Chạy Mau ! Ma Đầu Kia Tới !

Chương 210 - Người đứng đầu tu sĩ đời thứ hai (3)



Chương 210 - Người đứng đầu tu sĩ đời thứ hai (3)




Lục Kiếm Minh tính cách cuồng ngạo, không để bất luận kẻ nào vào mắt.
Dù đám giáo quan không muốn, nhưng cũng không thể không thừa nhận, Lục Kiếm Minh có tư cách cuồng vọng.
...
...
Lần này thần tích hiện thế.
Không chỉ có tu sĩ Thần miếu đi tới, còn có tu sĩ Hắc Linh Sơn.
Hắc Linh Sơn Quân là cường giả Thần đạo tiên phong của Vân châu, cũng là cường giả Âm Thần.
Tuy môn hạ đệ tử chỉ có bảy người, nhưng mỗi người đều có thiên phú cực cao.
Như đại đệ tử Hoàng Vệ Đông, uy danh chấn động cả Vân Châu.
Nhưng muốn nói tu sĩ nổi danh nhất của Hắc Linh Sơn cũng không phải Hoàng Vệ Đông.
Mà là Thường Kiệt.
Hắn là tu sĩ đời thứ hai, hơn nữa cũng giống như Lục Kiếm Minh, đều là cảnh giới Tụ Ý tiểu thành, hai người gần như đều song song đạt tới tiểu thành.
Hai năm qua, chỉ cần hai người gặp mặt, nhất định sẽ đánh một trận.
Không vì cái khác.
Chỉ vì tranh đoạt danh hiệu người đầu tiên của tu sĩ đời thứ hai, xem ai mới là nhân vật lĩnh quân của tu sĩ đời thứ hai.
Hôm nay.
Hoàng Vệ Đông mang theo các tu sĩ Hắc Linh Sơn như Thường Kiệt, An Tiểu Đào đi vào Tí Hộ Sở, quả nhiên là như vậy, sau khi hai người gặp mặt, bọn họ đã giương cung bạt kiếm, ai cũng không phục ai.
Quảng trường lại bị một đống người vây đen kín mít.
Khác biệt chính là.
Đối chiến lần này chính là hai đại thiên tài tuyệt đỉnh của địa giới Vân Châu, Lục Kiếm Minh và Thường Kiệt của Hắc Linh Sơn.
Các thành viên vệ đội thần thánh lại biến thành quần chúng ăn dưa, vui vẻ xem thiên tài đấu thiên tài.
- Chết tiệt! Lại là Lục Kiếm Minh! Tức chết ta mà!
An Tiểu Đào siết chặt hai nắm đấm, cực kỳ ngứa ngáy. Nàng ta ghét Thần miếu, cực kỳ chán ghét, chính bởi vì tên Lục Kiếm Minh này quá cuồng vọng, quá kiêu ngạo, cứ luôn bắt nạt Thường Kiệt sư huynh:
- Đại sư huynh, sao ngươi không ngăn cản Kiệt sư huynh!
...
Hoàng Vệ Đông vẻ mặt buồn bực:
- Ngươi cũng không phải không biết Thường Kiệt, mấy năm nay hắn luôn bị Lục Kiếm Minh đè ép một đầu, lần này bế quan chính là vì đánh bại Lục Kiếm Minh, ta sao có thể ngăn cản được.
Phàm là thiên tài, ai mà không kiêu ngạo?
Lục Kiếm Minh cũng không phải ngoại lệ, Thường Kiệt cũng không ngoại lệ.
Hoàng Vệ Đồng là đại sư huynh của Hắc Linh Sơn nhưng cũng chỉ đạt tới cảnh giới Tụ Ý nhập môn, sao có thể ngăn cản được Tụ Ý tiểu thành Thường Kiệt.
Trong quảng trưởng.
Lục Kiếm Minh và Thường Kiệt thân khoác cầu vồng, mi tâm thần tuyền lấp lánh quang hoa chói mắt, hai người cách không tế ra từng đạo pháp môn đánh nhau.
- Thường Kiệt! Ngươi quá kiêu ngạo!
Lục Kiếm Minh cao ngạo nhìn một trăm hai mươi lăm thanh tinh kiếm do Thường Kiệt tế ra, khóe miệng hắn nở nụ cười khinh thường, mi tâm lấp lánh thần tuyền, từng đạo tinh kiếm tế ra, một trăm sáu mươi hai đạo tinh kiếm hóa thành Lưu Tinh Kiếm Vũ.
- Không tốt! Lục Kiếm Minh thật sự rất cao minh, lại luyện Tiểu Tinh Đấu Kiếm Quyết ra Nhị Cửu Thần Ý!
Thấy vậy.
Thường Kiệt kinh ngạc, diễn hóa ra Kim Giáp Cự Linh.
- Kim Giáp Cự Linh thần ý nho nhỏ, cũng dám diễu võ giương oai trước mặt ta, diệt hết cho ta!
Lục Kiếm Minh vung kiếm lên, một tia sét bỗng hất tan Kim Giáp Cự Linh.
Ào ào!
Lục Kiếm Minh trong thời gian ngắn tâm niệm khẽ động, cũng tế ra Kim Giáp Cự Linh cao gần hai trượng, ẩn chứa hai trọng thần ý, một quyền nện xuống. Cho dù là Thường Kiệt phản kháng cũng bị chấn động, hừ một tiếng, bay ngược ra ngoài.
- Thường Kiệt! Ở cảnh giới Ngưng Thần, ngươi không phải đối thủ của ta. Năm năm trước ngươi bước vào Tụ Ý nhập môn, ngươi không phải đối thủ của ta. Hai năm trước ngươi chưa bước vào cảnh giới Tụ Ý tiểu thành, ngươi vẫn không phải đối thủ của ta. Hai năm sau, hôm nay, ngươi ở trước mặt ta, cũng là phế vật!
Trên người Lục Kiếm Minh có thần hồng, ngạo nghễ đứng đó.
Thường Kiệt bị đánh bại, sắc mặt tái nhợt, tuy rằng không cam lòng nhưng cũng biết mình không phải là đối thủ của Lục Kiếm Minh.
Trong phòng.
Các huấn luyện viên của vệ đội thần thánh đứng đó.
Khác với những người xung quanh xem náo nhiệt, bọn họ không có tâm tình này.
Nhất là tận mắt nhìn thấy thực lực cường đại của Lục Kiếm Minh, trong lòng càng không thể so sánh được.
Đều là người.
Lúc trước là Quỷ Kiến Sầu, không biết hắn đến từ đâu, tuy chỉ là cảnh giới Ngưng Thần viên mãn nhưng thân thể lại mạnh đến đáng sợ.
Lục Kiếm Minh càng thêm kinh khủng.
Tuổi không lớn, lại có tu vi Tụ Ý tiểu thành, hơn nữa đã bước vào từ hai năm trước.
Thân là tu sĩ đời thứ nhất.
Giáo quan năm nay đã bốn mươi lăm tuổi, tu vi mới chỉ Tụ Ý nhập môn, miễn cưỡng tế ra chín thanh kiếm, Kim Giáp Cự Linh chỉ có thể diễn hóa ra thần hình.
Lại nhìn Lục Kiếm Minh, một trăm sáu mươi hai đạo tinh kiếm, hiện tại Tiểu Tinh Đấu Kiếm Quyết của hắn đã tu luyện ra nhị cửu thần ý.
Kim Giáp Cự Linh cũng tu luyện ra hai tầng uy vũ thần ý.
Thật khủng bố.



Bạn cần đăng nhập để bình luận