hai tay đốt huyết hỏa hừng hực, tấn công lung tung. Không chỉ vượt qua Kiếm Thập Thất, Hoa Nam Đình, còn bỏ hai người ở phía sau, cách Tuyết Vân Nghê chỉ một bước chân.
Hai vị thiên kiêu kiệt xuất dùng hết tất cả vốn liếng cũng không theo kịp.
Vèo...
Ngay sau đó.
Lại có một người dần dần vượt qua bọn họ.
Là một lão giả.
Một lão giả đầu trọc mặt đầy u ám.
Không biết từ khi nào trên người lão giả đã có thêm bốn cánh tay, ước chừng có sáu cánh tay điên cuồng tế ra Hóa Cốt Âm Sát chưởng. Một trận âm sát dày đặc phát ra âm sát chi lực cuồn cuộn bao phủ trước người, rễ cây già quấn quanh bị hắn phá vỡ liên tục.
Lại một người trong cẩu đạo!
Trong lúc này.
Tuyết Vân Nghê vẫn đứng ở hàng đầu.
Bất Tứ hòa thượng xếp hạng thứ hai.
Lão giả đầu trọc xếp thứ ba.
Hoa Nam Đình xếp thứ tư, Kiếm Thập Thất thứ năm.
Từ Lạc ở vị trí thứ sáu.
La Ưng của Đan Đỉnh Sơn đứng thứ bảy.
- Ổn định lại! Không nên hốt hoảng!
Từ Lạc cũng không dốc toàn lực xông vào.
Còn chưa đến lúc, chỉ theo sát phía sau, bảo đảm mình tiến có thể công, lui có thể thủ.
Kinh nghiệm tranh đoạt mấy năm nay nói cho hắn biết. Loại tình huống này trừ phi ngươi tuyệt đối mạnh mẽ, thực lực nghiền ép người khác. Nếu không cướp càng nhanh thì chết càng nhanh.
Nhìn thoáng qua phía sau, La Ưng đi theo phía sau hắn không nói, bảy tám vị tu sĩ lúc trước vẫn luôn đi theo sau.
Những tu sĩ này căn bản không cần ra tay, bởi vì ở đằng sau có thể thuận theo đường đi của người khác tiến vào.
- Bốn gốc Kim Ngọc Nhân Sâm...
Từ Lạc quan sát vị trí của bốn gốc Kim Ngọc Nhân Sâm, mỗi gốc cách rất xa.
Ngược lại, hắn lại nhìn về phía mấy người phía trước.
Tuyết Vân Nghê rõ ràng là xông đến một gốc Kim Ngọc Nhân Sâm ở bên trái nhất
Bất Tứ hòa thượng chọn một gốc khác.
Lão giả đầu trọc cũng tiến đến một gốc cây ở giữa.
Có thể nhìn ra.
Ba người phía trước đã khóa chặt một cây Kim Ngọc Nhân Sâm.
Còn một gốc khác thì cách khá xa, ở bên phải nhất.
Lại nhìn hai vị thiên kiêu kiệt xuất phía trước, Từ Lạc tâm niệm như điện, suy đoán hai người này hẳn sẽ không cướp gốc bên phải nhất kia.
Nguyên nhân rất đơn giản.
Lúc trước bọn họ vẫn luôn đi theo Tuyết Vân Nghê. Bây giờ vẫn vậy, cách bên phải quá xa, lúc đi tới thì món ăn cũng nguội rồi.
Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, nếu hai người này muốn lấy được Kim Ngọc Nhân Sâm, chỉ có cướp đoạt.
Tám chín phần mười sẽ không cướp Tuyết Vân Nghê.
Vậy thì tất nhiên sẽ tranh đoạt với Bất Tứ hòa thượng và lão giả đầu trọc.
Quả nhiên.
Kiếm Thập Thất và Hoa Nam Đình đều có chủ ý như vậy.
Kiếm Thập Thất trực tiếp phá vỡ rễ cây, xông về phía Bất Tứ hòa thượng.
Hoa Nam Đình xông về phía lão giả đầu trọc.



Bạn cần đăng nhập để bình luận