Chạy Mau ! Ma Đầu Kia Tới !

Chương 324 - Phế tích (2)



Chương 324 - Phế tích (2)




Tam trưởng lão vừa tìm kiếm vừa đốc thúc những tu sĩ khác.
Đây là ước định từ trước, không chỉ Thần miếu Vân Châu như vậy. Thần miếu Thương Châu và Tam Sơn đồng minh gần như đều có một vị bảo quản thần ngọc.
Ba thế lực vừa nhìn đã biết đã thương lượng tốt, nhưng sau lưng đám đại lão này đang đánh bàn tính gì đó, vậy thì không thể biết được.
Từ Lạc dựa vào thần thức giống như mở ra thiên nhãn, đào một chỗ đúng một chỗ, hơn mười phút trước sau đào được hơn bốn mươi viên Thần Ngọc Tinh Thạch.
Làm việc này sẽ nghiện, căn bản không dừng lại được, giống như nhặt tiền.
- Các vị đạo hữu, tất cả mọi người dừng lại, không nên tìm Thần Ngọc Tinh Thạch nữa!
Ngọc Liễu trưởng lão hô to:
- Mục đích chuyến đi lần này của chúng ta là vì diệt trừ trừ Vạn Quỷ Giáo, Thần Ngọc Tinh Thạch cũng đang ở nơi này, không chạy được! Chờ chúng ta diệt trừ Vạn Quỷ Giáo xong, trở về tìm Thần Ngọc Tinh Thạch cũng không muộn!
Lần này các tu sĩ của Thần miếu Thương Châu cũng dừng lại, thế nhưng Thần miếu Vân Châu, tu sĩ của Tam Sơn đồng minh vẫn tìm kiếm khắp nơi.
Diệt trừ Vạn Quỷ Giáo, lại trở về đào Thần Ngọc Tinh Thạch?
Nói ra ai tin!
Chờ diệt trừ Vạn Quỷ Giáo, nơi này chính là địa bàn của Thương Châu các ngươi, Thần Ngọc Tinh Thạch còn để chúng ta đào sao?
- Thạch Nguyên đạo hữu, Khánh Long đạo hữu!
Phát hiện Thần miếu Vân Châu, tu sĩ của Tam Sơn đồng minh căn bản không nghe lời mình nói, Ngọc Liễu trưởng lão cảm thấy tức giận.
Nàng là nữ cường nhân mạnh mẽ quyết liệt, cũng vì vậy nên nói một không hai trong Thần miếu Thương Châu.
Nhưng cũng chỉ ở Thần miếu Thương Châu.
Bởi vì lần hành động này, Vân Châu, Tam Sơn đồng minh giúp đỡ nên nàng cũng không tức giận, chỉ có thể nhìn về phía hai vị phụ trách:
- Hai vị đạo hữu, nơi này chỉ là một vùng phế tích, di vật hoàn chỉnh còn ở phía trước. Lúc này các tiền bối Sơn Quân có thể đang ở bên trong liều mạng với Vạn Quỷ Giáo, không nên lãng phí thời gian ở nơi này.
Hai vị phụ trách của Thạch Nguyên và Khánh Long gật đầu, lập tức mở miệng, quát bảo mọi người dừng lại.
- Toàn bộ dừng tay, giao Thần Ngọc Tinh Thạch cho ba vị trưởng lão bảo quản, nhanh! Chúng ta còn phải lên đường!
Cũng như Thần miếu Vân Châu, các tu sĩ giao Thần Ngọc Tinh Thạch mình tìm được cho trưởng lão, có người tìm được hai ba viên, có bốn năm viên, Từ Lạc tượng trưng nộp một viên, còn lại hơn bảy mươi viên mình giữ lại.
- Từ Lạc, ngươi chỉ giao một viên thôi sao?
Tam trưởng lão chất vấn.
- Ta chỉ tìm được một viên.
