Chạy Mau ! Ma Đầu Kia Tới !

Chương 75 - Lại vào đại mộ



Chương 75 - Lại vào đại mộ




Hôm nay.
Lại đến ngày tiến vào đại mộ cầm đèn.
Lão Hòe Lĩnh, Huyền Thủy Phong.
Lý Đông, Bạch Tuấn Nghiệp hai vị đệ tử thân truyền, còn có Trần Hồng Vũ, Liễu Khinh Nhu mấy vị môn nhân tề tụ trong động phủ.
Bên cạnh Từ Lạc còn có một nam tử thoạt nhìn có chút cường tráng, tuổi tác không nhỏ, khoảng chừng năm sáu mươi tuổi.
Nghe nói tên Trương Diệu Huy, trước đó không lâu mới bái nhập vào môn hạ của Huyền Thủy lão gia.
- Đây là Âm Hoa Bổ Nguyên đan, một người năm viên.
Huyền Thủy lão gia đi tới, để Bạch Tuấn Nghiệp phân phát Âm Hoa Bổ Nguyên Đan xuống.
Từ Lạc tiếp nhận năm viên đan dược, không khỏi lâm vào trầm tư.
Lúc trước Huyền Thủy lão gia không chỉ phát ra đủ chín hạt Ngũ Hồn đan, cộng thêm năm mảnh Thái Âm Quỳ diệp, bây giờ lại là một người năm hạt Bổ Nguyên đan.
Ngũ Hồn đan là dùng để tẩm bổ tu vi.
Mà Bổ Nguyên Đan thì là dùng để bổ sung nguyên khí, khôi phục pháp lực.
Rốt cuộc Huyền Thuỷ lão gia muốn làm gì?
Lẽ nào hôm nay thật sự có động tác lớn?
- Đây là Song Sát Âm Lôi phù, mỗi người hai tấm!
Được lắm!
Thật một phần thưởng lớn!
Nếu lúc trước còn không quá khẳng định, như vậy khi Huyền Thủy lão tổ phát Song Sát Âm Lôi phù cho tất cả môn nhân, Từ Lạc cơ hồ dám khẳng định, Huyền Thủy lão gia lần này nhất định có động tác lớn.
Mọi người ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, tất cả mọi người không ngốc, cũng đều ý thức được cái gì, Trần Hồng Vũ nghi ngờ hỏi:
- Lão gia, ngài đây là...
- Câm miệng!
Bạch Tuấn Nghiệp trực tiếp cắt ngang gã, quát lớn:
- Nên hỏi thì hỏi, không nên hỏi thì đừng hỏi!
Sắc mặt Trần Hồng Vũ lúc xanh lúc trắng, cũng không dám hỏi nhiều cái gì.
Bạch Tuấn Nghiệp vốn là môn nhân có tu vi cao nhất, cũng là người có tiềm lực lớn nhất, ngày thường vẫn luôn vô cùng kiêu ngạo, từ sau khi bái Huyền Thủy lão gia làm sư phụ, cái đuôi càng vểnh lên trời, trước kia có một vị đại sư huynh Lý Đông đè ép, hắn còn không dám quá mức càn rỡ, hiện tại không chỉ không để môn nhân khác vào mắt, mà ngay cả Lý Đông cũng có chút không đè nén được.
- Đám tiểu tử, hôm nay tốt nhất nên mang toàn bộ thủ đoạn áp đáy hòm của các ngươi ra liều mạng, bên đại mộ xảy ra chút tình huống, các ngươi tùy thời đều sẽ có nguy hiểm tánh mạng.
Huyền Thủy lão gia cái đầu không cao, lưng còn hơi còng, hắn mặc một bộ hắc bào rộng thùng thình, nhìn giống như một lão đầu âm trầm, nhất là trên ấn đường màu đen kia thỉnh thoảng vươn ra một đạo quỷ trảo đen sì, rất dọa người.
- Ngày hôm nay... Nếu tất cả bình thường, các ngươi có thể làm xong chức vụ của mình, nhưng nếu... Hắc hắc.
Huyền Thủy lão gia híp đôi mắt xanh lục, khóe miệng mang theo nụ cười lành lạnh, trầm giọng nói:
- Một khi có tình huống đột phát phát sinh, tất cả mọi người nghe theo mệnh lệnh của Lý Đông mà làm việc, nếu có người không nghe lời, sau khi trở về thì đừng trách lão gia ta không nể mặt.
- Đi!
Huyền Thủy lão gia vung tay lên, tất cả mọi người bị hắn cất vào trong túi càn khôn.
Tổng cộng chín người.
Ngoại trừ Lý Đông, Bạch Tuấn Nghiệp ra, bảy vị môn nhân khác vẻ mặt càng thêm phức tạp, đều tâm sự nặng nề, nội tâm tràn ngập lo lắng cùng nghi hoặc.
Ở Xích Luyện Tông, Lão Hòe Lĩnh, loại tu sĩ ba không như bọn họ vừa không có gia thế, cũng không có bối cảnh, nếu như muốn đặt chân ở ngoại môn, bái vào môn hạ lão gia, đó là một con đường duy nhất.
Sau khi trở thành môn nhân, thứ nhất có thể được phù hộ, thứ hai cũng có thể đạt được một ít tài nguyên.
Đương nhiên.
Muốn có được tài nguyên, vậy phải làm việc cho lão gia.
Nhưng mà, việc này nguy hiểm quá lớn, tùy thời đều có nguy hiểm tính mạng.
Điểm này, tất cả mọi người đều rõ ràng, mọi người cũng đều có chuẩn bị tâm lý.
Ngay cả như vậy, nội tâm vẫn tràn ngập lo lắng, bởi vì ai cũng không biết sắp đối mặt với cái gì, nguy hiểm không biết mới khiến người ta sợ hãi nhất.
Kể cả Từ Lạc cũng không ngoại lệ.
Nhưng mà.
Hắn có thể thẻ bug giữa hai thế giới, cũng không phải cần quá lo lắng cho sự an toàn tính mạng của mình, so với nguy hiểm không biết, hắn càng thêm tò mò, Huyền Thủy lão gia dự định làm động tác lớn gì.
Chẳng lẽ bọn họ tìm được ngọn nguồn của lông trắng và hung sát, chuẩn bị leo lên đỉnh núi, đi tranh một cây Quỷ Hồn Phiên kia?
Không biết.
Quỷ Hồn Phiên, Từ Lạc rất muốn, nếu như cho hắn nhiều thời gian hơn, biết được bí mật của đại mộ, lợi dụng ưu thế của mình, có nắm chắc rất lớn từ trong tay ba vị lão gia cướp được Quỷ Hồn Phiên.
Vấn đề là... Hiện tại hắn không biết chút nào về phần mộ.
- Đến rồi! Ra đây.
Giọng nói của Huyền Thuỷ lão gia truyền đến, túi càn khôn vừa thu lại, mọi người lại đi tới đại điện cũ nát kia.
Trong đại điện Khô Mộc lão gia, Bắc Khôn lão gia đều mang theo môn nhân của mình chờ đợi ở chỗ này từ lâu.
Ba vị lão gia liếc mắt nhìn nhau, gật đầu, đều lấy ra nửa mặt gương của mình bỏ vào rãnh trên trụ tròn, tấm gương chiết xạ ra một đạo quang hoa chiếu rọi vách tường, quang hoa lưu chuyển dần dần hình thành một màn sáng.



Bạn cần đăng nhập để bình luận