Chạy Mau ! Ma Đầu Kia Tới !

Chương 832 - Thất Tinh Thần Nữ (3)



Chương 832 - Thất Tinh Thần Nữ (3)




Thần Miếu nhỏ vẫn là Thần Miếu nhỏ, dù có người dạy, hay là văn minh Thần Đạo, cũng không thể sánh được với Thái Vi Thần Cung của Thần Chỉ Thành.
- Ngươi không hiểu.
Dương Nhược Lâm cũng không nói nhiều.
Mấy người Đại đoàn trưởng, đại sư huynh, Đại Thần Tử trong lời Mộ Tiểu Tiểu, đúng là kỳ tài Thần Đạo số một, số hai thế giới tận thế,
Nhưng theo cảm nhận của Dương Nhược Lâm, những kỳ tài Thần Đạo này không thể bằng Từ Lạc, thậm chí nàng còn nghĩ, căn bản họ không cùng đẳng cấp với Từ Lạc.
Nàng đã tận mắt thấy ngộ tính siêu phàm của Từ Lạc, lĩnh ngộ thần quyết huyền diệu trong chớp mắt.
Cũng từng tận mắt nhìn thấy hắn một mình trấn áp tất cả cao thủ, kể cả Thần Đạo nương nương ở Liêm Trinh Thần Cung với thủ đoạn không thể tin được.
Nàng đã thấy hắn một kiếm chém chết Ác Quỷ Đại Thiết ở biên cảnh.
Điều khiến nàng cảm thấy khó tin nhất là, Từ Lạc đã dung luyện năm viên Truyền Thừa Chi Tâm vào Âm Thần, đấy chính là truyền thừa Bắc Đẩu Thiên Cương Ngũ Tinh, mỗi cái đều đại biểu cho Đại Đạo Ý.
Dương Nhược Lâm không thể tưởng tượng nổi, sao Từ Lạc có thể dung luyện truyền thừa Ngũ Tinh vào Âm Thần mà không bị ảnh hưởng chút nào?
Phải biết, dù là tiên phong Thần Đạo Thần Chỉ Thành, khi tu luyện hai loại khác biệt, tinh thần sẽ bị phân tách, càng chớ nói đến dung hợp năm loại truyền thừa như kia.
Nàng nghe Thần Đạo nương nương nói, dù ở thế giới Thần Đạo cũng chưa có ai dám làm như thế, đã từng có một đại năng, ý định dung luyện truyền thừa Tham Lang, Lộc Tồn, Phá Quân Tam Phạt, cuối cùng tinh thần sụp đổ, ý thức mơ hồ, phát điên rồi.
- Ta không hiểu cái gì, ta biết khả năng hai người các ngươi từng yêu đương ở địa giới Vân Thương, thậm chí còn có những hồi ức khó quên, ngươi không thể bỏ được đúng không?
Mộ Tiểu Tiểu ra dáng người từng trải, nói:
- Nếu Từ Lạc còn ở đây, đương nhiên ta không khuyên các ngươi tách ra, nhưng… Không phải hắn đã biến mất rất lâu rồi ư?
Thân là tỷ muội tốt, Mộ Tiểu Tiểu rất rõ, Dương Nhược Lâm vẫn luôn tìm Từ Lạc, chỉ là mãi chưa thấy:
- Nhược Lâm, có một câu, có lẽ ngươi không muốn nghe, ngươi biết đấy, ở thế giới này, nếu một người biến mất năm, sáu năm… Vậy… Rất có thể đã chết rồi.
Hắn đã chết à? Không! Chắc chắn. Dương Nhược Lâm cũng không tin, nàng cảm thấy với thực lực của Từ Lạc, chỉ cần không tới thế giới Thần Đạo, hẳn sẽ không gặp nguy hiểm gì lớn.
Nàng vẫn luôn có một cảm giác mãnh liệt, Từ Lạc còn sống, sẽ xuất hiện. Chỉ là, đã năm, sáu năm rồi, người còn ở đâu? Hắn sẽ về thật chứ? Hắn còn nhớ ta không?

