Chạy Mau ! Ma Đầu Kia Tới !

Chương 299 - Khương Sơ Tầm tìm tới cửa



Chương 299 - Khương Sơ Tầm tìm tới cửa




Bọn họ tự tìm kiếm một cách ngạc nhiên, quả nhiên trong một gian phòng đối diện bỗng có một bóng người quen thuộc xuất hiện.
Hình như là Kiếm Linh Nhi.
Đợi đã!
Đó không phải Khương Sơ Tầm thích động tay động chân với hắn hay sao?
Thấy Kiếm Linh Nhi vẫy tay với mình, Từ Lạc cũng lễ phép vẫy tay đáp lễ.
Khương Sơ Tầm thì mỉm cười ngoắc ngón tay về phía hắn, đôi mắt đẹp dường như biết nói chuyện: Tiểu lang quân, đến đây đi... Đến đây đi, đến chỗ này của tỷ tỷ...
Từ Lạc chỉ đám người Lý Đại Quang, tỏ ý đi cùng bạn bè, tạm thời không đi được.
Từ sau lần trước gặp được Khương Sơ Tầm, Từ Lạc cố ý hỏi thăm qua, về chuyện Khương Sơ Tầm có một vài truyền thuyết kỳ lạ, cũng có nghe thấy. Cái gì mà cười trăm hoa nở rộ, dưới cơn giận dữ, cỏ cây trở nên héo tàn, được xưng là Hoa Phi tiên tử.
Rất tà môn.
Cực kỳ quái dị.
Từ Lạc không biết Khương Sơ Tầm là tồn tại như thế nào, cảm thấy mình nên cách xa một chút thì tốt hơn.
Trong đình viện.
Hôm nay, những bằng hữu mà Vạn Tuấn Chi mời hầu như đã đến đông đủ. Năm đó tập hợp hơn hai mươi vị tu sĩ phản bội Kim Hà Tông lại một chỗ, vừa nói vừa cười, hồi tưởng lại khoảng thời gian ngày xưa.
Vạn Tuấn Chiêu chiêu đãi Lý Tam Tiếu, Tứ công tử, Tứ tiểu thư bảy tám người.
Bọn họ gần như đều là con cái của năm vị lão gia Kim Hà Phong, cũng là nhân vật thủ lĩnh trong các môn nhân trên Kim Hà Phong.
Nói đến chuyện đi gặp Khương Sơ Tầm, Vạn Tuấn Chi cười nói:
- Các ngươi có điều không biết, vừa rồi ta dẫn Tam Tiếu lão đệ đến bái phỏng Hoa Phi tiên tử, tiên tử đã khen Tam Tiếu công tử tướng mạo đường đường, tuấn tú lịch sự.
- Ha!
Lý Tam Tiếu nghiêm túc ngồi đó, tay cầm một cây quạt giấy, khiêm tốn cười nói:
- Tiên tử chỉ là thuận miệng nói đùa thôi.
- Haiz, Tam Tiếu lão đệ đừng khiêm tốn. Mặc dù ta không quen Hoa phi tiên tử, nhưng phu nhân nhà ta lại là bạn tốt của tiên tử. Hai người bọn họ vẫn thường nói chuyện, ta cũng chưa từng nghe thấy lời khen ngợi của Hoa Phi tiên tử.
- Vạn huynh nói đùa...
Mặc dù Lý Tam Tiếu đã nói như vậy, nhưng cũng chỉ ngoài miệng mà thôi, trong lòng lại vui vẻ như nở hoa, hai đầu lông mày còn tràn đầy vẻ đắc ý, giơ ly rượu trong tay lên, nói:
- Vạn huynh, hôm nay có thể gặp được Hoa Phi tiên tử, ít nhiều nhờ ngươi dẫn tiến, ta kính ngươi ba chén.
- Ha ha ha! Tam Tiếu lão đệ khách khí rồi, tất cả mọi người đều là bằng hữu, sau này tự nhiên phải giúp đỡ nhau.
Nhìn bọn họ đang ở chỗ này nói chuyện với nhau.
Phần lớn mọi người đều kinh ngạc nhìn thấy nhân mạch của Đại sư huynh, cũng hâm mộ Lý Tam Tiếu. Nếu không thì nhiều người như vậy, Đại sư huynh cũng sẽ không duy nhất dẫn hắn đến bái kiến Hoa Phi tiên tử.
Dù sao Lý Tam Tiếu chính là trưởng tử của Kim Hà lão gia, lại là một trong mười hai môn đồ của Bạch Cốt phu nhân.
Cộng thêm linh căn tốt, tư chất bất phàm, bây giờ còn trẻ đã tu thành Pháp Thân tầng hai, có thể nói là tiền đồ vô lượng.
Phàm là tu sĩ Kim Hà Phong đều biết, năm vị lão gia Kim Hà Phong ngày càng cao tuổi. Tương lai nếu có ai có thể chấp chưởng Kim Hà Phong, vậy thì Lý Tam Tiếu tất nhiên là một trong số đó, thậm chí có thể là duy nhất.
- Đại Quang, ta luôn nghe các bằng hữu nhắc đến mười hai môn đồ của Bạch Cốt phu nhân, đây là có ý gì?
Từ Lạc nghi hoặc hỏi.
- Cái này... ta cũng không rõ lắm. Chỉ là nghe nói mấy năm trước, phu nhân chọn trong số chín đệ tử môn nhân của Long Trảo Phong, chọn mười hai người trẻ tuổi có tư chất xuất sắc, nói là cần bồi dưỡng trọng điểm. Thậm chí còn dự định tương lai để cho bọn họ vào Bạch Cốt Sơn trong nội môn tu luyện.
Lý Đại Quang thấp giọng nói:
- Mười hai người cũng tương đương với nhau, sau này bọn họ không còn là người của chín tòa Long Trảo Phong nữa, mà là người của phu nhân, ngồi ngang hàng với các lão gia mỗ mỗ của chín tòa Long Trảo Phong.
Đứng một lúc.
Lý Đại Quang nhìn về phía Vạn Tuấn Chi, Lý Tam Tiếu, chắp tay, tiếp tục nói:
- Lão Hòe Lĩnh chúng ta không phải có hai mươi bốn Long Trảo Phong sao? Môn nhân của phu nhân chiếm chín tòa, ta nghe người khác nói, phu nhân bồi dưỡng mười hai môn đồ, là vì cướp được toàn bộ hai mươi bốn Long Trảo Phong.
- Long Trảo Phong có chỗ tốt gì sao?
Từ Lạc có chút không hiểu lắm, đơn giản là một ngọn núi của Lão Hòe Lĩnh mà thôi, có gì để cướp.
- Chắc tràn đầy linh khí.
Vì linh khí sung mãn sao?
Từ Lạc cảm thấy có chút vô nghĩa.
Linh khí trong nội môn còn dồi dào hơn so với Long Trảo Phong, đi cướp động phủ trong nội môn không phải tốt hơn sao?
Nếu Bạch Cốt phu nhân thật sự muốn có được hai mươi bốn Long Trảo Phong, vậy tuyệt đối không phải vì linh khí tràn đầy, chẳng lẽ hai mươi bốn Long Trảo Phong có bí mật gì không để người ta biết.



Bạn cần đăng nhập để bình luận