Chạy Mau ! Ma Đầu Kia Tới !

Chương 432 - Máy xúc hình người (3)



Chương 432 - Máy xúc hình người (3)




Ý kiến của hắn là không đồng ý,
Mọi người nhìn về phía Tư Linh Vũ.
Trong nơi này.
Tư Linh Vũ không khôi phục pháp lực, mà không ngừng dò xét xung quanh, giống như đang tìm kiếm thứ gì đó.
- Sư muội.
Vạn Vân Phi thường tò mò hỏi:
- Ngươi đang tìm cái gì?
- Có chút uy thế hỏa diễm ở đây không bình thường, quá hung mãnh!
Hồng Đại Sơn nói:
- Chúng ta vào hang lâu như vậy hẳn là đã tiến vào tầng sâu Kim Sơn, ta cảm thấy uy thế của ngọn lửa mạnh mẽ không có gì không bình thường.
- Càng đi vào sâu thì uy thế của ngọn lửa càng mạnh. Ta biết điều này. Hơn nữa uy thế này dần dần biến đổi, nhưng lửa ở đây rõ ràng mạnh hơn xung quanh rất nhiều.
- Sao?
Hồng Đại Sơn cũng đứng lên đi dạo xung quanh. Quả nhiên, uy thế của hỏa diễm nơi này vượt xa gần đó.
Đột nhiên!
Hồng Đại Sơn dường như ý thức được điều gì, vẻ mặt trở nên kích động:
- Bảo bối! Nơi này nhất định có bảo bối!
Nghe hắn nói như vậy, mọi người lập tức kích động lên.
- Đào! Mọi người đào! Ta dám khẳng định nơi này nhất định có rất nhiều Tiểu Kim Ngư. Nói không chừng còn có Tiểu Kim Ngư nhiều màu!
Tiếng nói vừa dứt.
Hồng Đại Sơn không có do dự, một quyền đánh qua, oanh một tiếng, đánh vỡ vách tường.
Bành!
Lại một quyền.
Bành!
Ba quyền nện xuống, trực tiếp đập ra một lỗ thủng lớn.
Trong cái hang lớn có thể thấy rõ ràng hơn mười con Tiểu Kim Ngư khảm vào trong một đống ngọc thạch.
- Nhìn xem! Thế nào, ta nói không sai chứ!
Thấy một màn này.
Các vị này không nói nhảm một câu gì nhiều, trực tiếp đập phá.
Bành! Bành! Bành! Bành...
Trong lúc nhất thời.
Bức tường không ngừng nứt toác, ngọc thạch vỡ vụn rơi xuống như mưa.
Năm người mỗi người đều hành động!
Nhất là Từ Lạc, vung đôi quyền, điên cuồng đập vào vách tường, cả người giống như một chiếc máy xúc hình người, một đường đào, một quyền đập qua, kiếm ra hơn mười con Tiểu Kim Ngư, cũng không thèm nhìn đã trực tiếp bỏ vào trong túi, tiếp tục đập.
Từ khi vào hang cho đến nay, các người vẫn chưa khôi phục pháp lực. Bây giờ lại vận dụng pháp lực đục mở vách đá, khiến cho pháp lực vốn đã không còn thừa lại bao nhiêu càng không còn lại bao nhiêu.
Bất đắc dĩ.
Tư Linh Vũ chỉ có thể dừng lại, trước tiên khôi phục pháp lực, mấy người khác vẫn đang liều mạng đào, lại nhìn Từ Lạc?
Không biết.
Đã sớm không còn bóng người.
Chỉ có thể thấy một cái hang lớn tối như mực, từ trong hang không ngừng truyền đến âm thanh đào tường.
Pháp Thân của hắn, tại sao có thể mạnh mẽ như vậy!
Ầm!
Đột nhiên.
Một ngọn lửa màu vàng đỏ từ trong cái lỗ đen kịt phun ra ngoài.
Tư Linh Vũ sợ tới mức biến sắc.
Động tác Hồng Đại Sơn cũng ngừng tay, khó có thể tin được nhìn qua.
- Ông trời ơi! Hắn đào được bảo bối gì vậy?
Vèo một cái chớp mắt.
Một bóng người từ trong xông tới.
Không phải Từ Lạc thì là ai.
Chỉ là.
Hắn có chút chật vật.
Pháp y trên người rách nát, đầu tóc rối bù nhìn chằm chằm vào cái lỗ lớn.
Ầm ầm ầm...
Từng loạt âm thanh to lớn vang lên.
Chấn động xung quanh lắc lư.
- Ngươi... ngươi...
Tư Linh Vũ kinh ngạc hỏi:
- Ngươi... Ngươi đào được cái gì ở dưới đó?
Từ Lạc trầm giọng nói:
- Sắp sập rồi!
- Cái gì!
Quả thật Tư Linh Vũ không thể tin vào tai mình:
- Trong thời gian ngắn như vậy mà ngươi lại đào rỗng cả bên dưới?
- Không phải ta đào rỗng, phía dưới vốn là trống không!
Vừa dứt lời.
Ầm ầm ầm...
Tình huống gì đây...
Dáng vẻ Từ Lạc kinh hồn chưa định, rất nghi hoặc nhìn chằm chằm vào cái lỗ lớn.
Vừa mới đào được rất nhiều Tiểu Kim Ngư.
Hơn nữa.
Càng đào càng nhiều.
Cảm giác vô cùng thoải mái, căn bản không dừng lại được.
Khiến cho ông ta hưng phấn nhất là không chỉ đào được rất nhiều Tiểu Kim Ngư bình thường, còn đào được hơn mười con Tiểu Kim Ngư, thậm chí còn đào được một Tiểu Kim Ngư ba màu.
Đúng vậy! Chính là Tiểu Kim Ngư ba màu.
Chỉ là.
Đào mãi đào mãi, dần dần phát hiện điều không thích hợp.
Khi càng đào càng nhiều, ngọn lửa bên trong hang lớn cũng càng hung mãnh, quả thực là tăng lên gấp bội.
Càng làm cho Từ Lạc mê hoặc hơn là, không biết là đã đào thủng phía dưới, hay là phía dưới vốn trống không, trên đường đào móc, không hiểu sao lại đào ra một cái lỗ thủng lớn ở dưới đáy động.
Cùng lúc đó, một ngọn lửa hung hãn sôi trào phun ra từ trong lỗ thủng như nham thạch bật lên. Từ Lạc không kịp né tránh, thần lực hộ thể trực tiếp bị ngọn lửa kia đánh tan. Pháp y trên người bị đốt cháy đến mức rách nát. Nếu không phải da gân cốt của Thiên Ma Pháp Thân tương đối mạnh mẽ, đổi thành người khác sợ rằng đã sớm bị ngọn lửa đáng sợ kia đốt thành tro bụi.
Tình huống vô cùng hung hiểm!
Ầm ầm ầm...
Rõ ràng dưới lòng đất truyền đến chấn động kịch liệt, Tư Linh Vũ, Hồng Đại Sơn, Vạn Vân Phi, bốn người không rõ cho lắm, không ai biết xảy ra chuyện gì.
Răng rắc! Răng rắc! Răng rắc!
Vách tường chung quanh bắt đầu nứt toác, ngọc thạch không ngừng lăn xuống, dường như tùy thời sẽ sụp xuống.



Bạn cần đăng nhập để bình luận