Chạy Mau ! Ma Đầu Kia Tới !

Chương 149 - Thiên Ma Cổ Quan chờ ngươi đến nằm xuống.



Chương 149 - Thiên Ma Cổ Quan chờ ngươi đến nằm xuống.




Đúng vậy.
Biết rồi.
Không chỉ biết, còn từng tu luyện.
Chỉ có điều, là tu luyện ở trong đại mộng kia.
Trong đại mộng, hắn hóa thân thành Thiên Ma, chiếm cứ một phương động thiên Vô U.
Từ Lạc vẫn không rõ tại sao mình lại hóa thân thành một Thiên Ma trong mộng.
Sau đó, khi hắn lấy ra lụa vàng, nhìn thấy vạn khiếu tinh thần trên lụa vàng, lập tức hiểu rõ.
Còn nhớ rõ, lần đầu tiên lấy được lụa vàng, phía trên vạn khiếu tinh thần, xem cũng không hiểu.
Sau khi nằm mộng, vạn khiếu tinh thần trên lụa vàng đã rõ như lòng bàn tay, thậm chí diệu dụng mỗi một đạo khiếu huyệt, rèn luyện như thế nào, đều biết rõ ràng.
Điều đáng tiếc duy nhất chính là.
Cuối cùng thì đại mộng vẫn là đại mộng.
Hắn lấy thần thức nhập mộng, trong mộng có thể mang Tiểu Tinh Đấu Kiếm Quyết cùng Kim Giáp Cự Linh về hiện thế.
Nhưng không cách nào mang Thiên Ma Pháp Thân về thế giới hiện thực.
Có thể đây là sự khác nhau giữa thần hồn và thân thể, cũng là sự khác biệt giữa thần đạo và tiên ma.
Thần đạo pháp môn, chỉ cần thần hồn quan tưởng.
Pháp môn của Tiên Ma nhị đạo thì cần phải tu luyện nhục thân.
- Thiên Ma cổ quan...
Cho đến ngày nay.
Từ Lạc vẫn còn nhớ rõ, trong đại mộng có một quan tài Thiên Ma huyền phù trên trời cao.
Sở dĩ gọi là Thiên Ma cổ quan, bởi vì phía trên cổ quan cũng che kín vạn khiếu sát hỏa, giống như đúc Vạn Khiếu Tinh Thần Đồ trên lụa vàng.
Càng quỷ dị hơn chính là, trên quan tài Thiên Ma kia mọc đầy lông tơ trắng như tơ liễu, cực kỳ giống lông trắng hung thần khắp trời trong đại mộ.
- Âm Nha vẫn luôn dụ dỗ ta tu luyện Thiên Ma Pháp Thân, con súc sinh lông bẹp đó... nhất định đang có chủ ý gì đó.
- Cái Thiên Ma cổ quan kia cũng tuyệt đối sẽ không vô duyên vô cớ xuất hiện trong đại mộng... Tám chín phần mười là có liên quan tới Thiên Ma Pháp Thân.
Không gian đại mộ.
Hắc phong gào thét, lông trắng bay đầy trời.
Thông qua ánh sáng mờ của ngọn đèn, có thể thấy rõ ràng vô số hạt bụi, giống như sương mù tràn ngập toàn bộ đại mộ.
Những bụi bặm này không phải cái khác, chính là đại hung sát khí có thể làm cho khí huyết suy bại.
Mà lông trắng bay múa đầy trời kia, chính là đại sát phù du thôn nguyên đoạt thọ.
Từ Lạc tay cầm đèn, bước vào không gian đại mộ, ngẩng đầu nhìn quanh, trên núi cao của đại mộ, thây khô của Quỳ Âm lão ma vẫn khoanh chân ngồi ở chỗ đó, trước người vẫn cắm một cây Quỷ Hồn Phiên lông trắng dài.
Cho đến hôm nay, hắn nhớ rõ, lúc lần đầu tiên nhìn thấy Quỷ Hồn Phiên, trái tim Từ Lạc đập thình thịch, kích động không thôi, nằm mơ cũng muốn lấy được Quỷ Hồn Phiên này.
Bây giờ nha.
Sớm đã không có khát vọng như lúc trước.
Không phải là không muốn.
Mà là khi kiến thức lịch duyệt tăng trưởng, hắn ý thức được, cho dù hiện tại lấy được Quỷ Hồn Phiên cũng dùng không được, không những không dùng được, thậm chí còn có thể vứt bỏ mạng nhỏ.
Không nói đến chuyện khác, chỉ sát khí phù du trên Quỷ Hồn Phiên, có thể phán đoán trình độ hung sát của thứ đồ chơi này, tuyệt đối vượt xa tưởng tượng, một khi làm không tốt, có khả năng sẽ bị thôn nguyên đoạt thọ.
Trong truyền thuyết, phàm là lão ma chơi Quỷ Hồn Phiên, hầu như không có một kết cục tốt nào, chơi đến cuối cùng, vì tế luyện Quỷ Hồn Phiên, tám chín phần mười đều sẽ đánh mất nhân tính, tàn sát khắp nơi, cuối cùng mất phương hướng, trở thành con rối của Quỷ Hồn Phiên, đại đa số đều bởi vì Quỷ Hồn Phiên quá mức cường đại, dần dần khống chế không được, sau khi bị cắn trả, thần hồn của mình cũng bị cuốn vào Quỷ Hồn Phiên.
Nhìn cái xác khô Quỳ Âm lão tổ kia, nếu không phải thọ nguyên hao hết, khả năng rất lớn hồn nhi của mình cũng đã vào Quỷ Hồn Phiên.
Dù cho Quỷ Hồn Phiên kinh khủng như thế.
Từ Lạc vẫn muốn làm một cây cờ chơi.
Ít nhất phải nghiên cứu rõ ràng cái đồ chơi này luyện chế như thế nào.
Thập phương trận kỳ bảo hộ vạn đạo, một cây hồn phiên thông thiên địa, đây là mộng tưởng của hắn.
Bái nhập Ma đạo, chính là vì truyền thuyết này.
- Cạc cạc! Tiểu tử!
Phành phạch.
Âm Nha đột nhiên xuất hiện.
Vẫn là bộ dáng cũ.
Trên đầu trụi lủi, bốn phía phủ đầy lông lá tạp nham, lông vũ trên người cũng lộn xộn.
Đỉnh đầu trọc lốc, lông tạp.
Đây là đặc điểm của Âm Nha.
- Sao thời gian dài không tới thăm lão tổ!
Âm Nha đứng trên Quỷ Hồn Phiên, lông lá nhộn nhạo, âm trầm nhìn Từ Lạc:
- Lão tổ còn tưởng rằng tiểu tử ngươi bị người ta làm thịt rồi.
- Yên tâm đi, từ trước tới nay chỉ có ta làm thịt người khác, nào có ai dám làm thịt ta.
Từ Lạc đi qua, cười tủm tỉm nói:
- Thời gian qua ta luôn bận tu luyện.
- Tu luyện? Cạc cạc cạc! Hiện tại tu vi bao nhiêu?
- Bình thường, mới chỉ Hóa Khí cửu giai.
- Cái gì!
Vừa nghe nói đến Hóa Khí cửu giai, Âm Nha lập tức kinh hãi, lại nhìn thấy khí tức pháp lực trên người Từ Lạc càng ngạc nhiên không thôi:
- Hảo tiểu tử! Thật là hảo tiểu tử! Tốc độ tu luyện này của ngươi không phải nhanh bình thường a!



Bạn cần đăng nhập để bình luận