Tại thành đông, mặt trời chói chang, còn ở xóm nghèo ngoài thành, chướng khí mịt mù, đừng nói đến tắm nắng, ngay cả thần nguyên tinh thuần cũng không thể hút được.
Ăn rau nát, đậu mốc và các loại đây leo xanh sinh trưởng ở thế giới tận thế.
Từ Lạc khuyên Yến Tử tỷ, để hắn đưa vào trong thành, không tới khu thành nam, chí ít cũng phải ở khu thành tây bình dân.
Nhưng Yến Tử tỷ quá tiết kiệm, cũng ở quen xóm nghèo ngoài thành rồi, dù Từ Lạc có thuyết phục thế nào, nàng cũng không chịu đi.
- Từ ca! Từ ca!
Từ Lạc đang tán gẫu với Yến Tử tỷ trong nhà, bên ngoài có tiếng gào vọng tới.
Một thanh niên đầu đinh, da ngăm đen, vóc dáng không nhỏ, nhìn rất chất phác, vui vẻ vọt vào.
- Tiểu Cáp Tử, bây giờ ngươi đã là tu sĩ Thần Đạo của đoàn mạo hiểm Đông Hưng rồi, phải chững chạc lên.
Yến Tử tỷ quở trách đệ đệ mình:
- Để tiền bối trong đoàn thấy dạng này thì không ổn đâu.
- Hắc hắc!
Cáp Tử gãi đầu, nhếch miệng cười nói:
- Tỷ, hôm nay có tin tốt!
- Tin gì?
- Không phải Từ ca vẫn luôn muốn gặp Thất Tinh Thần Nữ? Hôm nay là ngày Thất Tinh Thần Nữ giảng đạo.
- Giảng đạo?
Từ Lạc nhíu mày:
- Không phải nói Đại Thần Nữ ra ngoài ngao du rồi à?
Yến Tử tỷ cười khúc khích:
- Tiểu Lạc, Thần Nữ đi thế giới Thần Đạo là để thăm dò văn minh Thần Đạo, ngao du cái gì!
- Cũng thế thôi.
- Về rồi! Ta vừa nghe mấy vị sư huynh trong đoàn nói mới biết!
Cáp Tử kích động nói:
- Từ ca, chúng ta đi mau, nếu chậm, chỉ sợ không còn chỗ.
- Nghe đạo mà cũng phải tranh chỗ hả?
- Từ ca, là Thất Tinh Thần Nữ đấy! Ngươi không biết, lần trước, toàn bộ quảng trưởng Thần Bích đều chật cứng người, không thể chen nổi.
Yến Tử tỷ cười nói:
- Đám nam nhân các ngươi nghe giảng đạo gì đâu, rõ là đi ngắm Thần Nữ thôi.
Từ Lạc gật đầu phụ hoạ:
- Đúng rồi! Như chưa từng thấy nữ nhân vậy!
Thấy Từ Lạc vẫn ngồi yên vị tại chỗ, dáng vẻ thờ ơ, Cáp Tử lo lắng:
- Từ ca, nhanh lên, ta đã nhờ mấy vị sư huynh trong đoàn chiếm chỗ giúp rồi, nếu đi chậm, sẽ bị người ta đoạt mất.
- Đi!
Từ Lạc đứng dậy, vươn vai:
- Ta đi tham gia náo nhiệt, mở mang tầm mắt, biết thêm kiến thức, Yến Tử tỷ cũng đi cùng chứ.
- Ta không đi đâu, nghe không hiểu, các ngươi đi đi, ta ở nhà nấu cơm tối chờ các ngươi về. Đi sớm về sớm, đừng chạy lung tung, đừng gây mâu thuẫn với người ta, thấy tiền bối thì phải lễ phép.



Bạn cần đăng nhập để bình luận