- Vừa rồi ta mới nhìn thấy ngươi đào hố khắp nơi, vậy mà chỉ tìm được một cái?
Hiển nhiên Tam trưởng lão hơi hoài nghi.
- Nếu không thì sao, ngươi cho rằng ta có hỏa nhãn kim tinh, tùy tiện đào một cái hố, là có thể đào ra được vàng bạc tài bảo?
- Ngươi!
Thạch Nguyên trưởng lão đi tới:
- Trước chạy đường, chuyện khác, trở về nói sau.
Đột nhiên.
Ngọc Liễu Trường Kỳ kinh hãi hét lớn:
- Mau! Tất cả mọi người mau tới gần ta! Mau! Nhanh lên...
Lời còn chưa dứt, một tiếng gầm chói tai cực kỳ chói tai không biết từ nơi nào truyền đến, từng luồng sức mạnh như trời sập đất đổ từ bốn phương tám hướng cuốn tới.
Thoáng chốc.
Âm Linh vặn vẹo không đếm được hóa thành từng cơn gió xoáy lượn vòng điên cuồng mang theo âm hồn bay đầy trời. Nó giống như vô số luồng gió xoáy chuyển động, phát ra tiếng khàn khàn chói tai, sức mạnh cường đại xé rách mặt đất, quấn lấy một tầng bùn đất thật dày, cây cỏ bị quấy nát.
Trong lúc nhất thời, bụi đất bay lên, khói đen cuồn cuộn, linh hồn hóa thành những lưỡi dao gió bén nhọn không gì sánh được xoáy tới, tình cảnh lập tức loạn thành một đoàn.
Tất cả tu sĩ đều ngăn cản.
Vù!
Một con Linh Quỷ từ trong gió xoáy đầy trời xông tới, ngay sau đó ba con, bảy con, mười hai con...
Trong chớp mắt, hơn ba mươi Linh Quỷ phát ra tiếng gầm chói tai, giống như một con quái vật khổng lồ thiên biến vạn hóa, cả người bốc khói đen, bao vây lấy đám người.
- Keng...
Bỗng nhiên.
Lại một con quái vật khổng lồ xông ra. Cả người con vật này bốc lên quỷ hỏa, tràn ngập sát khí, giống như một con thụ yêu. Khi vặn vẹo, khi thì từng cành cây giống như xà quỷ bò khắp nơi.
- Cẩn thận! Là Âm Quỷ!
Âm Quỷ mạnh hơn Linh Quỷ nhiều.
Linh Quỷ chỉ là Âm Linh tiến hóa không lâu, mặc dù có ý thức bản thân nhưng thần trí vẫn chưa mở.
Âm Quỷ đã mở thần trí, ngoại trừ không có thân thể ra, gần như không có khác gì người bình thường, nhất là Âm Quỷ tu luyện qua pháp môn Thần đạo, sức mạnh vô cùng cường đại!
Lúc này.
Ngọc Liễu trưởng lão cầm một thanh kiếm gỗ đào trong tay, bật nhảy lên, vừa định chém giết Âm Quỷ, chợt cảm thấy không đúng, chỉ thấy một bàn tay khổng lồ bốc lên lửa đen cuồn cuộn đè xuống.
Mi tâm của Ngọc Liễu Trường lão lấp lánh ánh bạc, vung vẩy hai tay. Bảy đạo tinh luân diễn hóa ra, một tiếng nổ lớn vang lên. Bảy đạo tinh luân và bàn tay va chạm vào nhau, hai bên tan ra, làm cho người ta khiếp sợ chính là Ngọc Liễu Trường Lão lại bị cỗ lực lượng này chấn động kêu rên một tiếng, lui về phía sau không ngừng, hộ thể thần lực trên người cũng bị chấn động đến mức tán loạn, thần tuyền ở mi tâm cũng rung động như ẩn như hiện.



Bạn cần đăng nhập để bình luận