Chạy Mau ! Ma Đầu Kia Tới !

Chương 447 - Bổng Chùy lão lâm (2)



Chương 447 - Bổng Chùy lão lâm (2)




Thật hay không thật, Từ Lạc không rõ ràng. Dù sao Bất Tứ hòa thượng nói có hình có dạng, giống như hắn đã ăn.
- Hơn nữa...
Không lâu sau Bất Tứ hòa thượng nhích mông, đến gần Từ Lạc bên này, chỉ vào một ông lão ở phía xa nhỏ giọng nói:
- Biết hắn không?
Từ Lạc nhìn qua, một nhóm hơn mười người đứng, đang thương nghị chuyện gì đó.
Điều khiến cho hắn ngạc nhiên chính là từ khí tức toát ra từ những người này, phần lớn đều là tu vi Pháp Thân đại viên mãn.
Một vị lão giả trong đó mặc một bộ áo bào xanh, nhìn có vẻ gầy trơ cả xương, nhưng khí tức lại cường đại hơn.
Mặc dù khí tức của những người khác một người mạnh hơn một người.
Nhưng khí tức của bọn họ đều không ngoại lệ, đều cần tiếp địa khí.
Chỉ có ông lão gầy gò và âm trầm duy nhất kia là khí tức cuồn cuộn, dường như kéo dài không dứt.
Đột nhiên.
Từ Lạc thầm nghĩ, trong đầu hiện ra hai chữ.
Siêu phàm!
Khí tức của lão giả này đã siêu phàm, nói cách khác, đây là một vị cao thủ đã Trúc Cơ!
Phần lớn mọi người đều biết.
Ở giới tu hành, cho dù là tiên hay ma.
Bước vào cảnh giới Pháp Thân, đã một bước tiến vào đại đạo, một chân còn dừng lại ở phàm trần.
Trúc thành căn cơ đại đạo, là siêu phàm thoát tục trên ý nghĩa chân chính, chính thức bước vào con đường đại đạo.
- Lão già này là quản sự của Đan Đỉnh Sơn, người ta xưng là Khô Vinh lão gia.
Bất Tứ hòa thượng nheo mắt lại nhìn chằm chằm vào lão già khô khan ở phía xa, nói:
- Hắn chính là kẻ không có lợi không dậy sớm, quỷ tinh quỷ quái. Nếu như lúc này hắn đã tế ra tín phù, triệu tập người chuẩn bị đi tới Bổng Chùy lão lâm, chỉ có thể nói hắn đã nhận được tin tức gì đó, biết bên trong lão lâm ở đâu có Hoàng Kim Đại Bổng Chùy, thậm chí mấy ngày trước đã sớm biết được cũng không phải là không có khả năng!
- Nếu như hắn đã biết Hoàng Kim Đại Bổng Chùy ở đâu, sao hắn không đi?
- Sợ chết.
- Sao vậy, trong lão lâm nguy hiểm? Ngay cả Trúc Cơ đại tu sĩ cũng kiêng kị ba phần?
- Vô nghĩa!
Bất Tứ hòa thượng liếc Từ Lạc một cái, tức giận nói:
- Nếu không, ngươi cho rằng Đan Đỉnh Sơn sẽ đại động can qua như vậy sao.
Từ Lạc lần đầu tiên đến Lão Kim Câu, cái gọi là Bổng Chùy lão lâm, hắn chưa từng đi qua, càng không biết bên trong nguy hiểm cỡ nào.
Nghe Bất Tứ hòa thượng nói, cấm chế thiên nhiên trong lão lâm cũng không nhiều, thậm chí có thể nói rất ít, chân chính nguy hiểm chính là, trong lão lâm cất giấu một ít yêu quái đáng sợ, có thụ yêu cường đại, còn có thạch quái các loại tồn tại lộn xộn.
- Tiểu Kim Nhân đối với tu sĩ chúng ta mà nói là thiên tài địa bảo dùng để tu luyện, đối với những yêu quái đó mà nói cũng giống như vậy. Hơn nữa, yêu quái trong Lão Kim Câu đều vô cùng kinh khủng, đừng nói là những tiểu lâu la Pháp Thân như chúng ta, cho dù là Trúc Cơ như Khô Vinh, nếu gặp phải yêu quái cường đại, người này có khả năng sẽ chết không kịp ngáp...
Nếu là trước kia.
Từ Lạc có thể không tin tưởng mấy lời nói này.
Từ khi tận mắt chứng kiến đám yêu quái trong Kim Sơn, tận mắt nhìn thấy thì hắn mới hiểu rõ khái niệm nguy hiểm trong Lão Kim Câu.
Hai người câu được câu mất tán gẫu với nhau.
Mấy canh giờ trôi qua.
Lại có thêm một ít tu sĩ đến nữa.
Cho đến hừng đông.
Vẫn luôn tụ tập hơn một trăm năm mươi vị tu sĩ, cộng thêm hơn mười vị Đan Đỉnh Sơn, đã có gần một trăm sáu mươi người.
Mọi người đi theo Khô Vinh lão gia đến Lão lâm.
Khoảng cách cũng không xa, một lát đã đến.
- Quả nhiên là lão lâm!
Nhìn khu rừng sâu trước mặt, trong lòng Từ Lạc hơi chấn động.
Có lẽ vì linh khí của Lão Kim Câu vô cùng tinh khiết.
Nơi này, hoa cỏ sinh trưởng tương đối thịnh vượng, nhất là cây cối đều có thể nói là cao chót vót.
Lão lâm càng u tối.
Từng cây đại thụ che trời vừa to vừa lớn, cành lá rậm rạp, cành cây bò khắp nơi, đan xen với nhau trong lão lâm, cảm giác giống như đi vào trong một tấm lưới do vô số cành cây đan thành.
Không!
Không phải lưới lớn của rừng rậm.
Mà là một khu sào huyệt.
Đúng là như thế.
Mới đầu Từ Lạc còn có thể thấy mặt trời trên đỉnh đầu, khi dần xâm nhập, những cành cây to lớn ngoằn ngoèo quấn quanh nhau che kín bầu trời, chỉ có ánh nắng lẻ tẻ chiếu xuống.
Càng làm cho hắn khó tin hơn chính là những cành cây tráng kiện này cứng rắn như sắt.
- Những cây đại thụ này đã sống bao nhiêu năm?
Từ Lạc hiếu kỳ hỏi.
- Ai mà biết được. Nếu không thì thụ yêu trong lão lâm cũng không thể khủng bố như vậy.
Tiếp theo dần dần xâm nhập.
Có người nói rằng Tiểu Kim Nhi đã đào ra chút ít.
Người cũng không nhỏ.
Đáng tiếc chính là.
Toàn bộ Tiểu Kim Nhân đều phải giao cho Đan Đỉnh Sơn.
Những tu sĩ này có quan hệ phụ thuộc với Đan Đỉnh Sơn.
Cũng chính là tạm thời bán cho Đan Đỉnh Sơn, từ đó đổi được tài nguyên phong phú.
Mặc kệ ở Lão Kim Câu có thể tìm được thiên tài địa bảo hay không, Đan Đỉnh Sơn đều sẽ phát tài nguyên cho ngươi.



Bạn cần đăng nhập để bình luận