Chạy Mau ! Ma Đầu Kia Tới !

Chương 678 - Văn minh Thần đạo phát đạt (2)



Chương 678 - Văn minh Thần đạo phát đạt (2)




- Đúng vậy, rất tốt. Ngày mai cùng đi xem, xem đủ náo nhiệt.
Ngày hôm sau.
Từ Lạc, Dương Nhược Lâm còn có Phương Thanh Ngọc, Mộ Tiểu Tiểu và một đám tu sĩ hộ vệ kết bạn đi tới Thần Bích đạo trường.
Từ sau khi tới Thần Chỉ thành, Từ Lạc vẫn luôn tản bộ lung tung khắp nơi. Trong khi đó Dương Nhược Lâm lại kết giao không ít bằng hữu.
Không biết có phải tương đối giống Mộ Tiểu Tiểu hay không, chỉ trong hơn một tháng ngắn ngủi, hai người đã trở thành tỷ muội tốt. Phương Thanh Ngọc ngày đêm ân cần nịnh bợ, lại mời Dương Nhược Lâm đi dạo phố, lại tặng các loại quà.
- Nhược Lâm, nói cho ngươi biết một tin tức tốt, Hộ Vệ Đoàn sắp sửa chiêu mộ người mới.
Phương Thanh Ngọc mặc một bộ quần áo gió màu trắng, tư thế oai hùng, nho nhã lễ độ. Toàn thân trên dưới càng lộ ra một loại tự tin cường đại:
- Nếu ngươi đã tu ra Âm Thần thì sẽ có tư cách báo danh. Ta tin chỉ cần ngươi chịu báo danh, nhất định có thể thông qua thẩm vấn, trở thành người của Hộ Vệ Đoàn.
- Đúng vậy.
Mộ Tiểu Tiểu cũng nói theo:
- Lâm Lâm, đây là một cơ hội hiếm có. Sau khi gia nhập Hộ Vệ Đoàn, không chỉ có thể nhận tiền lương phong phú, còn có rất nhiều đặc quyền. Quan trọng nhất là sau này chúng ta có thể cùng hành động.
Thần Chỉ thành có ba đại đoàn quân.
Dong Binh Đoàn.
Mạo Hiểm Đoàn.
Hộ Vệ Đoàn.
Phần lớn Dong Binh Đoàn đều là đám ô hợp, kiếm cơm ăn, chỉ cần là tu sĩ Thần đạo đều có thể gia nhập.
Tố chất Mạo Hiểm Đoàn cao hơn một chút, nguy hiểm tương đối lớn. Đương nhiên, báo đáp cũng không nhỏ.
Về phần Hộ Vệ Đoàn, bọn họ là người có địa vị cao nhất trong ba đoàn đội.
Nếu như Dong Binh Đoàn là một đám công nhân lao động.
Như vậy Mạo Hiểm Đoàn là một đám người tự lập nghiệp.
Mà Hộ Vệ Đoàn là nhân viên công vụ của Thần Chỉ thành, là cảnh sát.
Như Mộ Tiểu Tiểu đã nói, không chỉ có tiền lương phong phú, còn có đặc quyền.
Tu sĩ lăn lộn trong Thần Chỉ thành đều ước mơ một ngày nào đó có thể gia nhập Hộ Vệ Đoàn. Bởi vì mọi người đều biết một khi gia nhập Hộ Vệ Đoàn chẳng khác nào nhân thượng nhân của Thần Chỉ thành.
Dương Nhược Lâm vừa không đồng ý cũng không từ chối, nàng còn chưa suy nghĩ kỹ.
- Từ Lạc tiểu đệ đệ, sao ngươi lại mặc trang phục này?
Mộ Tiểu Tiểu nhìn Từ Lạc một thân y phục trùm đầu, nghi hoặc hỏi:
- Bạch y cổ phong trang phục đẹp trai kia đâu?
- Giặt rồi.
- Thật kỳ quái. Lúc trước mới gặp ngươi, ta kinh diễm như thần tiên tiểu ca ca, sao hôm nay nhìn lại không có cảm giác siêu phàm thoát tục như lần đầu tiên?
