Chạy Mau ! Ma Đầu Kia Tới !

Chương 178 - Đãng Ma Huyết Kinh (2)



Chương 178 - Đãng Ma Huyết Kinh (2)




- Đi!
Bạch Cốt phu nhân ra lệnh một tiếng, Từ Lạc ôm nàng, trực tiếp chạy ra ngoài.
Lần này tuy rằng không thể lấy được Thái Âm Huyết Nguyên, nhưng có thể có được Đãng Ma Huyết Kinh cũng khiến cho Bạch Cốt phu nhân cảm thấy kinh hỉ gấp bội.
Phải biết rằng Đãng Ma Huyết Kinh chính là pháp môn rèn luyện khí huyết vô thượng, năm xưa ở Thanh Minh Tông chỉ có Ma Tử và Thái Thượng trưởng lão mới tu luyện.
Đãng Ma Huyết Kinh đối với việc hoành luyện Pháp Thân, bao gồm trúc đại đạo căn cơ đều có chỗ tốt rất lớn, khí huyết tràn đầy, không chỉ có thể thanh xuân vĩnh trú, càng có thể làm cho thọ nguyên gia tăng, điều này khiến cho Bạch Cốt phu nhân có thể nào không thích?
Huống hồ, nàng còn từ trong Đãng Ma Huyết Kinh tìm hiểu ra một bộ bí pháp, mặc dù chỉ là cương lĩnh mơ hồ, nhưng nàng đã rất thỏa mãn.
Ầm ầm ——
Tiếng nổ không ngừng vang lên, cả tòa Huyết Nguyên điện sụp đổ.
Từ Lạc ôm Bạch Cốt phu nhân một đường mạnh mẽ đâm tới, chằng chịt Huyết Khô Lâu không biết nguy hiểm. Ngay lúc mấu chốt này, chúng đi khắp nơi kiếm ăn như một con quỷ. Có lẽ những người khác đều đã sớm chạy ra ngoài, Huyết Khô Lâu khắp nơi điên cuồng vây quét Từ Lạc.
Giết!
Từ Lạc vận chuyển pháp lực, tế ra pháp quang hộ thể bao phủ hai người, nắm trong tay sáu mặt trận kỳ, một đường đồ sát.
Giờ này khắc này.
Một khuôn mặt thanh tú, lạnh lùng nghiêm nghị, một đôi mắt u ám, bình tĩnh.
Sáu lá cờ dấy lên sát hỏa hừng hực, khói đen bốc lên cuồn cuộn.
Sát hỏa đốt cháy, khói đen tràn ngập, nơi đi qua, huyết cốt đầy đất.
Từ Lạc nơi đây giống như một vị ma thần đến từ địa ngục, một bộ hắc bào bay phất phới trong sát hỏa, ba ngàn sợi tóc dài bay loạn trong khói đen đầy trời.
Bạch Cốt phu nhân ở trong ngực, một tay ôm lấy cổ, một tay đặt lên ngực hắn, một đôi mắt đẹp ngơ ngẩn ngóng nhìn hắn.
Cứ thế nhìn.
Đã bao lâu rồi...
Bạch Cốt phu nhân cũng không nhớ rõ đã bao lâu rồi không được một nam nhân ôm qua như vậy.
Trong trí nhớ dài dằng dặc, dường như chưa từng có một lần, cũng không có một nam tử nào ôm nàng như hôm nay, ở trong vô số Huyết Khô Lâu mở ra một con đường máu.
Chuyện như vậy, nàng ở trong mộng cũng chưa từng mơ thấy, chỉ nghe qua ở trong một ít chuyện xưa tình yêu truyền kỳ lãng mạn từ ngày xưa, đây cũng là giấc mộng lúc nàng còn là thiếu nữ, chẳng qua là không nghĩ tới... giấc mộng này tới muộn như vậy.
- Ngươi... Năm nay bao nhiêu tuổi?
Từ Lạc đang chém giết với Huyết Khô Lâu, trong lòng nao nao. Gã thật không nghĩ tới Bạch Cốt phu nhân thình lình lại nói ra một câu như vậy.
- Hơn hai mươi tuổi.
- Thật trẻ tuổi... Tuổi trẻ thật tốt, ừm... Thật tốt.
Bạch Cốt phu nhân chậm rãi giơ bàn tay ngọc lên, duỗi ra một ngón tay thon dài như tinh điêu ngọc trác, nhẹ nhàng nâng cằm Từ Lạc lên, cười tủm tỉm nhìn hắn:
- Ngươi có bằng lòng làm trai lơ của ta?
Vừa ôm Bạch Cốt phu nhân từ trong xương máu dày đặc giết ra một con đường máu, lúc nghe thấy hai chữ “trai lơ”, Từ Lạc thậm chí hoài nghi mình có phải nghe lầm hay không, khó mà tin nhìn chằm chằm nàng.
- Làm sao?
Bạch Cốt phu nhân làm bộ như cười mà không phải cười, ánh mắt mê ly giống như khiêu khích, ngón tay mềm mại trắng nõn vạch lên mặt Từ Lạc:
- Không rõ sao?
Không rõ?
Đùa cái gì thế.
Quả thực quá rõ ràng.
Trai lơ, nam sủng cũng thế, tục xưng răng miệng không tốt chỉ có thể ăn cơm mềm.
Năm đó, huynh đệ tốt Lữ Phi Dương cùng nhau làm tạp dịch ở Kim Hà tông, mơ ước lớn nhất chính là làm trai lơ trong thiên hạ, suốt ngày phổ cập tri thức cho Từ Lạc, thường xuyên lôi kéo hắn cùng học cầm kỳ thư họa, hắn làm sao có thể không hiểu, nghe Lý Đại Quang nói, thằng nhãi này hiện tại chính là trai lơ của Hoa Chu Mỗ Mỗ.
Từ Lạc chỉ không nghĩ tới Bạch Cốt phu nhân lại đột nhiên nói ra mấy câu như vậy, hơn nữa còn là lúc mấu chốt nguy hiểm như thế.
Nói thật.
Con người hắn răng lợi không tốt lắm, trước kia cũng muốn ăn hai ngụm cơm mềm, nhất là được Lã Phi Dương mưa dầm thấm đất, cũng từng ảo tưởng qua chuyện gì đó, ăn hai ngụm cơm mềm ấm dạ dày.
Nhưng cũng chỉ là trước kia mà thôi.
Trước kia khi ở Kim Hà tông, tiên đồ không nhìn thấy một chút ánh sáng nào.
Hiện tại đã khác.
Lưng dựa vào thế giới tận thế, tư lương vô hạn, răng cũng càng ngày càng tốt, ăn đồ rất cứng.
Quan trọng nhất là Từ Lạc cảm thấy mình bây giờ còn trẻ, con đường sau này rất dài, còn muốn cố gắng nhiều hơn, cố gắng một chút.
- Hả?
Một ngón tay trắng như ngọc lại nâng cằm Từ Lạc lên, Bạch Cốt phu nhân mị nhãn như tơ:
- Ngươi, không muốn?
- A... Ta...
Từ Lạc mím môi, khuôn mặt thanh tú lập tức có chút “khó thở”.
Hắn quả thật không quá nguyện ý, nếu như Bạch Cốt phu nhân là phu nhân của Tiên đạo, hắn cũng sẽ theo.
Vấn đề là, Bạch Cốt phu nhân là phu nhân của Ma đạo.



Bạn cần đăng nhập để bình luận