Chạy Mau ! Ma Đầu Kia Tới !

Chương 84 - Tặc không đi mình không, Ma không lưu người!



Chương 84 - Tặc không đi mình không, Ma không lưu người!




Tâm niệm hắn vừa động, mười đạo Âm Linh hóa thành mười con hắc ám ác long, giương nanh múa vuốt đốt cháy sát hỏa hừng hực, chui vào trong hai mắt Huyền Thủy lão gia, hai tai, trong miệng mũi thất khiếu, còn lại ba đạo quỷ môn quan khiếu trực tiếp chui vào trán Huyền Thủy lão gia!
Âm Linh hóa long toản thất khiếu, thôn nguyên phệ hồn lại đoạt mệnh!
Pháp lực cạn kiệt mất hết.
Pháp Thân bị hao tổn nghiêm trọng.
Duy nhất có thể dựa vào bổn nguyên lệ quỷ cũng không thể động đậy, giờ này khắc này Huyền Thủy lão gia ngoại trừ một cái Pháp Thân lọt gió khắp nơi ra, gần như không khác gì người bình thường.
Vù vù vù ——
Mười con ác long chui tới chui lui trong thất khiếu của hắn, phát ra tiếng vang phần phật, cắn nuốt thần hồn của Huyền Thủy lão gia, hút tinh nguyên, điên cuồng uống cạn khí huyết của hắn.
- Không —— không! ——
Huyền Thủy lão gia giãi dụa dữ dội, đáng tiếc vô dụng.
Hắn ta khàn giọng hò hét, âm thanh càng ngày càng khàn khàn, càng ngày càng suy yếu.
Cả người nhanh chóng già nua với tốc độ mắt thường có thể thấy được, cùng với khí huyết bị uống cạn, hút khô tinh nguyên, thần hồn hoàn toàn bị thôn phệ, Pháp Thân của Huyền Thủy lão gia gầy gò, màng da dần dần biến thành màu nâu đen, cả người nhỏ đi một vòng.
Một tiếng bụp bụp vang lên.
Hắn nằm xụi lơ trên mặt đất, đã thành một bộ thây khô.
Lần này,
Trong mộ thất còn lại hơn mười môn nhân đều bị dọa mặt xám như tro tàn, thân thể không ngăn được run rẩy.
Khô Mộc lão gia bị Từ Lạc xé thành một đống huyết nhục.
Hiện tại Huyền Thủy lão gia lại bị Từ Lạc dùng thủ đoạn gì đó hút thành một bộ thây khô.
Làm sao bây giờ?
Không biết.
Ai cũng không rõ ràng lắm.
Nhưng có một điểm bọn họ đều biết, hiện tại ba vị lão gia đã chết, bao gồm những đại đệ tử Quan Kim Hoa, Lý Đông, Bạch Tuấn Nghiệp cũng đều bị chấn giết tan xương nát thịt.
Nếu như Từ Lạc đại khai sát giới, như vậy những người mình căn bản không phải là đối thủ của hắn, nghĩ tới đây, những người khác lập tức phóng tới cửa mộ, muốn chạy trốn.
Chỉ là.
Vừa mới nhấc chân lên.
Một bóng người hiện lên, ngăn ở trước cửa mộ.
Một bộ hắc bào.
Ba ngàn tóc đen.
Trên khuôn mặt thanh tú treo nụ cười vô hại của cả người lẫn vật.
Không phải Từ Lạc thì là ai.
- Xin lỗi các vị, nếu như còn có kiếp sau, nhớ rõ không nên đi con đường ma đạo này! Khặc khặc khặc khặc khặc khặc khặc...
Khóe miệng Từ Lạc mỉm cười ôn nhu bỗng trở nên âm trầm dữ tợn, chỉ thấy hắn vung tay lên, xôn xao! Mười đạo khói đen hóa thành mười đạo bàn tay hắc ám khổng lồ.
Răng rắc! Răng rắc! Răng rắc ——
Những môn nhân này đại đa số đều có tu vi Hóa Khí sơ kỳ, căn bản không chịu nổi lực lượng bàn tay khổng lồ do Âm Quỷ hóa thành, dưới sự trấn áp của bàn tay khổng lồ, lập tức tan xương nát thịt.
- Không! Đừng giết ta, ta có thể làm bất cứ chuyện gì cho ngươi, không —— không cần ——
Tiếng hò hét hoảng sợ của Liễu Khinh Nhu truyền đến, chợt bị bàn tay hắc ám khổng lồ trấn áp thành một đoàn huyết vụ.
Chết rồi.
Đều chết hết rồi.
Từ Lạc nhìn qua rất bình tĩnh, không khoái cảm giết người, cũng không có cái gọi là kích động khẩn trương, càng không có một tia áy náy đồng tình.
Từ ngày bái nhập Xích Luyện Tông, hắn đã mang một chút thiện lương còn sót lại chôn vào nơi sâu nhất trong nội tâm.
Muốn không bị ăn sạch trong thế giới ma đạo người ăn thịt người, biện pháp duy nhất chính là ăn tươi người khác.
Đi qua.
Thu túi trữ vật của Khô Mộc lão gia, còn có trái tim quỷ thai vẫn đang nhảy lên kia vào trong túi, túi của Huyền Thủy lão gia, kể cả một con tiểu quỷ bổn nguyên bị đóng đinh ở trên vách tường hấp hối cũng thu vào trong túi, ngay cả túi của đám người Lý Đông, Quan Kim Hoa cũng thu thập.
Loại hoạt động này, hoặc là không thu, nếu thu phải thu sạch sẽ!
Tặc không đi mình không, ma không lưu người.
- Khặc khặc! ——
- Giết tốt, giết hay lắm, giết tới rất đặc sắc! Cạc cạc cạc cạc ——-
Âm Nha không biết từ đâu truyền đến giọng nói vừa chói tai vừa có vẻ rất cao hứng:
- Hay cho một tiểu tử thâm tàng bất lộ, âm ngoan độc ác, trước đây vài ngày, khi ngươi cướp đi lụa vàng, lão tổ đã biết tiểu tử ngươi là một nhân tài, có vài phần phong phạm của Quỳ Âm năm đó. Không tệ! Không tệ! Cạc cạc cạc cạc!
Từ Lạc cũng không để ý tới Âm Nha, trực tiếp nhảy vào hố to.
- Tiểu tử, hiện tại mọi người đều bị ngươi giết sạch, chỉ còn lại có một mình ngươi, có thể độc hưởng Thái Âm Quỳ Thụ này, cạc cạc cạc! Ngươi có lụa vàng trong tay, lại có Thái Âm Quỳ Thụ bên người, tu luyện ra Thiên Ma Pháp Thân, chỉ là vấn đề thời gian, cạc cạc cạc cạc!
- Nhãi con, chỉ cần ngươi ngoan ngoãn nghe lời lão tổ, lão tổ cam đoan để ngươi trở thành Ma Quân tuyệt thế hoành áp thời đại này!
- Cạc cạc cạc! Nếu năm đó tiểu tử Quỳ Âm kia chịu nghe lời lão tổ, hắn cũng sẽ không chết ở chỗ này, cạc cạc cạc!



Bạn cần đăng nhập để bình luận