Chạy Mau ! Ma Đầu Kia Tới !

Chương 224 - U Nguyệt xuất hiện, thần tích sắp tới



Chương 224 - U Nguyệt xuất hiện, thần tích sắp tới




Tần lão nhìn thoáng qua Đặng Phong nói:
- Thất thế vốn không quá nặng, hơn một tháng khôi phục bảy tám phần không phải rất bình thường sao.
Lúc ấy Từ Lạc quả thật không có hạ tử thủ với Đặng Phong, chỉ tát mấy bàn tay, khiến hắn nghi ngờ nhân sinh, gương mặt sưng lên như đầu heo, bây giờ đã khôi phục hoàn hảo như lúc ban đầu.
Tần lão cười nói:
- Cũng nhờ có Đại trưởng lão, lão già này mới là diệu thủ hồi xuân. Người tu luyện chính là pháp môn Thanh Mộc Thần Ý, không chỉ có thể chữa trị đứt gãy xương cốt mà còn có thể khiến cho ngoại thương khép lại. Điều kiện tiên quyết là người bị thương không quá nặng, giống như Lục Kiếm Minh kia... trực tiếp bị ngươi đánh phế, thần tuyền cũng vỡ, có tỉnh lại hay không còn chưa biết, cho dù tỉnh lại cũng trở thành kẻ ngốc.
- Thần miếu còn có pháp môn kỳ dị bậc này sao?
Từ Lạc âm thầm xưng kỳ, Tiên đạo Ma đạo đều có loại pháp môn y thuật này, ngược lại lần đầu tiên gặp được trong Thần đạo.
- Nếu không sao dám gọi là Thần miếu chứ?
Tần lão khẽ cười, lại nghĩ tới cái gì đó, nói:
- Cho nên, Tiểu Lạc, tuy rằng thần lực của ngươi hùng hậu mạnh mẽ, thậm chí có thể áp chế nhị trưởng lão, nhưng tuyệt đối đừng vì vậy mà coi thường hắn. Nhị trưởng lão đạt tới cảnh giới thông suốt thần ý, đã dung hợp mấy loại pháp môn Thần đạo cường đại. Lúc đó, nếu hắn thật sự buông mặt mũi dùng toàn lực đánh một trận với ngươi, ngươi sẽ không phải là đối thủ của hắn.
Từ Lạc gật đầu.
Sở dĩ thần lực của hắn hùng hậu, nhờ vào một viên Hắc Liên đạo chủng ẩn chứa Tam Muội Chân Hỏa.
Khi hắn luyện ra ngũ cửu thần ý Tiểu Tinh Đấu Kiếm Quyết, hắn cũng luyện ra ngũ trọng thần ý Kim Giáp Cự Linh.
Nhưng mà.
Hai pháp môn này cường đại thì cường đại, tu hành lại quá chậm.
Như Tiểu Tinh Đấu Kiếm Quyết, ngũ cửu thần ý ước chừng hơn bốn trăm Lưu Tinh Kiếm Vũ, loại kỹ năng này có thể công kích quần thể, đối phó với một đám tu sĩ Thần đạo bình thường thì được, một khi đối phó với cường giả chân chính, không có bao nhiêu tác dụng.
Kim Giáp Cự Linh ngược lại vô cùng mạnh mẽ, uy lực không kém, chỉ có điều quá cứng nhắc, không linh mẫn, hơn nữa quá mức tiêu hao thần lực.
Nếu chỉ dựa vào hai bộ pháp môn này, Từ Lạc cho rằng mình thật sự không phải là đối thủ của nhị trưởng lão.
Đặc biệt là đại trưởng lão có cảnh giới Tụ Ý viên mãn, sau một tiếng quát lớn không biết sử dụng pháp môn thần ý gì, chấn động lỗ tai không nói, cũng khiến tâm thần bất ổn, tâm thần bất ổn, tinh thần không cách nào tập trung, thần lực không thể ngưng tụ.
Đương nhiên,
Sở dĩ Từ Lạc dám chọi cứng với nhị trưởng lão.
Bởi vì ngoại trừ Thần đạo, hắn còn là tu sĩ Ma đạo.
Cường độ Thiên Ma Pháp Thân, hai mươi bốn trận kỳ quỷ dị, đó là chỗ dựa vào của hắn.
Ở thế giới Tiên Ma, pháp môn Thần đạo là lá bài tẩy của hắn.
Ở thế giới tận thế, pháp môn Ma đạo là lá bài tẩy của hắn.
Chủ yếu chơi xuất kỳ bất ý.
Không còn cách nào khác, chỉ cần tế ra, tất nhiên có thể chém giết đối phương.
...
Đội ngũ xuất phát từ Tí Hộ Sở đi tới nơi xảy ra thần tích.
Từ Lạc cũng không còn tán gẫu với Tần lão.
Khoảng chừng năm giờ sau, mọi người đã tới địa điểm.
Đây là một ngọn núi.
Một ngọn núi vô cùng hùng vĩ.
Bao quanh ngọn núi cao này, bốn phía là một khu rừng đào giống như biển, mỗi một gốc đào đều khắc họa thần phù huyền diệu.
Chân núi.
Nơi đó có từng tòa kiến trúc, mỗi cái đều tỏa ra hào quang linh động.
Ở giữa sườn núi có không ít lầu các san sát, còn có rất nhiều sơn động.
Đỉnh núi.
Nơi đó có một cái miếu thờ trang nghiêm thần thánh.
- Đây là nơi diễn ra thần tích?
Từ Lạc ngạc nhiên, nhìn lên núi và dưới núi, nghi hoặc hỏi:
- Đây là nơi nào?
- Thần miếu!
Nghe vậy.
Từ Lạc càng hồ đồ hơn:
- Thần miếu?
- Nơi này trước kia là Thần miếu, nhưng ba năm trước bị một đám Âm Quỷ vây quét biến thành phế tích. Hai năm nay lại bắt đầu xây dựng lại, gần như sắp hoàn thành rồi, nhiều nhất một năm là có thể vào ở.
Trước đó.
Từ Lạc vẫn luôn cho rằng cái gọi là Thần miếu, chính là cách gọi của những người sống sót, ý nói là nơi tu luyện của một đám tu sĩ Thần đạo mà thôi, không có gì khác biệt so với Tí Hộ Sở.
Cho đến giờ phút này, hắn mới thật sự hiểu được ý nghĩa của Thần miếu.
Chênh lệch quá lớn.
Thần miếu cũng không phải là nơi tu luyện của tu sĩ Thần đạo, mà là nơi thần tích hiện thế, nói một cách khác, thần tích bị tu sĩ Thần miếu khống chế.
Nghe giọng nói của Tần lão.
Địa giới Vân Châu, bên ngoài chỉ có ba thế lực, Thần miếu một phương, Hắc Linh sơn một phương, Vụ Ẩn Quỷ Sơn một phương.
Kỳ thật, trong bóng tối còn có vài thế lực tiềm ẩn.
Thế giới tận thế, Nhân tộc đã sớm không còn là chúa tể.
Cho dù là tu sĩ tu luyện Thần đạo cũng chỉ khó mà sống yên lành.
Chúa tể chân chính của thế giới chính là Âm Quỷ!



Bạn cần đăng nhập để bình luận