Chạy Mau ! Ma Đầu Kia Tới !

Chương 158 - Huyết Chi Địa Ngục (2)



Chương 158 - Huyết Chi Địa Ngục (2)




Một đêm không có xảy ra chuyện gì.
Ngày mười bốn tháng tám, sáng sớm hôm sau.
Tin tức truyền ra, có người bí mật giao ra một cái Tử Văn ấn lệnh.
Ai giao?
Không biết.
Chỉ biết còn lại một cái Tử Văn ấn lệnh chưa nộp lên.
Buổi tối, Bạch Cốt phu nhân công khai luyện hóa Tử Văn ấn lệnh, báo cho người tư tàng, Tử Văn ấn lệnh thuộc về ngươi.
Đêm đó.
Bạch Cốt Phi Chu.
Bạch Cốt phu nhân nghiêng người ngồi dựa vào ghế, khẽ vuốt ve mèo đen trong ngực:
- Không tra được sao?
Lão già mù bên cạnh lắc đầu:
- Không ai luyện hóa.
- Ha ha...
Khóe miệng Bạch Cốt phu nhân xẹt qua một tia vui vẻ:
- Hai lần đều không mắc câu, tên tiểu tử kia thật đúng là có thể bảo trì bình thản... Ta ngược lại rất hiếu kỳ, hắn tính toán làm sao mà đi ra đây?
- Sau này nhớ nhắc nhở ta!
- Người này.
- Ta có tác dụng!
...
Ngày mười lăm tháng tám, đêm trăng tròn.
Dưới cái nhìn chăm chú của Bạch Cốt phu nhân và hai mươi tám vị lão gia, gần hai trăm đệ tử môn nhân nhảy vào đầm nước đen.
Nước trong hắc đàm, sôi trào không ngừng.
Hơn nữa, so với lần trước còn muốn mênh mông hơn.
Giương mắt nhìn xung quanh, một tòa huyết tuyền như núi lửa lúc trước đã biến mất.
Đổi lại là xuất hiện một vòng xoáy.
Một vòng xoáy màu máu.
Vòng xoáy màu máu chậm rãi xoay tròn, như một cánh cửa máu thông tới địa ngục, khiến người ta không rét mà run.
- Mọi người đều là môn nhân của mỗ mỗ, bốn người chúng ta đồng tâm hợp lực, nhất trí đối ngoại, các ngươi có đồng ý hay không?
Trên người Vưu Đan Đồng lưu chuyển pháp quang hộ thể, nhìn ba người, mở miệng hỏi.
Trương Bưu, Hàn Sinh lão đầu kể cả Từ Lạc đều gật đầu, biểu thị đồng ý.
Có lẽ vòng xoáy màu máu quá mức khủng bố, tất cả mọi người đều cẩn thận tới gần, theo khoảng cách càng ngày càng gần, lực hút của vòng xoáy cũng càng lúc càng lớn.
Sưu!
Một người bị cuốn vào, ngay sau đó, thất tha thất thểu...
Từng người bị cuốn vào trong vòng xoáy.
Từ Lạc tế ra pháp lực hộ thể, mặc cho vòng xoáy màu máu cuốn mình vào.
Cảm giác này rất kỳ quái, giống như trượt chân rơi vào vực sâu vạn trượng, có cảm giác mất trọng lượng mãnh liệt, đột nhiên, từng đợt kêu rên truyền vào trong tai.
Tiếng kêu rên tê tâm liệt phế, giống như quỷ khóc, phô thiên cái địa quét sạch tới, khiến người ta tê cả da đầu.
- A!! Không! Không!
- Cứu ta! A ——
- Ra ngoài! Mau ra ngoài!! A --
Tiếng hò hét hoảng sợ vang lên ở phía dưới, Từ Lạc lập tức cảm thấy căng thẳng.
Xảy ra chuyện gì, hắn không biết.
Người đâu?
Cũng không rõ ràng lắm.
Sau khi bị cuốn vào, liền phân tán với ba người khác, phóng mắt nhìn xung quanh, khắp nơi đều là máu tươi, là máu tươi sôi trào, như lâm vào trong biển máu, theo vòng xoáy loạn lưu xoay tròn.
- Cứu ——
Bỗng nhiên.
Một người xông tới phía trước, cả người đầy máu, giống như bò ra từ trong địa ngục, mặt đầy sợ hãi, hắn liều lĩnh vươn hai tay cầu cứu Từ Lạc.
- Không...
Oành!
Nổ tung!
Trực tiếp nổ tung, hóa thành một đoàn huyết vụ.
- Cái quỷ gì!
Từ Lạc bị cảnh tượng bất thình lình này dọa sợ không nhẹ, lập tức vận chuyển pháp lực trong cơ thể, thôi động hung thần pháp y, tế ra pháp cương hộ thể.
Vòng xoáy huyết hải sôi trào đang xoay tròn cực nhanh, Từ Lạc khoác hộ thể pháp cương, đeo sáu lá cờ, tế ra thần thức dò xét bốn phía.
- Đó là vật gì!
Ở bên trong vòng xoáy biển máu, mắt thường không nhìn thấy gì, nhưng mà, tế ra thần thức dò xét, lại cảm ứng được trong biển máu vậy mà có huyết xà đang di động.
Hơn nữa.
Không chỉ một con.
Những con huyết xà kia vừa nhìn chỉ dài hơn một thước, có lẽ là huyết xà, Từ Lạc cũng không biết, chỉ biết là con vật có đầu lớn đuôi nhỏ, sau khi cái đầu nhọn mở ra giống như một cái giác hút lớn cỡ bàn tay.
Hắn tận mắt nhìn thấy, huyết xà tiến vào trong miệng một vị tu sĩ, sau đó, vị tu sĩ kia lấy tốc độ mắt thường có thể thấy được nhanh chóng già nua, giống như như trong nháy mắt, tinh khí thần bị hút sạch sẽ.
Ngay sau đó, một hồi tiếng xương giòn vang lên đùng đùng, thi thể tu sĩ không ngừng vặn vẹo nhúc nhích, nhìn qua giống như xương cốt toàn thân được gây dựng lại, chỉ còn lại một cái túi da phiêu diêu.
Bành một tiếng!
Da nứt ra, từ bên trong chui ra một bộ xương khô máu chảy đầm đìa.
Huyết Khô Lâu cao hơn hai thước, mặt mũi dữ tợn, há to miệng, trong miệng khắp nơi đều là gai nhọn rậm rạp, có lẽ phát hiện ra cái gì đó, lập tức nhào tới bên này.
Từ Lạc nhanh tay nhanh mắt, giơ hai tay lên, mười ngón tay mở ra, hơn một trăm đạo sát hỏa lập tức thoát ra, chế trụ Huyết Khô Lâu đánh tới, vận chuyển pháp lực, răng rắc răng rắc! Oành một tiếng, trực tiếp bóp nát Huyết Khô Lâu.
- Vậy huyết xà kia rốt cuộc là thứ gì?
- Thôn phệ tinh khí thần, tại sao lại biến thành Huyết Khô Lâu?
Trong đầu Từ Lạc lập tức hiện ra hai chữ ký sinh!
- Huyết Xà là sinh vật Thanh Minh Tông năm đó nuôi nấng, hay là huyết tuyền thai nghén ra?



Bạn cần đăng nhập để bình luận