Chạy Mau ! Ma Đầu Kia Tới !

Chương 640 - Rời khỏi Ma quật



Chương 640 - Rời khỏi Ma quật




Ma hồn đại hà giống như khói đen cuồn cuộn, cũng như mây mù hình thành từ mây đen.
Cho đến khi xông vào trong đó, có thể cảm nhận rõ ràng, mỗi một tấc dưới lớp nước, mỗi một đạo sương mù đều là ma hồn có hình thù kỳ quái.
Những Ma hồn này giống như thiên biến vạn hóa, số lượng không đếm hết, lít nha lít nhít phủ kín trời đất.
Lúc đầu Từ Lạc phát hiện ra điều không đúng lắm, tinh khí thần trôi qua với một tốc độ khó tin. Lúc này hắn mới ý thức được những ma hồn vô tận này đang hút thần hồn của mình.
Đi ngay.
Không có bất cứ do dự nào, trong lòng vừa động, tế ra Bắc Đẩu Thiên Cương Thần Tướng.
Tinh nguyệt kỳ dị bao trùm đỉnh đầu.
Thân khoác sấm sét cuồn cuộn.
Chân đạp liệt diễm thiên cương.
Giống như một cự linh thiên thần từ trên trời giáng xuống, kèm theo uy thế mênh mông ngang tàng.
Nói tới cũng kỳ.
Sau khi hắn tế ra Bắc Đẩu Thiên Cương Thần Tướng, ma hồn đầy trời giống như sợ hãi, đều nhao nhao né tránh.
Xem ra vị nương nương thần bí này cũng không lừa mình, hóa ra là thật.
- Tiểu gia hỏa, ngươi... Không có ý định mang bản cung rời đi cùng nhau sao?
Giọng nói của nương nương thần bí truyền đến, Từ Lạc làm bộ không có nghe thấy.
Nói thật.
Hắn thật sự do dự.
Nữ nhân này không biết là tồn tại khủng bố cỡ nào, thật sự rất đáng sợ.
Từ Lạc chỉ muốn cách xa một chút, vốn không muốn nhấc lên bất kỳ quan hệ gì với nàng.
Vấn đề là.
Xuyên qua ma hồn đại hà, thật sự có thể rời đi hay sao?
Không rõ ràng lắm.
Hắn thậm chí không biết nơi này là nơi nào. Rốt cuộc là Đại Ma Sơn hay là trong đại mộng.
Nghĩ đến đây, Từ Lạc cảm thấy vẫn nên mang theo nương nương thần bí rời đi thì ổn thỏa hơn.
- Nương nương hiểu lầm, vãn bối chỉ muốn dò đường, đảm bảo an toàn của ngài.
Từ Lạc hóa thân Bắc Đẩu Thiên Cương Thần Tướng, tay ôm lấy nương nương thần bí trên Vô U Sơn vào trong ngực.
- Ha ha.
Nương nương thần bí nhẹ giọng cười nhạt:
- Tiểu gia hỏa thật là biết nói chuyện, ngươi đâu phải dò đường, rõ ràng là không biết đường, càng không biết rời khỏi nơi quỷ quái này như thế nào. Vì bản thân mình, bất đắc dĩ mới mang ta đi theo thôi, không phải sao?
- ...
- Còn may ngươi tính là có chút tự biết mình. Nếu không thật sự không thể ra ngoài được. Cho dù ra ngoài cũng sẽ bị những tên khốn Xích Luyện Tông đánh giết.
Nương nương thần bí dựa sát vào ngực Từ Lạc, hai tay ôm lấy cổ hắn, cười tủm tỉm nhìn Bắc Đẩu Thiên Cương Thần Tướng mà Từ Lạc tế ra:
- Ừm, có lẽ đã lâu không gặp, thần hồn của tiểu gia hỏa ngày càng mạnh hơn, tinh thần cũng ngày càng cường đại. Xem ra... Suy đoán của bản cung không sai, hoặc là ngươi có thứ gì đó rèn luyện thần hồn trong cơ thể, hoặc là nắm giữ một loại pháp môn rèn luyện thần hồn nào đó, hoặc là...
Mặt ngoài Từ Lạc không đổi sắc, nhưng trong lòng lại hơi căng thẳng, nói:
- Nương nương nghĩ nhiều, thần hồn của vãn bối trời sinh siêu phàm, cho nên mới hoàn toàn không có gì.
- Thần hồn của ngươi trời sinh siêu phàm? Ha ha ha...
Nương nương thần bí cười to giống như nghe thấy chuyện buồn cười gì đó:
- Được rồi, thần hồn của ta trời sinh siêu phàm.
Từ Lạc nghe được ra, hẳn là người phụ nữ này nhìn ra cái gì. Chỉ là không nói rõ mà thôi.
Đồng thời,
Rốt cục hắn cũng hiểu được một chuyện.
Tiến vào đại mộng năm đó, không phải ngẫu nhiên, cũng không phải trùng hợp, càng không phải vận đào hoa gì.
Sở dĩ bản thân bị người phụ nữ này kéo vào đại mộng, tám chín phần mười rất có thể chính là vì thần hồn của mình tương đối thuần khiết.
Ngày ngày song tu, hàng đêm thần hợp chỉ là thứ yếu.
Mục đích thật sự của nương nương thần bí này, sợ là muốn lợi dụng thần hồn của mình, xuyên qua ma hồn đại hà dẫn nàng rời đi.
Ngay từ đầu, mình đã rơi vào cái bẫy của nữ nhân này.
Lại khiến cho Từ Lạc trăm mối không thể giải thích là, nữ nhân này tồn tại thế nào? Vì sao bị nhốt ở đây? Lại bị nhốt ở đây bao lâu?
- Nương nương, ngài ở lại nơi này bao lâu rồi?
- A... Rất lâu rất lâu...
- Đã lâu là bao lâu?
- Quá lâu... Đã quên rồi...
- ...
- Bản cung chỉ nhớ rõ năm đó, Đại Mộng Hoa còn chưa nở...
Cái gì mà Đại Mộng Hoa còn chưa nở.
Là cái quỷ gì?
Nương nương thần bí không có giải thích, Từ Lạc cũng không dám hỏi quá nhiều, đánh giá rất có thể giống như Vân Hà Tử, lại vẽ ra bảo bối, không cẩn thận té ngã, cuối cùng bị vây ở đây.
- A, còn tốt, vận khí của bản cung không tệ, ở trong đại mộng chờ đợi năm tháng vô tận, chờ đến khi hoa sắp nở, cuối cùng cũng chờ được một đạo thần hồn thánh khiết, ồ, hẳn phải nói là chờ được một đạo thần hồn trời sinh siêu phàm, ha ha ha...
Quả nhiên.
Nữ nhân này thật sự nhìn trúng thần hồn của mình.
Từ Lạc thầm cảm thấy may mắn. May mắn nữ nhân này chỉ lợi dụng bản thân xuyên qua ma hồn đại hà.
Nếu còn tâm tư khác hoặc là nhìn trúng thần hồn siêu phàm của mình hoặc là Thiên Ma Pháp Thân, bao gồm một viên đạo chủng ẩn chứa Tam Muội Chân Hỏa trong cơ thể, vậy thì quá tệ.




Bạn cần đăng nhập để bình luận