Chạy Mau ! Ma Đầu Kia Tới !

Chương 323 - Phế tích



Chương 323 - Phế tích




Lại nhìn một chút.
Nhìn thấy một thi thể trên đầu mọc ra một cái chân, trong lồng ngực còn một cái đầu, hắn cảm giác khó chịu trên tinh thần.
Nơi này là cái quỷ gì vậy!
Cây trong đá, cây trong cây.
Dây leo nở hoa, cỏ cây mọc rễ với nhau, các loại thực vật đan xen khác nhau.
Trong Hắc Sơn có cồn cát chảy, trong cát có mấy cỗ thi thể dung hợp với nhau.
Lúc trước.
Tần lão nói về Thần miếu Thương Châu, lúc di tích hiện thế đã từng xảy ra chuyện rất đáng sợ, cứ như là không gian vặn vẹo. Không chỉ có rất nhiều người chết, chung quanh cũng xảy ra biến hóa quái dị, giống như đã trải qua may vá của tự nhiên, tụ tất cả các loại cây cỏ lại với nhau.
Không!
Không phải may vá.
Cảm giác của người ta không phải tạo ra từ may vá, mà giống như sau khi phân giải các loại vật chất mới tổ hợp lung tung.
Như mấy cỗ thi thể kia.
Trên người hoàn toàn không có vết thương nào, cánh tay trên đầu giống như sống lại, còn có một cái đầu của người khác trong lồng ngực giống như là trời sinh.
Mọi người tiếp tục đi về phía trước.
Phía trước là một mảnh phế tích, phế tích đầy tường đổ đá vụn lộn xộn.
Vừa có cột tròn đứt gãy, cũng có tượng đá bị hỏng, trên đoạn cắt có thể nhìn thấy một số chữ viết giống như bùa vẽ quỷ, còn có bức họa mơ hồ.
Ngọc Liễu Trường Lão nói rằng phế tích là một trong những di tích hiện thế.
Đáng tiếc chính là.
Lúc hiện thế đã như vậy, nhìn giống như bị tự nhiên may vá chỉnh hình, thai nghén ra các loại cây cối và đồ vật kỳ lạ.
Sau khi tận thế, thế giới bị Minh Nhật bao phủ, phần lớn vật chất ở thế giới này gần như đều dần dần biến thành màu xanh đen, lộ ra một loại khí tức âm u. Mà di tích hiện tại, những cột đá tròn bị gãy kia lại được quét sơn như ngọc, màu sắc sáng sủa rất dễ dàng phân biệt.
- Di tích xuất hiện ở nơi nào? Làm sao hiện thế?
Không biết.
Điều duy nhất xác định là thứ này không phải chui ra từ dưới lòng đất.
Nói cách khác... Cũng không phải di tích cổ đại.
Thậm chí... có thể không thuộc về thế giới này.
Nhưng nếu... Không thuộc về thế giới này.
Vậy rõ ràng thuộc thế giới nào?
Tại sao lại hiện thế trong thế giới này?
Bản thân Từ Lạc có thể tự do xuyên qua hai thế giới, cũng biết ngoài thế giới này, còn thế giới khác có thể là thế giới song song, cũng có thể là vũ trụ đa nguyên. Với kiến thức hạn chế của hắn, tạm thời không thể làm rõ vấn đề này.
Nhớ tới mình có thể xuyên qua một thế giới khác.
Chẳng lẽ những di tích này thuộc về thế giới kia?
Từ Lạc lắc đầu.
Cảm thấy khả năng này không lớn.
Thế giới đó rốt cuộc lớn bao nhiêu, hắn không biết.
Nhưng có một chút khẳng định.
Đó là một thế giới thuộc về Tiên đạo.
Từ xưa đến nay vẫn luôn là như thế.
Không có bất kỳ ghi chép gì về Thần đạo.
- Có lẽ còn có thế giới thứ ba?
- Thế giới Thần đạo?
Có lẽ... Có lẽ...
Từ Lạc suy nghĩ nếu đã có một thế giới Tiên đạo thì dù có thêm thế giới Thần đạo cũng không phải chuyện gì hiếm lạ. Chỉ là không biết vì sao nó lại hiện thế ở thế giới tận thế này.
- Thần Ngọc Tinh Thạch!
Không biết ai hô một câu, mà phần lớn người nhìn sang, chỉ thấy một vị tu sĩ nhặt được một viên Thần Ngọc Tinh Thạch ở trong phế tích.
Vừa hô một tiếng, hơn một trăm người lập tức hành động, lần lượt bắt đầu tìm kiếm lung tung trong phế tích.
- Thật sự có Thần Ngọc Tinh Thạch!
Rất nhanh.
Lại có người tìm được một viên Thần Ngọc Tinh Thạch.
Từ Lạc cũng không hề kiêng kị, ánh mắt sáng như đuốc, quét ngang qua mọi nơi.
Càng ngày càng nhiều người tìm được Thần Ngọc Tinh Thạch trong phế tích, Từ Lạc sốt ruột, vì tìm cả nửa ngày cũng không tìm được.
- Ai nha! Ta thật ngốc!
Từ Lạc vỗ đầu thầm mắng mình ngu ngốc.
Mặc dù đám tu sĩ này đều tu luyện Thần đạo, nhưng lại không biết vận dụng thần thức như thế nào, chỉ có thể tìm kiếm bằng mắt thường.
Từ Lạc chỉ dùng mắt thường tìm kiếm nhưng lại quên mất thần thức.
Thần thức quả thực chính là hệ thống của Tiên đạo. Không chỉ có thể cảm giác được sự tồn tại mắt thường không thể nhìn thấy, mà còn có thể cảm giác được các loại khí tức.
Nhất là tìm kiếm đồ vật năng lượng đặc thù, quá thích hợp.
Bên thế giới Tiên đạo, những người đào vàng kia đào nguyên thạch chính là dựa vào thần thức cảm giác.
Tiếp theo.
Từ Lạc mở thần thức ra, nhìn xung quanh lập tức cảm ứng được một luồng năng lượng dao động. Một bước đi tới, hắn đào một đống đá vụn.
Quả nhiên, đào được một viên Thần Ngọc Tinh Thạch.
Thần Ngọc Tinh Thạch rất mỏng, nhìn giống như mảnh thủy tinh vỡ, thứ này không giống tự nhiên hình thành, tựa hồ là mảnh vỡ gì đó sau khi vỡ vụn.
Từ Lạc tạm thời không có tâm tư đi suy nghĩ vấn đề này, ỷ vào thần thức mạnh mẽ, không ngừng đào móc Thần Ngọc Tinh Thạch.
- Nếu mọi người tìm được Thần Ngọc Tinh Thạch, hãy giao cho ta bảo quản!



Bạn cần đăng nhập để bình luận