Chạy Mau ! Ma Đầu Kia Tới !

Chương 413 - Châu Ngọc Kim Sơn (2)



Chương 413 - Châu Ngọc Kim Sơn (2)




Chuyện này nghe ít nhiều có chút nhảm nhí.
- Chuyện thượng cổ kết giới ta không rõ lắm, còn về Kim Sơn...
Hồng Đại Sơn cau mày, trầm ngâm một lát, nói:
- Các ngươi không hiểu biết quá nhiều về Lão Kim Câu, kỳ thật... Bề ngoài Lão Kim Câu có rất nhiều Kim Sơn, hơn nữa trên mỗi ngọn Kim Sơn quả thật mọc đầy Tam Kim Trân Bảo và các loại thiên tài địa bảo, hơn nữa, còn nhiều hơn trong tưởng tượng của các ngươi.
Tiếng nói biến chuyển.
Hồng Đại Sơn lại nói:
- Chẳng qua những Châu Ngọc Kim Sơn trước kia bị cấm chế thiên nhiên bao phủ rậm rạp, không ai có thể đi lên. Trước đó vài ngày lang bạt hoang nguyên, bên phía Lão Kim Câu cũng chịu ảnh hưởng rất lớn. Rất nhiều cấm chế thiên nhiên đã có biến hóa, thậm chí không ít cấm chế đều tan biến. Cho nên... Kim Sơn trước kia bị cấm chế thiên nhiên bao phủ, có một số bây giờ có thể đi lên.
Vừa nghe lời này.
Mọi người trong nháy mắt kích động lên.
Từ Lạc cũng không gia lệ.
Kim Sơn!
Hơn nữa còn là Kim Sơn mọc đầy Tam Kim Trân Bảo, thậm chí là thiên tài địa bảo!
Thứ này nếu có thể cướp một tòa Kim Sơn thì còn sợ không tu thành Thiên Ma Pháp Thân sao?
Dọc theo đường đi.
Từ Lạc đều mong đợi Kim Sơn.
Không biết làm sao.
Lão Kim Câu toàn bộ đều là cây to che trời, đi bộ giống như tiến vào lão lâm núi hoang, cái gì cũng không nhìn thấy.
Giữa không trung cũng tràn ngập mây mù biến hóa, biến hóa nương theo từng lớp ánh sáng màu đỏ, cũng giống như không nhìn thấy gì.
Duy nhất đáng vui mừng là, từ khi không ngừng xâm nhập, thế mà liên tục tìm được một ít Tiểu Kim Ngư vỡ vụn.
Cái gọi là Tiểu Kim Ngư là một loại nguyên thạch hi hữu.
Nguyên thạch bình thường, giống như mỹ ngọc, trong suốt.
Mà nguyên thạch hiếm có là một loại thiên địa linh khí tinh hoa chi nguyên được tụ lại trong vô số năm tháng, thuộc về một loại tinh hoa linh khí. Trong nguyên thạch giống như một con Tiểu Kim Ngư. Cho nên gọi là Tiểu Kim Ngư.
Hắn cảm thấy đáng tiếc.
Những con Tiểu Kim Ngư này chỉ to bằng ngón tay, nhiều nhất là viên nguyên thạch hiếm có.
Từ Lạc theo sát phía sau.
Cũng tìm được một số Tiểu Kim Nhân và Tiểu Kim Quả.
Càng đáng tiếc hơn chính là.
Tiểu Kim Nhân giống như người phơi nắng.
Tiểu Kim Quả trên cây cũng đã Khô Vinh chỉ còn lại hạt.
Theo Hồng Đại Sơn nói.
Những Tam Kim Trân Bảo này trước kia đều rất tốt, hẳn là trước đây mấy ngày đã bị hoang nguyên ảnh hưởng, toàn bộ héo rũ. Mặc dù còn có chút dược hiệu, nhưng cũng chỉ có một chút mà thôi.
- Phía trước giống như có động tĩnh!
Phát hiện mây mù phía trước không ngừng vọt tới giống như thủy triều, Hồng Đại Sơn lập tức ý thức được điều không thích hợp:
- Mọi người cẩn thận! Đi theo ta, tuyệt đối không được khinh suất!
Vừa dứt lời, Vạn Vân Phi cười nói:
- Ta đi phía trước dò đường!
Vèo...
Cao nhân đều gan lớn, đứng lên đầu tiên.
- Vạn sư huynh, ở đây rất nguy hiểm, mọi người chúng ta tốt nhất nên cùng hành động!
Tư Linh Vũ hơi lo lắng mở miệng khuyên nhưng vô dụng, Vạn Vân Phi phất tay, ý bảo không sao, trực tiếp nhảy lên một mình đi tới.
- Ngươi!
Tư Linh Vũ trong lòng sốt ruột, Hồng Đại Sơn cũng lắc đầu, nói:
- Mọi người theo sát nhau!
Nói xong, một nhóm hơn năm mươi người tăng nhanh bước chân.
Tới gần.
Ngày càng gần.
Sóng biển sương mù càng thêm mãnh liệt, đập vào mặt, khiến người ta có loại cảm giác hít thở không thông.
Từ Lạc thành thật đi theo phía sau, cẩn thận, cũng rất cẩn thận.
Dần dần.
Ở trong sương mù phía trước có không ít bóng người.
Tình huống gì.
Trong lòng hắn có chút tò mò, hắn phát hiện linh khí cũng càng ngày càng nồng đậm.
Cuối cùng cũng đến rồi.
Thật tốt!
Tại sao nhiều người như vậy!
Ngẩng đầu nhìn lên, phía trước giống như một thung lũng, rất nhiều tu sĩ đứng ở bên ngoài thung lũng, dùng một loại ánh mắt khiếp sợ và hưng phấn nhìn chằm chằm thung lũng.
Trong sơn cốc tràn ngập mây mù, phân bố rậm rạp, sương mù dày đặc. Có thể loáng thoáng thấy trên một cây đại thụ mọc đầy quả màu vàng. Trái cây giống như to bằng nắm tay, bề mặt sáng bóng như ngọc, hiện ra một tia sương mù, linh vụ yêu mị, giống như một ngọn lửa màu vàng đang từ từ thiêu đốt.
- Được tốt!
Từ Lạc nhận ra đây là Tiểu Kim Quả trong Tam Kim Trân Bảo.
Điều khiến hắn hưng phấn là lúc ở Xích Luyện Tông, Tiểu Kim Quả mà chưởng quầy béo của Kỳ Bảo trai kiếm được đã giảm đi phân nửa sinh cơ.
Trái lại những trái cây trong sơn cốc này, nhìn rất căng tròn, thậm chí còn hiện ra sinh cơ linh vụ, cho dù đứng ở bên ngoài sơn cốc, đều có thể cảm nhận được sinh cơ nồng đậm.
Hơn nữa.
Không chỉ có một Tiểu Kim Quả.
Mà là đầy ắp Tiểu Kim Quả trên một cây đại thụ.
- Phát tài rồi!
Từ Lạc cố nén kích động trong lòng, tiếp tục quét mắt nhìn. Càng nhìn trong lòng càng kích động, trong sơn cốc cũng không chỉ có một gốc cây nhỏ kết đầy quả vàng, chí ít có bảy tám cây.



Bạn cần đăng nhập để bình luận