Chạy Mau ! Ma Đầu Kia Tới !

Chương 854 - Tiêu tử yêu đại ma đầu (3)



Chương 854 - Tiêu tử yêu đại ma đầu (3)




Như vậy, đến cùng đầu óc Tiểu Y Tiên bị sao vậy? Không hiểu, hỏi cũng không nói.
Từ Lạc nghĩ, khi nào có cơ hội, phải điều tra cẩn thận một lần. Hắn luôn cảm giác chuyện đó có bí mật không thể cho người khác biết.

Trở lại thế giới tận thế, Từ Lạc tiếp tục ở tây bắc, tìm hồi sào quỷ huyệt, vừa tế luyệt pháp khí, củng cố căn cơ, vừa bắt đầu đưa hai Thần Đạo Ý Phá Quan và Tham Lang vào tâm thần.
Đã hơn một tháng kể từ lần đại náo của hắn ở Thần Chỉ Thành, những ngày này, thỉnh thoảng Từ Lạc đi bái phỏng lão hội trưởng và lão viện trưởng viện nghiên cứu một chút.
Hiện tại, Thần Chỉ Thành chia thành bốn thế lực gồm: Hộ vệ đoàn, mạo hiểm đoàn, viện nghiên cứu và Thái Vi Thần Cung.
Người đứng sau bốn thế lực đều là đại lão tiên phong trong hội trưởng lão, đang muốn dồn hết tài nguyên vào bồi dưỡng một người đứng đầu tương lai.
Hộ vệ đoàn bồi dưỡng Đường Phi, mạo hiểm đoàn nhắm tới đại đoàn trưởng Nhậm Thanh Dương, viện nghiên cứu chọn đại sư huynh Đỗ Tử Ngang, Thái Vi Thần Cung thì là Thái Vi Thần Tử.
Dương Nhược Lâm nói cho hắn biết, mục đích của bốn thế lực đều là nắm giữ được càng nhiều tài nguyên càng tốt, cố gắng đi càng xa trên con đường Thần Đạo càng tốt, nên vẫn luôn kiểm soát chặt chẽ phần riêng của mình, không cho người khác chạm vào.
Toàn bộ Thần Chỉ Thành chỉ có lão hội trưởng và lão viện trưởng muốn bồi dưỡng càng nhiều nhân tài càng tốt, thứ nhất là để bảo hộ an nguy cho Thần Chỉ Thành, thứ hai là cùng thăm dò văn minh Thần Đạo.
Nói cách khác, Từ Lạc có thể vào Thái Vi Thần Cung được không, phụ thuộc hoàn toàn vào hai lão gia tử này, vì thế, khi tới bái phỏng, tự nhiên sẽ đưa lên một số đặc sản của tu chân giới như đan dược, linh quả cường thân kiện thể, kéo dài tuổi thọ gì đó. Đó chỉ là mấy thứ nhỏ thôi, không đáng tiền.
Không phải Từ Lạc hẹp hòi, hắn có các loại trân bảo, thậm chí đưa cho hai lão gia tử hai, ba mươi năm thọ nguyên cũng không thành vấn đề, nhưng không phải bây giờ.
Mấy thứ đó phải dùng vào thời khắc quan trọng, tỉ như lão hội trưởng và lão viện trưởng đều lớn tuổi rồi, nhất là lão hội trưởng, nhìn dáng vẻ già nua, như sắp chết đến nơi rồi.
Từ Lạc nghĩ, cứ đưa mấy thứ lặt vặt trước, để hai vị lão gia tử thấy được hiệu quả.
Nhiều năm nay, hắn rất ít khi mang đồ ở tu chân giới sang bên này, cũng không đưa cho ai khác, có thì chỉ là một ít đồ chơi nhỏ không đáng chú ý, dù động thủ với người khác, nếu không phải vạn bất đắc dĩ, hắn sẽ không vận pháp lực và pháp khí.
Thế giới tận thế luôn thay đổi và không biết trước được điều gì, thực sự quá huyền bí và đầy rẫy sự bí ẩn. Quỷ mới biết chỗ tối có cất giấu thứ gì mà mình không hề biết đến không, tỉ như cường giả đến từ thế giới Thần Đạo.
Phải biết khi ở địa giới Vân Thương, tàn hồn của vị Thần Đạo nương nương kia cũng từng hiện thân.
Cái này buộc Từ Lạc phải cẩn thận. Chân đạp hai thế giới là bí mật lớn nhất của hắn, cũng là át chủ bài lớn nhất, một khi bí mật của mình bị cường giả nào đó phát hiện thì hậu quả khó mà lường được.
Ở tu chân giới cũng thế, nếu không phải thời điểm nguy hiểm, hắn sẽ không vận dụng thủ đoạn Thần Đạo.
Còn không biết biết kia có bao nhiêu cường giả. Từ Lạc tình nguyện tu luyện chậm một chút, cũng không muốn phải mạo hiểm. Hắn không nóng nảy, căn cơ đại đạo đã thành, thọ nguyên hơn ba trăm xuân xanh, cừ từ từ.
Hôm nay, ở một toà biệt viện, thành đông, Thần Chỉ Thành, Từ Lạc nằm ngửa trên ghế, mặc áo thun sáng, quần đùi, ung dung tự tại phơi nắng nhân tạo.
Bên cạnh, Mộ Tiểu Tiểu ôm một cánh tay, cầm một ly nước trái cây, mày liễu nhíu lại, híp mắt, nhìn thân mình trắng trẻo như ngọc, mịn màng của Từ Lạc, càng nhìn càng hâm mộ, càng xem càng ghen ghét, nhìn làn da thô ráp của mình, hận không thể xông lên lột da Từ Lạc xuống.
- Ta nói này đại muội tử.
Từ Lạc nhắm mắt dưỡng thần, uể oải nói:
- Mặc dù ta cũng khá đẹp trai và quyến rũ, nhưng ngươi đừng có nhìn ta chằm chằm vậy chứ?
- Hứ!
Mộ Tiểu Tiểu lườm hắn:
- Đồ mặt dày!
- Đại muội tử à, da mặt ta có dày, thì cũng không chịu được khi ngươi cứ nhìn như thế?
- Ngươi! Hừ hừ!
Mộ Tiểu Tiểu lại gần, thành thật nói:
- Ta vẫn luôn muốn hỏi ngươi một việc.
- Chuyện gì?
- Sao ngươi của bây giờ vẫn không khác gì sáu năm trước vậy, thậm chí, ta cảm giác còn…
- Còn cái gì?
- Ta không thể tả được, đến cùng ngươi bảo dưỡng thế nào, có thể nói cho ta biết không?
- Bảo dưỡng cái quỷ gì?
Từ Lạc không thèm nhấc mí mắt, hất tóc đen như mực sau lưng, hời hợt nói:
- Từ mỗ ta là người thiên sinh lệ chất, người gian hồ gọi là trời sinh không tì vết, trường sinh bất lão, bất tử bất diệt, cái thế vô song, thánh thể Thần Đạo!
Từ Lạc vẫn luôn tìm trân bảo đại dược ở tu chân giới cho căn cơ Thiên Ma Đại Đạo của mình, nhưng mãi không có cách nào.



Bạn cần đăng nhập để bình luận