Chạy Mau ! Ma Đầu Kia Tới !

Chương 283 - Mạch thượng nhân như ngọc, công tử thế vô song (2)



Chương 283 - Mạch thượng nhân như ngọc, công tử thế vô song (2)




Ngày đầu tiên.
Khi lỗ mãng toàn thân bị Thiên Sát Hôi Tẫn phá hư nghiêm trọng, thậm chí khi nó tan vỡ thì sát hỏa trong người cũng bị dập tắt toàn bộ.
Ngày thứ hai.
Âm Nha phát hiện Từ Lạc được tam kim trân bảo và Thái Âm Quỳ Diệp trợ giúp, lợi dụng Phần Huyết Nhiên Thọ, một lần nữa tẩy luyện khiếu huyệt hư hỏng toàn thân.
Ngày thứ ba.
Bá Huyết Thao Thiên càng đốt càng vượng, Âm Nha phát hiện Từ Lạc không chỉ lợi dụng Ba Huyết Thao Thiên luyện hóa Thiên Sát Hôi Tẫn.
Nhìn thấy cảnh tượng này, cho dù Âm Nha có kiến thức rộng cỡ nào cũng nghẹn họng nhìn trân trối. Thậm chí nó còn không biết Từ Lạc ngu xuẩn hay Từ Lạc to gan lớn mật. Càng không biết Từ Lạc có phải kỳ tài kinh thế hay không, lại dùng thủ đoạn cực đoan như vậy để tế luyện khiếu huyện.
Ngày thứ tư.
Từ Lạc mở khiếu huyệt toàn thân ra, giống như từng dòng suối nhỏ, trong đó còn có huyết hỏa hiểm ác tàn khốc xen lẫn.
- Trời ạ! Quả thực là...
Âm Nha biết trong Đãng Ma Huyết Kinh có một bí pháp, thông qua khiếu huyệt tế luyện thành huyết u tuyền.
Đúng vậy.
Nó biết.
Nhưng nó cũng biết không ai dám làm như vậy.
Nhưng tên tiểu tử này cứ làm như vậy.
Hơn nữa... dường như thật sự bị hắn luyện thành.
Ngày thứ năm.
Cảnh tượng làm cho Âm Nha cảm thấy chấn động không gì sánh được lại xảy ra. Nó phát hiện Từ Lạc không chỉ tế luyện khiếu huyệt mà còn nhân cơ hội này mở ra những khiếu huyệt khác trên người.
Không phải!
Đến thời điểm quan trọng như thế này.
Tiểu tử ngươi còn có tâm tư mở khiếu huyệt?
Ngươi to gan cỡ nào!
Ngày thứ sáu.
Âm Nha từ trên người Từ Lạc cảm ứng được khí tức khác biệt. Hắn biết tiểu tử này đã dựng thành khiếu cung thứ ba.
Âm Nha đều ngơ ngác.
Đứng trên Ma Hồn Phiên, cánh cũng không đập, lông lá cũng không dựng ngược, miệng nhỏ cũng không kêu. Chỉ có đôi mắt xanh thẳm đang nhìn sự vật không thể nào hiểu nổi.
Ngày thứ bảy.
Bá Huyết Thao Thiên trên người Từ Lạc không còn thiêu đốt nữa, khiếu huyệt cũng đóng lại, thu nạp Thiên Sát Hôi Tẫn cũng ngày càng ít.
Ngày thứ tám.
Từ Lạc đóng khiếu huyệt toàn thân, không còn hấp thụ Thiên Sát Hôi Tẫn, trên người phủ kín một tầng lông trắng thật dày, khí tức hoàn toàn không có, tử khí trầm trầm.
- Đây là làm sao vậy?
Âm Nha không hiểu.
Bởi vì một loạt thao tác táo bạo, có chút vượt qua nhận thức của nó, trong lúc nhất thời nó cũng không biết rốt cuộc trên người Từ Lạc xảy ra chuyện gì.
Ngày thứ chín, ngày thứ mười, ngày thứ mười một...
Từ Lạc bất động, thật sự như mặc một bộ áo lông trắng.
Cho đến ngày thứ mười hai.
Lông trắng trên người Từ Lạc bắt đầu rơi xuống.
Âm thanh trong trẻo vang lên trên người Từ Lạc, là Thiên Sát Hôi Tẫn không kịp luyện hóa. Cho đến khi tận mắt nhìn thấy những lông trắng này rụng từng chút một. Âm Nha lúc này mới biết những lông trắng này căn bản không phải Thiên Sát Hôi Tẫn không thể luyện hóa mà là màng da, là một lớp da chết.
- Hắn lột da!
- Tiểu tử... Lại lột da mười lần?
- Chưa từng nghe nói qua Thiên Ma Pháp Thân có thể lột da mười lần a!
Lần này thật sự vượt qua phạm vi giải thích của Âm Nha. Lần đầu tiên nó cảm thấy đầu óc mình không đủ dùng.
Ngày thứ mười ba.
Hơn phân nửa bộ lông trắng trên người Từ Lạc dần dần lột xuống.
Một lớp màng da sinh trưởng hoàn mỹ, trắng nõn mà tinh thuần, không có bất kỳ tạp chất nào, toàn thân che kín gân ba ngàn khiếu huyệt, hắn như khoác ngàn vạn ngôi sao lên người, Từ Lạc giống như một vị trích tiên, không chỉ siêu phàm thoát tục, càng thêm hoàn mỹ.
- Tại sao lại như vậy?
Âm Nha trợn mắt, há miệng.
Qua một hồi lâu, nó hoài nghi có phải mình hoa mắt hay không.
Lại nhắm mắt lại, sau đó lắc đầu.
Lại mở ra.
Xác định bản thân không nhìn lầm.
- Tiểu tử này... là muốn phi thăng thành tiên hay sao?
- Cái này không đúng! Tiểu tử Quỳ Âm kia mở ra chín khiếu cung, toàn bộ lấy Thiên Sát chi khí tế luyện, cũng không có lo lắng như vậy. Khí tức thần thánh này, tiểu tử này đã sắp thành chân phật rồi.
Ngày thứ mười bốn.
Da lông trắng toàn thân hoàn toàn cởi ra.
Một gương mặt thanh tú, càng thêm thuần khiết, thuần khiết như một miếng ngọc đẹp tiên thiên mà thành.
Hắn chậm rãi mở mắt, đôi mắt trong suốt, trong suốt như đứa bé chưa trải thế sự, không có tình ác độc của trần thế.
Nếu như nói.
Trước kia Từ Lạc giống một thư sinh nho nhã yếu đuối.
Vậy thì Từ Lạc hiện tại thanh tú như trích tiên công tử bước ra khỏi đám người phàm trần mới vào thế tục.
Quá thanh thuần, quá siêu nhiên. Quả thực không nhiễm bụi trần, có thể gọi là người ngọc trên đời, công tử thế vô song.
Hắn đứng lên.
Thân thể lắc lư một cái, thân thể đột nhiên chấn động, phát ra một loạt tiếng gầm chói tai, chấn động Thiên Sát chi khí xung quanh kéo theo Thiên Sát Hôi Tẫn bay tán loạn.
Tất cả ba ngàn khiếu huyệt toàn thân mở ra, khiếu huyệt như suối nước màu xanh u tối. Bên trong có Thiên Sát huyết hỏa, càng có nhiều vầng sáng đỏ thẫm đan xen.



Bạn cần đăng nhập để bình luận