- Nào có cái gì siêu phàm thoát tục, chẳng qua là người dựa vào xiêm y ngựa dựa vào yên mà thôi.
Từ Lạc nhẹ nhàng bâng quơ nói một câu.
Trong Thần Chỉ thành ngọa hổ tàng long.
Bản thân hắn lại mới đến.
Không muốn thu hút người khác, cho nên từ từ tiến vào Thần Chỉ thành đã dùng thủ đoạn hoàn toàn che giấu khí tức siêu phàm thoát tục của bản thân, chỉ còn lại một túi da nhìn sạch sẽ, tuấn mỹ thanh tú, làm người vô hại.
- Đúng rồi, Từ Lạc, nếu ta nhớ không lầm hình như ngươi nói cũng tu ra Âm Thần?
- Đúng vậy.
- Vừa lúc chờ Hộ Vệ Đoàn chiêu mộ, ngươi có thể báo danh tham gia với Lâm Lâm. Nói không chừng có thể thông qua.
- Rất dễ thi?
Từ Lạc hỏi:
- Có yêu cầu gì không?
- Cái này...
Mộ Tiểu Tiểu nhướng mày, lắc đầu:
- Nói như thế nào đây, phải xem người, có người, tương đối dễ kiểm tra. Có người rất khó khăn, tư chất thần hồn của ngươi thế nào?
- Tư chất thần hồn?
Từ Lạc không quá hiểu, theo miệng nói:
- Thần hồn của ta trời sinh siêu phàm, tư chất hẳn là không tệ?
Có lẽ là không nghĩ tới Từ Lạc vừa nói ra một câu như vậy. Vẻ mặt Mộ Tiểu Tiểu sững sờ, sau đó cười lớn.
Phương Thanh Ngọc bên cạnh cũng bật cười.
- Trời ạ! Từ Lạc tiểu đệ đệ, nhìn ngươi nhã nhặn văn vẻ, tuấn tú lịch sự, không nghĩ tới ngươi khoác lác quá mức. Thần hồn của ngươi trời sinh siêu phàm? Ha ha ha, ngươi thật dám khoác lác. Ta hỏi ngươi, khi nào ngươi mới tu ra Âm Thần?
Từ Lạc suy nghĩ một chút, trả lời:
- Khoảng chừng một hai năm, thế nào?
- Mới một hai năm? Ngươi dám khoác lác thần hồn của mình trời sinh siêu phàm?
Cái gì gọi là mới một hai năm?
Từ Lạc suy nghĩ bản thân ở địa giới Vân Châu cũng là thiên tài Thần đạo nổi danh mười dặm tám thôn, chỉ trong mấy năm ngắn ngủi đã tu ra Âm Thần, đã là trước nay chưa từng có, sao lại nhìn đám người Mộ Tiểu Tiểu này, dường như... không đáng nhắc tới?
- Khi nào ngươi tu ra Âm Thần?
- Ta mười sáu tuổi tu ra Âm Thần, năm nay đã là năm thứ sáu. Âm Thần đã tiểu thành rồi.
Nghe vậy.
Từ Lạc thầm kinh hãi.
Mười sáu tuổi tu ra Âm Thần?
Có khoa trương như vậy không?
- Phó đội trưởng Thanh Ngọc đội trưởng, hiện tại mười tám tuổi tu ra Âm Thần, năm thứ tám đã Âm Thần đại thành.
Lần này Từ Lạc thật sự kinh ngạc.
Hắn biết văn minh Thần đạo ở Thần Chỉ thành tương đối phát đạt.
Nhưng phát đạt hơn nữa cũng không đến mức mười sáu mười bảy mười tám tuổi là có thể tu ra Âm Thần? Hơn nữa, nghe những người này nói, Hộ Vệ Đoàn tu thành Âm Thần đều khoảng mười sáu đến mười tám tuổi.



Bạn cần đăng nhập để bình luận