Chạy Mau ! Ma Đầu Kia Tới !

Chương 820 - Từ nay về sau, xin hãy gọi ta là Thiên Ma (2)



Chương 820 - Từ nay về sau, xin hãy gọi ta là Thiên Ma (2)




Hắn cứ trần như nhộng ngồi đó, lại như một ma sơn trường tồn từ xa xưa trong thiên địa này, ẩn chứa một cỗ khí thể thượng cổ mênh mông.
Không biết qua bao lâu, nam tử từ từ mở mắt, trong mắt lập loè u quang, như nhật nguyệt thay đổi, thời gian luân hồi.
Hắn như mới tỉnh sau giấc mộng dài, vẻ mặt mờ mịt, ánh mắt ẩn chứa sự hoang mang, đầu óc trống rỗng, ý thức hỗn loạn.
- Ta là ai? Đây là đâu? Ta đang làm cái gì?
Không biết nữa. Một ngày trôi qua, rồi lại một ngày, thức hải trống rỗng bắt đầu hoạt động lại, ý thức dần rõ hơn.
- Ta nhớ ra rồi, ta tên Từ Lạc, trước kia sinh trưởng ở Lam Tinh, là một người bình thường. Ta thích chơi game, ngủ và chơi đùa với cô gái nhỏ, thỉnh thoảng lả lướt với thiếu phụ… Sau đó… Mặt đất sụt lún, trời nứt ra một khe, tận thế đến…
- Sau đó… Hình như ta chuyển thế đầu thai tới thế giới tu tiên, bái nhập Kim Hà Tông trước, rồi lại chuyển sang Xích Luyện Tông, trong đầu ta có một thứ giống cột mốc biên giới, có thể đi lại tự do giữa hai thế giới song song.
- Ta tu luyện Thần Đạo ở thế giới tận thế, tu Ma Đạo ở tu chân giới, tu luyện Thiên Ma Pháp Thân, trúc căn cơ đại đạo ở trên Lâm Lang Sơn… Trong Lâm Lang Động Thiên…
Ký ức trong thức hải bắt đầu xuất hiện, cuối cùng Từ Lạc cũng nhớ lại, hắn đứng bật dậy, thần sắc lập tức kích động, ánh mắt cũng lộ sự khẩn trương, hắn sờ thân thể trần truồng trước, sau đó lại cảm ứng pháp thân của mình.
Sau khi cảm ứng, hắn hưng phấn đến mức không nhịn được ngửa đầu, trợn hai mắt, cười ha hả.
- Ha ha ha! Khặc khặc khặc! Hớ hớ hớ!
Tràng cười của hắn khiến u hoả ma diễm bùng lên tận trời, khói đen cuồn cuộn che khuất thương khung, huyết vụ như sóng xô dữ dội, tro tàn như tuyết lớn ngập trời.
Cười tới hắc phong rít gào, đất rung núi chuyển, Thục Đằng Mạn khắp nơi khô héo tàn lụi, đá lớn cũng nứt vỡ, bùn hoá thành hoang sa, âm hồn bốn phương tám hướng hôi phi yên diệt.
Tiếng cường như quỷ khóc ma gào, càn rỡ, đắc ý, không ai bì nổi, đồng thời cũng dữ tợn hung ác, âm trầm đáng sợ.
- Đoạt thiên tạo hoá, pháp thân trùng sinh, tự nhiên mà thành, Tiên Thiên Chân Ma.
- Xong rồi! Rốt cuộc lão tử cũng dựng thành căn cơ Thiên Ma Đại Đạo! Khặc khặc khặc!
- Lông tóc như rừng, khí thành phong vân, gân như lĩnh cốt thành xuyên, da như mỹ ngọc, rắn chắc như đá, thân như núi lớn… Khặc khặc khặc. Thiên Ma Đại Đạo, uy chấn sơn hà, một bước lên trời, tay không che nhật nguyệt, đội địa thông thiên… Thiên Ma hoành hành thế gian…
Từ Lạc trần như nhộng, đứng trên một đỉnh thuộc Thanh U Sơn, cười sảng khoái.
Không dừng được! Hoàn toàn không thể kiềm chế được chính mình!
Đại đạo phiêu miểu, tiên lộ mênh mông. Từ xưa đến nay, chỉ có dựng thành căn cơ đại đạo, mới được tính là bước chân vào tiên lộ, nó mang ý nghĩa thoát thai hoán cốt, pháp thân siêu phàm nhập Tiên Thiên, thọ nguyên vượt qua năm giáp, ba trăm năm không già.
Vì vậy, tu sĩ Trúc Cơ được gọi là chân nhân.
Từ Lạc ở thế giới tận thế hơn một tháng, cuối cùng không nhịn được nữa, lặng lẽ quay lại tu chân giới, vẫn trở về Lâm Lang Động Thiên.
Điều khiến hắn thấy vui mừng tột độ là, Lâm Lang Động Thiên chưa đóng lại, có rất nhiều tu sĩ đang Trúc Cơ, đông hơn cả lúc mới mở.
Nhưng sau đó hắn lại lo lắng nhiều hơn, bởi bây giờ đã dựng thành căn cơ đại đạo, sẽ bị cấm chế đại đạo đầy trời trấn áp, rất khó nhúc nhích, dù là đứng tại chỗ, cũng có thể cảm nhận được rõ ràng sự lung lay của căn cơ đại đạo, giống như sụp bất cứ lúc nào.
Hắn sợ đến mức vội trở lại thế giới tận thế, tu chỉnh lần nữa rồi vội quay về, vì sợ Lâm Lang Động Thiên tuỳ thời đóng lại.
Một khi động thiên đóng, ít chục năm, nhiều thì trăm năm, thậm chí khả năng cả đời cũng không thể ra ngoài, phải biết, động thiên có cấm chế đại đạo đầy trời, căn cơ đại đạo càng cao, càng bị trấn áp ác liệt.
Từ Lạc có thể tạm tu luyện ở thế giới tận thế, nhưng đến lúc bị trấn áp ở Lâm Lang Động Thiên không ra được thật, vậy thì kêu trời trời không biết, kêu đất đất chẳng hay.
Ngay sau đó, hắn cắn răng, giậm chân, thật cẩn thận, lăn lộn, đi từ từ ra ngoài. May mắn, trong động có không ít lão tu sĩ, sau khi dựng thành căn cơ đại đạo, cũng bước từng bước ra ngoài như thế.
Khi bắt đầu nhích ra khỏi động thiên, hắn liếc Tuyết Vân Nghê trên Lâm Lang Sơn, không nói gì, đi thẳng.
Người ta vẫn nói kiếm thứ nhất, chém ý trung nhân.
Từ Lạc dựng thành căn cơ đại đạo, có thể miễn cưỡng coi là lên cao, nhưng hắn cũng không chém Tuyết Vân Nghê, bởi nàng không phải ý trung nhân của hắn.
Nữ nhân chính là chướng ngại vật trên tiên lộ đại đạo.
Đời này Từ Lạc chỉ muốn làm một Ma Tu vô tình, không ham nữ nhi tình trường gì đó.
Huống chi, thời điểm trúc căn cơ đại đạo, hắn dùng hết tất cả, Thiên Ma bạo thể, trở về thế giới tận thế, chính là để giả chết!



Bạn cần đăng nhập để bình luận