Chạy Mau ! Ma Đầu Kia Tới !

Chương 393 - Một đường cướp bóc



Chương 393 - Một đường cướp bóc




Rất là tuyệt vời.
Ban đầu.
Từ Lạc còn không quá tin tưởng.
Bây giờ đã qua ba năm.
Pháp lực trong cơ thể ngày càng tinh thuần.
Thân thể cũng càng thêm cường đại.
Hắn càng ngày càng cảm thấy, sau này nói không chừng mình có lẽ thật sự có thể rèn ra một Kim Cương Bất Phôi Thân.
Nghĩ đến Hắc Liên đạo chủng.
Từ Lạc không khỏi nghĩ đến một người.
- Không biết hiện tại Sở Lăng Tuyệt thế nào rồi... Người ở đâu? Chết? Hay còn sống?
Cho đến hôm nay.
Từ Lạc còn nhớ rõ ràng, ba năm trước đây, mình vừa bước vào cảnh giới Hóa Khí, sau đó ra tay giết Trần Hồng Phi.
Lúc trước chỉ muốn thay thế Trần Hồng Phi thành đệ tử ngoại môn tam đẳng, thuận tiện cướp một tòa động phủ, cũng tiện có một nơi sống yên ổn ở Lão Hòe Lĩnh.
Nhưng không ngờ, Trần Hồng Phi kim ốc tàng kiều.
Hơn nữa thứ giấu lại là kiều nương xinh đẹp của Thiên Diệu Cung.
Năm đó, Thiên Diệu Cung bị diệt, rất nhiều lão gia mỗ mỗ đều đi hôi của, cướp không ít nữ đệ tử của Thiên Diệu Cung mang về làm lô đỉnh. Sở Lăng Tuyệt cũng bị phụ mẫu Trần Hồng Phi bắt được.
Cho đến khi Sở Lăng Tuyệt rời đi, có nhắn lại cho hắn mới hiểu được, hóa ra nguyên nhân căn bản chính là, Vân Tiêu Tông chủ và Đại La lão ma vì tranh đoạt Sở Lăng Tuyệt nên mới ra tay đánh nhau.
Sở Lăng Tuyệt nói trong Ngọc Cung của nàng có Tiên Thiên Tạo Hóa nguyên khí, song tu với nàng có thể sinh ra tạo hóa đạo chủng.
Đây chính là nguyên nhân thực sự khiến tông chủ Vân Tiêu Tông và Đại La lão ma không tiếc tiêu diệt Thiên Diệu cung cũng muốn cướp đoạt Sở Lăng Tuyệt.
- Ta nhặt được cơ duyên lớn, còn nhặt từ trong tay Vân Tiêu Tông chủ và Đại La lão ma.
Từ Lạc không biết mình là sủng nhi được ông trời chiếu cố, hay là may mắn bùng nổ, vậy mà lại nhặt được tạo hóa đạo chủng ẩn chứa Hắc Liên đạo chủng trong truyền thuyết.
Chỉ trong ba năm ngắn ngủi đã tu ra Âm Thần, bước vào cảnh giới Pháp Thân, chân đạp Thần Ma hai đạo, tu vi thuận lợi như thế, không nằm ngoài sự giúp đỡ của Hắc Liên đạo chủng.
Suy nghĩ.
Nếu Sở Lăng Tuyệt còn sống, đời này còn có thể nhìn thấy nàng, nhất định phải vỗ mông nàng vài cái để tỏ lòng biết ơn.
Giữa không trung.
Chín chiếc thuyền lớn của Đan Đỉnh Sơn xếp thành một hàng, đi theo hướng cố định.
Phi thuyền đầy trời bay hai bên trái phải và phía sau.
Cách xuất phát đã trôi qua hơn nửa tháng.
Nghe Mạnh lão hán nói, ít nhất còn cần hơn mười ngày nữa mới có thể chạy đến hoang nguyên Lão Kim Câu.
Muốn nói Ma đạo không hổ là Ma đạo.
Hành trình này.
Phàm là đụng phải những phi thuyền khác, không gì khác, trực tiếp giết chết, giết xong liền cướp.
Mới vừa rồi cách thật xa đã thấy một chiếc phi thuyền của tu sĩ Tiên đạo. Sau đó... không có sau đó. Tu sĩ bên Ma đạo bay qua giống như một đám sói dữ. Trong nháy mắt, phi thuyền của tu sĩ Tiên đạo ngay cả cặn cũng không còn.
Làm cho Từ Lạc không nói nên lời nhất chính là dường như một số tu sĩ Ma đạo cảm thấy đã nghiền. Nghe nói phía trước là gia tộc Tiên đạo nào đó, hoặc một tiểu môn phái nào đó, đại khái thương lượng một chút... Cũng không có sau đó... Tu sĩ Ma đạo như một đàn ông bao phủ bầu trời.
Bọn họ như đàn châu chấu đi ngang qua, không có một ngọn cỏ.
Quả thật phát huy bốn chữ đốt giết cướp hiếp đến mức tận cùng
Cái gì?
Phía trước là quặng mỏ của Lưu Vân Kiếm Phái?
Lưu Vân Kiếm Phái là cái gì? Là lông chim!
Cướp!
Cái gì?
Phía trước có vạn mẫu linh điền của Bạch Hạc thế gia?
Bạch Hạc thế gia là cái thá gì?
Cướp!
Cái gì?
Phía trước là một tiểu trấn tiên cốc?
Đám lão tử cướp chính là tiểu trấn tiên cốc.
Từ Lạc trước khi đi cho rằng đoạn đường này sẽ nhàm chán.
Sự thật chứng minh.
Đi theo đám thổ phỉ Ma đạo này, không ai nhàm chán.
Lúc mới bắt đầu, hắn còn khinh thường cướp.
Cảm thấy không đáng.
Sau khi cướp thế gia Bạch Hạc, hơn năm mươi người trên phi thuyền gần như đều xuất động. Ngay cả cả Mạnh lão hán chèo thuyền cũng xông qua. Từ Lạc cũng không giả vờ nữa, đi theo xem náo nhiệt. Đáng tiếc, đi chuyến này chỉ cướp được hơn mười túi trữ vật.
Cướp không phải gia tộc Bạch Hạc.
Mà là tu sĩ Ma đạo.
Đã đến thì không thể đi tay không, dù sao cũng phải cướp chút đồ về.
Về phần cướp của ai, xin lỗi, hắn không quan tâm, dù sao không thể tay không quay về.
Sau đó lại tới.
Lúc cướp đoạt tiểu trấn tiên cốc, Từ Lạc lần này học thông minh. Một đường xông lên trước, trực tiếp xông vào tiền tuyến, cầm bạch cốt đại kiếm trong tay, một đường tóe lửa. Nơi đó có quỷ hỏa thiêu đốt, khói đen tràn ngập, một đường từ cửa chính của tiểu trấn cướp đến cửa tây, thu hoạch không thể nói là không phong phú.
Hơn hai mươi túi trữ vật, chứa đầy đồ.
Các loại đan dược, các loại nguyên thạch, còn có phù lục, pháp khí, các loại tài nguyên lộn xộn cướp một đống lớn.
Trên boong thuyền.
Từ Lạc ngồi xếp bằng, kiểm kê chiến lợi phẩm trong hơn hai mươi túi trữ vật.



Bạn cần đăng nhập để bình luận