Chạy Mau ! Ma Đầu Kia Tới !

Chương 159 - Trận kỳ rơi xuống đất, lục thân không nhận, giết bất luận tội.



Chương 159 - Trận kỳ rơi xuống đất, lục thân không nhận, giết bất luận tội.




Không biết.
Nếu như là vế sau, cũng không phải quá đáng sợ.
Nếu như Huyết Xà là sinh vật Thanh Minh Tông nuôi nấng, như vậy nơi này tuyệt đối không tốt hơn địa ngục.
Hử?
Trong lúc đang suy tư.
Từ Lạc đạp một bước vào khoảng không, rơi xuống từ bên trong vòng xoáy.
Nhìn xung quanh, khắp nơi đều là xương trắng, nhìn qua giống như đang ở dưới đáy một sơn động chất đầy xương cốt.
Không cẩn thận quan sát, trước tiên lại lao về phía vòng xoáy huyết hải.
Nơi này có Tam Hoa Huyết Nguyên trong truyền thuyết hay không.
Tạm thời Từ Lạc không biết.
Kinh nghiệm lúc trước trong đại mộ nói cho hắn biết, tiến vào một địa phương xa lạ, đầu tiên phải làm không phải quan sát nơi này có nguy hiểm hay không, mà là có thể thuận lợi đi ra ngoài hay không.
Đừng có mẹ nó vất vả lắm mới cướp được Tam Hoa Huyết Nguyên, nếu như không ra được, đến lúc đó khóc cũng không tìm được chỗ khóc.
Hoàn hảo.
Thông qua huyết tuyền, có thể thuận lợi trở lại hắc đàm.
- Mỗ mỗ nói huyết tuyền chỉ mở ra vào đêm trăng tròn, nói cách khác, chỉ có hai buổi tối mười lăm tháng tám và mười sáu tháng tám.
Lần nữa trở lại dưới đáy huyết tuyền, lúc này mới chăm chú quan sát, trong mắt đều là xương trắng, nhìn quanh, dường như có năm sáu thông đạo, chỉ không biết thông tới đâu.
Lần này chín tòa Long Trảo phong hạ xuống không sai biệt lắm khoảng hai trăm người, Từ Lạc ở chỗ này chỉ thấy hơn ba mươi người, những người khác không biết đã đi vào tìm Tam Hoa Huyết Nguyên, hay là đã chết.
Xem chừng hẳn là chết không ít, chỉ từ huyết tuyền đi xuống đã thấy bảy tám cỗ thi thể, nơi này còn nằm năm sáu cỗ.
Thi thể trôi nổi trong huyết tuyền đều là túi da, nơi này nằm năm sáu bộ, đồng dạng cũng chỉ còn lại túi da, hiển nhiên, đã bị huyết xà ký sinh qua.
- Những người này đều xuống đây tìm Tam Hoa Âm Nguyên, kết quả âm nguyên còn không phát hiện, trực tiếp rơi xuống đất thành túi da... Ngay cả hài cốt cũng không lưu lại...
Chuyến đi này của Ma đạo, hoàn toàn là đang dùng mạng cầu trường sinh đại đạo.
Rất châm chọc.
Rất tàn khốc.
Cũng rất thực tế.
- Từ Lạc!
Nghe thấy có người gọi tên mình, quay người nhìn lại, thình lình thấy Trương Bưu đi tới.
- Vưu Đan Đồng cùng lão già Hàn Sinh kia đâu?
Từ Lạc hỏi ngược lại:
- Không đi theo ngươi?
- Không có!
Trương Bưu có chút khẩn trương, mặc pháp y, khoác pháp quang hộ thể, cầm trong tay một thanh đại đao lóe hàn quang, nhìn xung quanh:
- Ta không nhìn thấy bọn họ!
Từ Lạc lạnh nhạt nói:
- Bọn họ hoặc đã chết, hoặc đã đi vào.
- Vậy còn hai chúng ta thì sao?
- Đi theo sau mông người ta trước.
Trương Bưu gật đầu, cảm thấy có đạo lý.
Vì vậy, hai người đi theo bảy tám người của Quỷ Hỏa phong đi vào một lối đi, người ta đi ở phía trước, Từ Lạc cùng Trương Bưu đi theo ở phía sau.
Mặc dù bọn họ đều là môn nhân của Đại Hà mỗ mỗ, giữa hai bên cũng không nói được mấy câu, ngay cả gật đầu cũng không được xưng là bằng hữu.
Nhưng mà…
Ở thời điểm mấu chốt này, nơi xa lạ không quen, vừa phải cẩn thận nguy hiểm trong huyết tuyền, còn phải đề phòng môn nhân Long Trảo Phong khác.
Không có cách nào, chỉ có thể tạm thời ôm đoàn sưởi ấm, tổ hợp một đội ngũ tạm thời.
Thông đạo tối đen như mực, không biết từ chỗ nào chiếu ra gợn sóng huyết sắc không ngừng chập chờn, lộ ra vẻ quỷ dị khác thường.
Càng đi.
Trong lòng Từ Lạc càng lẩm bẩm.
Nơi này thật sự là di tích Thanh Minh Tông sao?
Theo hắn nghĩ, Thanh Minh tông tốt xấu gì cũng là bá chủ ma đạo ba ngàn năm trước, lưu lại di tích, cho dù không rộng lớn giống như năm đó, ít nhất cũng phải có vài phần cổ xưa hùng vĩ.
Bây giờ thì sao.
Không nói rộng lớn, cũng không nói hùng vĩ.
Nơi này quả thực không khác gì một sơn động, nói chính xác hơn là sào huyệt, hơn nữa còn là sào huyệt của loại Thực Nhân Ma khủng bố kia.
Mùi máu tươi gay mũi, xương cốt khắp nơi, không giống di tích Thanh Minh Tông.
- Từ Lạc huynh đệ, ngươi có biết Huyết Văn ấn lệnh sử dụng như thế nào không?
Giọng Trương Bưu truyền đến, Từ Lạc lắc đầu, ý bảo mình cũng không biết.
Đột nhiên, Từ Lạc phát giác được không thích hợp, lập tức dừng lại, rất nhanh, Trương Bưu cùng bảy tám người của Quỷ Hỏa Phong phía trước cũng đều phát hiện không đúng.
Tê tê tê ——
Từng đợt tiếng thét chói tai truyền đến, Từ Lạc tập trung nhìn vào, một con quái vật trên đầu có lỗ máu, dài hơn hai thước từ trong thông đạo trên vách tường lao ra, miệng đầy răng nanh đang chạy gấp về phía này.
Không!
Không phải một con, mà là một đàn, ít nhất hơn mười con.
Thấy vậy, Từ Lạc tranh thủ thời gian chạy về phía trước, vừa mới xoay người, thình lình phát hiện thông đạo phía trước cũng có một đám Huyết Khô Lâu đánh tới, hơn nữa còn nhiều hơn so với đằng sau.
- Giết ra ngoài!
Bảy tám môn nhân Quỷ Hỏa phong lập tức ra tay, Trương Bưu cùng Từ Lạc cũng không do dự nhao nhao xuất thủ.
Lúc này, chỗ tốt của môn nhân nhiều người liền thể hiện ra.
Môn nhân Quỷ Hỏa phong tụ tập cùng một chỗ, vừa chém giết Huyết Khô Lâu, vừa chậm rãi tiến lên.



Bạn cần đăng nhập để bình luận